Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 854 : Đỗ đại tiên chỉ đường

Ngày đăng: 17:41 30/04/20


Mấy chương này có lẽ sẽ hơi nhàm chán một chút, nhưng rất nhanh sẽ lại hay thôi. Đỗ Long tiếp tục đại sát tứ phương, biến Đại đội trị an trở thành đội ngũ tinh nhuệ dưới tay mình, sau đó…



Mã Quang Minh chỉ coi như là Đỗ Long đang nói đùa, ông cũng nửa đùa nửa thật đặt bàn tay lên bàn, nói với Đỗ Long: - Vậy mời Đỗ đại tiên xem cho tôi.



Đỗ Long cầm lấy bốn ngón tay của Mã Quang Minh, giả bộ sờ lòng bàn tay xem một chút rồi nói: - Chú Mã, chú muốn biết về phương diện nào? Tình yêu, sự nghiệp hay là sinh mạng?



Mã Quang Minh cười nói: - Đều đã từng này tuổi rồi còn xem gì tình yêu chứ, cậu bịa cho tôi nghe mấy câu dễ nghe chút về sự nghiệp đi, xem có lừa được tôi không?



Đỗ Long nhắm hai mắt lại, do đeo kính râm nên Mã Quang Minh vẫn tưởng là Đỗ Long đang nhìn kĩ lòng bàn tay gã.



Một lát sau Đỗ Long nói: - Chú Mã, đường sự nghiệp của chú rất mạnh, rất dài, thành công trong tương lai khó mà tính được. Nhưng mà hiện giờ chú lại đang phải đối mặt với một vấn đề khó chọn lựa.



Mã Quang Minh kinh ngạc, bất động thanh sắc hỏi: - Vấn đề phải chọn lựa? Nghĩa là sao?



Đỗ Long nói: - Trên đường sự nghiệp của chú có phân nhánh, nghĩa là có hai khả năng. Nếu mà lựa chọn chính xác thì sự nghiệp của chú sẽ càng thuận lợi hơn. Nếu lựa chọn sai thì những cố gắng từ trước sẽ trở nên vô ích. Đây thực ra là một vấn đề chọn đội để theo thôi. Cháu nói có đúng không chú Mã?



Mã Quang Minh cười nói: - Không ngờ cậu cũng có thể đoán ra được vài phần. Đúng thế, xét đến cùng thì đây chính là vấn đề chọn đội để theo. Nhưng nếu chỉ nói được đến thế thì vẫn chưa đủ, tiếp tục đi.
Mã Quang Minh cười khổ nói: - Tôi để cậu nói thao thao nãy giờ càng khiến tôi loạn thêm. Nếu như là cậu đang phá án thì tôi đương nhiên là tin cậu, nhưng cậu cơ bản là chưa lăn lộn trong chốn quan trường.Chỉ có điều ý kiến của cậu…cũng có cái hay.



Đỗ Long nhắc nhở: - Cảnh quan cũng là quan, tình hình của cháu bây giờ ở Đại đội trị an cũng giống như Bí thư tỉnh ủy Lưu thôi. Chỉ có điều cháu còn mạnh hơn ông ta, mà các đối thủ của cháu lại hoàn toàn không thể so được với Chủ tịch Ngũ mà thôi.



Nhất thời Mã Quang Minh cũng không biết phải lựa chọn thế nào. Đỗ Long sợ ông đứng nhầm chiến tuyến mà ảnh hưởng đến bản thân, thế nên hắn lại nghĩ ra một cách, thần thần bí bí nói: - Chú Mã, chú còn nhớ vụ án ông bố giết người tình liên hoàn đã bắt cóc hai nữ cảnh sát hồi trước năm mới không?



Mã Quang Minh nói: - Đương nhiên là nhớ rồi. Chẳng phải một trong hai nữ cảnh sát đó hiện giờ là bạn gái của cháu sao? Sao đột nhiên cháu lại nhắc đến chuyện này?



Đỗ Long nói: - Nữ cảnh sát kia lai lịch còn lớn hơn kia. Tháng trước cháu tham gia cuộc thi võ dành cho cảnh sát toàn quốc đã gặp cô ấy ở Bắc Kinh, cháu còn nói chuyện với bố cô ấy nữa.



Mã Quang Minh nhạy bén nắm bắt được cái gì đó, gã hơi cúi người hỏi: - Bố cô ta là ai? Hai người nói chuyện gì vậy?



Đỗ Long nói: - Bố của cô ấy họ Nhạc. Nội dung nói chuyện thì không cần nói đến đâu.Tóm lại là công, tư mỗi thứ nói một ít.



Mã Quang Minh suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói: - Hóa ra là ông ta. Tôi chỉ gặp qua Chủ tịch Quốc hội Nhạc vài lần lúc họp thôi. Tiểu tử như cậu không biết có tài đức gì mà có thể một mình gặp được Chủ tịch Nhạc? Chẳng trách cậu nói chắc chắn như thế, hóa ra đều là do Chủ tịch Nhạc nói cho cậu biết.