Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 89 : Cảnh Sát Du Côn Thông Đồng Với Nhau
Ngày đăng: 17:31 30/04/20
Lời nói này của Đỗ Long khiến chúng rút cũng không xong. Cho dù không được xếp vào hàng có máu mặt thì cũng phải có chút sĩ diện, nhất là tên cầm đầu có bộ râu quai nón trong đám bọn chúng, vừa chạm trán đã bị Đỗ Long làm cho mất mặt, vì vậy y muốn lui cũng không xong, vừa xấu hổ vừa giận hét lớn:
- Thằng ranh, mày đánh bị thương người lại còn dám lớn giọng như vậy. Thằng ranh chết tiệt, cho dù Chu mặt rỗ tới cũng không dám làm gì tao. Anh em xông lên ném thằng ranh này xuống sông, con bé kia thì đem về nhà vui vẻ!
Sắc mặt Đỗ Long đột nhiên biến sắc, hắn nhếch miệng cười nói:
- Được lắm, mày sẽ phải trả giá nặng cho những câu mày vừa nói!
Đỗ Long chưa nói dứt lời mấy tên du côn đó đã xông lên, đúng là một lũ điếc không sợ súng. Lần trước bốn tên bọn chúng cầm dao sắc bén Đỗ Long còn không sợ, huống hồ hôm nay bọn chúng tay không xông tới?
Đòn thế của bọn nhãi này đối với Đỗ Long chẳng khác nào hoạt phim quay chậm. Hắn xông vào giữa bọn chúng đá đông đá tây chẳng khác nào một con hổ dũng mãnh đứng giữa một bầy dê. Mấy tên du côn lần lượt bị đá bay ra ngoài rên rỉ kêu đau. Sắc mặt của tên quai nón có sự thay đổi, hắn thò tay vào trong ngực áo, bất thình lình rút ra một khẩu súng!
- Dừng tay! Nếu Không tao sẽ bắn!
Tên quai nón hét lên như quỷ, hắn chưa bao giờ nhìn thấy động tác của ai nhanh như vậy. Y thậm chí còn hoài nghi không biết khẩu súng trong tay mình có thể khống chế được bóng dáng quỷ mị kia của Đỗ Long không?
Đỗ Long lo sợ Kỷ Quân San bị thương, khả năng xông lên cướp súng không lớn nên hắn dừng lại, nhìn tên râu quai nón lạnh lùng nói:
- Mày còn dám sử dụng súng trái pháp luật, xem ra mày không muốn sống rồi!
- Bây giờ người đáng chết chính là mày!
Tên râu quai nón nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cởi hết quần áo ra, nhảy xuống sông cho tao!
Đỗ Long nhìn y lạnh băng. Tên râu quai nón mặc dù cầm súng khống chế đối phương nhưng y cũng không cảm nhận thấy mình ở thế thượng phong một chút nào, Đỗ Long tạo áp lực quá lớn đối với y. Y đột nhiên tiến lên trước hai bước, dí họng súng vào trán Đỗ Long, giận giữ quát:
- Cởi ra cho tao! Hay là muốn con bé kia cởi!
Đỗ Long trong lòng không chút sợ hãi mà còn lấy làm vui mừng. Cũng là dùng súng uy hiếp hắn nhưng sự uy hiếp của Hạ Hồng Quân đương nhiên gay cấn hơn mười lần đây. Đỗ Long còn phát hiện ra chốt an toàn của khẩu súng trước mắt còn chưa mở, hắn cười nham hiểm nói:
- Này tên râu rậm, mày chưa bao giờ dùng súng à, ngay cả chốt an toàn cũng chưa mở, mày định hù dọa con nít ba tuổi à!
Tên râu quai nón sửng sốt nhìn vào khẩu súng, Đỗ Long nhân cơ hội này nhanh như chớp chụp lấy khẩu súng, sau đó xoay tay đối thủ khiến khẩu súng lục rơi vào tay Đỗ Long. Hai đồng tử của tên râu quai nón mở to, kinh hãi nhìn Đỗ Long, nhưng không dám nhúc nhích, bởi vì lúc này Đỗ Long cầm khẩu súng dí vào đầu hắn nói:
- Tôi không đi.
Kỷ Quân San kháng cự nói:
- Tôi biết các anh muốn làm gì, tôi vừa đi các anh sẽ tra tấn bức cung bạn trai tôi! Tôi không đi đâu cả!
- Quân San, em đến đó ngồi đi, anh xem bọn họ làm thế nào xử lý anh.
Đỗ Long nói với Kỷ Quân San.
Kỷ Quân San chần chừ bước đi, lão Hoàng châm điếu thuốc, liếc mắt nhìn Đỗ Long. Lão ta cũng là một cựu cảnh sát, rất nhiều người chỉ cần lão liếc qua là có thể nhìn thấu tâm can họ, nhưng đối với Đỗ Long thì lão chẳng nhận ra được gì. Nếu hắn có chỗ dựa, vì sao cho đến bây giờ hắn vẫn chưa lật con bài cuối cùng? Nếu hắn không có chỗ dựa, sao có thể bình tĩnh đến như thế, thậm chí liên tục dùng những từ ngữ khiêu khích mình? Lẽ nào thằng nhãi này là phóng viên? Tối nay đang tác nghiệp?
Lão Hoàng lấy cuốn sổ ghi chép ra, bắt đầu thẩm vấn:
- Tên là gì?
- Đỗ Long
Đỗ Long thành thực khai:
- Mộc thổ Đỗ, Long trong chấn Long!
Lão Hoàng cảm thấy tên này hơi có chút ấn tượng, nhưng không nghĩ ra đã nghe ở đâu. Lão đến đây có chút do dự, cấp dưới của y đã trở lại, thấy lão Hoàng đang tiến hành ghi chép theo tuần tự liền la ầm lên:
- Anh Hoàng, anh ghi chép làm gì nữa, thằng nhãi này giảo hoạt như vậy, có ghi thì cũng là giả mà thôi. Không cho hắn nếm mùi đau khổ thì hắn không thành thật mà khai ra đâu.
Đỗ Long liếc mắt nhìn tên cảnh sát thích gào lên kia nói:
- Có phải là cảnh sát Tạ không? Tôi thấy miệng anh toàn mùi rượu, chắc uống hết nửa lít rồi phải không? Tôi nhớ là cảnh sát trong khi làm nhiệm vụ không được uống rượu say. Tôi đề nghị anh đi qua một bên khi nào tỉnh rượu thì nói tiếp.
- Con mẹ nhà mày, đã ở đây lại còn dám lên mặt dạy đời nữa à, ông mày đây có uống nghìn chén cũng không say, một lít rượu trắng thì nhằm nhò gì, xem ông đánh chết mày đây!
Cảnh sát Tạ cảm thấy những lời nói của Đỗ Long tràn đầy sự châm chọc, hắn bèn rút dùi cui ra đánh vào lưng Đỗ Long, lão Hoàng lên tiếng nhưng không ngăn được.