Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 912 : Người ủng hộ

Ngày đăng: 17:41 30/04/20


Đỗ Long nói:



- Cô sẽ tin, bởi vì tôi tin cô mới nói cho cô biết những điều này. Ỷ Huyên, tôi ngoài là một cảnh sát ra, còn có một thân phận bí mật. Đây là giấy chứng nhận của tôi. Đến bạn gái của tôi cũng không biết chuyện này. Tôi tin tưởng cô mới nói cho cô biết, cũng hi vọng cô có thể giúp tôi.



Hàn Ỷ Huyên cầm tờ giấy chứng nhận mà Đỗ Long đưa cho, ngạc nhiên nói:



- Cục An ninh Quốc gia? Đỗ Long, chứng nhận của anh cũng không phải là ít nhỉ, chắc là mua ở trên mạng chứ gì? Chứng nhận nhìn như thật thế này chắc tốn không ít tiền nhỉ?



Đỗ Long cười khổ nói:



- Tôi nói thật mà tại sao cô lại không tin nhỉ?



Hàn Ỷ Huyên nói:



- Bởi vì điều này quả thật là quá hoang đường, anh không thể tìm một cái cớ khác bình thường hơn sao? Ví dụ như là người chết do đột nhiên bị động kinh mà tự sát chẳng hạn.



Đỗ Long nghiêm túc nhìn Hàn Ỷ Huyên, cô cũng dần dần bình tĩnh lại nói:



- Những gì anh nói đều là thật hả?



Đỗ Long không nói gì, Hàn Ỷ Huyên nói:



- Xem ra là thật rồi. Anh ở Cục An ninh Quốc gia thật à?



Đỗ Long vẫn không hé răng, Hàn Ỷ Huyên đột nhiên hưng phấn trở lại, hai mắt sáng lên nhìn hắn:



- Nếu vậy thì anh biết rất nhiều thông tin nội bộ nhỉ?



Trán Đỗ Long bắt đầu nở ra, chỉ thấy Hàn Ỷ Huyên hưng phấn nói:



- Mau nói cho tôi biết một thời gian trước kia Nguyên Mưu đã xảy ra chuyện gì? Sao Nguyên Mưu cứ giống như là biến mất khỏi thế giới một ngày vậy? Xảy ra tai nạn hầm mỏ nghiêm trọng, hay là có người ngoài hành tinh đến?



Đỗ Long cười khổ nói:



- Đại tỉ ơi, tôi là cảnh sát thành phố Lỗ Tây, chỉ kiêm là nhân viên bên ngoài của Cục An ninh Quốc gia thôi, làm sao mà biết được những việc tối mật như thế chứ? Cô không phải có rất nhiều bạn tốt ở các cơ quan trọng yếu à? Tự mình đi nghe ngóng một chút là được rồi mà.



Hàn Ỷ Huyên lườm hắn một cái nói:



- Nghe ngóng được thì còn cần đến tìm anh à? Rốt cuộc thì cũng đã biết phải gọi tôi là đại tỉ rồi, vậy thì tôi cũng cho anh một cơ hội. Anh thành thật kể lại vụ án kia một lượt cho tôi nghe, tôi muốn nghe nói thật. Anh không cần quan tâm là tôi tin hay không tin, cứ nói đúng sự thật tôi sẽ tự biết được thật giả.



Đỗ Long thở dài nói:
Hàn Ỷ Huyên nhướn mày nói:



- Anh đang làm gì vậy?



Đỗ Long cúi đầu nhìn lòng bàn tay màu đỏ nhìn thấu cả màu trắng nói:



- Có phải gần đây cô bị ho một chút không? Ăn cơm hoặc là vận động một chút sẽ đổ rất nhiều mồ hôi? Hay cảm thấy mệt mỏi và chóng mặt?



Đỗ Long nói hoàn toàn chính xác. Hàn Ỷ Huyên kinh ngạc đến mức quên mất cả việc vô lí của Đỗ Long, nói:



- Đúng vậy, anh còn biết xem tướng tay à? Xem tay mà cũng có thể nhìn ra những cái đó.



Đỗ Long nói:



- Xem ra chuyện lần trước vẫn đem lại những ảnh hưởng không tốt cho cô, gần đây vẫn gặp ác mộng à? Cơ thể của cô nếu nói như trong Đông y thì chính là hơi ẩm quá nặng, không muốn uống thuốc thì phải chú ý một chút đến ăn uống, đừng ăn những thứ có khí ẩm như là các loại nấm hay lúa mạch và bí ngô nữa.



Hàn Ỷ Huyên càng thêm kinh ngạc đứng lên nói:



- Anh đúng là thần rồi, gần đây tôi quả thật nghỉ ngơi không được tốt, cũng ăn không ít nấm hương và cháo Bát Bảo bên trong có chút lúa mạch. Nhưng mà chắc là không liên quan đến chuyện kia đâu. Cũng qua lâu như vậy rồi.



Đỗ Long nói;



- Những lúc rảnh rỗi vô vị tôi cũng học được không ít thứ, bao gồm cả pháp y và Đông y, chẳng có gì là kì lạ cả. Tôi cũng từng học qua tâm lí học nữa, mặc dù chuyện kia trôi qua đã lâu nhưng chắc chắn là vẫn còn ảnh hưởng. Nếu cô tin tôi thì tôi có thể hướng dẫn về tâm lí cho cô.



Hàn Ỷ Huyên nói;



- Hay là thôi đi, có lẽ tôi bị bệnh khí ẩm nặng thật, chỉ cần ăn kiêng là được, hướng dẫn tâm lí gì đó thì thôi đi.



Đỗ Long buông tay ra, cười nói:



- Vậy thì bỏ đi, lúc nào mà cô muốn tìm người nói chuyện thì có thể đến tìm tôi.



Hfn Ỷ Huyên nói:



- Việc này sau này hãy nói, bây giờ anh định làm thế nào với vụ án này?



Đỗ Long nói:



- Việc này…là cơ mật, nói ra sẽ không linh. Đối phương làm như vậy mà vẫn chưa chỉnh được tôi, y nhất định sẽ rất tức giận. Con người khi tức giận sẽ gây sai xót, đó chính là cơ hội của chúng ta.