Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 924 : Tự mình thẩm vấn Lam Phượng
Ngày đăng: 17:41 30/04/20
- Ba, người giúp con điều tra một người, Châu trưởng Đằng Thanh Hà, con hoài nghi tài chính cá nhân của ông ấy có vấn đề.
Đỗ Long buột miệng nói.
Đỗ Khang vừa tức vừa buồn cười nói:
- Con nói điều tra thì điều tra liền, con cũng không nhìn người gì cả? Châu trưởng, ông ta đường đường là cán bộ cấp sở, con cho là nói điều tra thì điều tra sao? Chẳng lẽ con có chứng cớ trong tay?
Đỗ Long nói:
- Không có… Vậy quên đi, ba, tối qua con bắt ba người trong đó có Lam Phượng đấy, sau khi thẩm vấn xong có thể thả cô ta không?
Đỗ Khang nói:
- Không thể, địa vị Lam Phượng ở trong xã Đoàn Kết không thấp, trừ khi cô ta đồng ý hợp tác cùng chúng ta phá tan toàn bộ cái xã Đoàn Kết kia, nếu không không thể thả được.
Đỗ Long ồ một tiếng có chút thất vọng, Đỗ Khang hỏi:
- Lam Phượng không hải là con bắt sao? Tại sao con lại muốn thả cô ta?
Đỗ Long nói:
- Con đây không phải muốn đưa rắn ra khỏi hang sao? Thông tin moi ra trực tiếp từ miệng cô ta quá ít, vẫn không bằng nghĩ cách theo dõi cô ta, từ đó tìm được nhiều manh mối hơn nữa.
Đỗ Khang nói:
- Không được, như vậy quá mạo hiểm, theo dõi người như vậy xác suất thành công rất thấp, nói không chừng thả ra năm phút đã biến mất tăm, đây không thể nói đùa được, con đừng hy vọng.
Đỗ Long thở dài, nói:
- Được rồi… Ba, điều tra người mua vé máy bay thế nào rồi?
Đỗ Khang nói:
Có người đưa tới hai bình nước cho Đỗ Long, còn có một gói tăm nhỏ…
Đỗ Long cứ như vậy, cầm hai bình nước, rút ra một cây tăm xỉa răng, tiến vào phòng thẩm vấn chuẩn bị thẩm vấn Lam Phượng. Sau khi đi vào hắn mới phát hiện, hóa ra mái tóc dài của Lam Phượng bị cột lên chân ghế, chẳng trách Lam Phượng ngẩng mặt để đèn chiếu vào, hóa ra cô ta bị bức bách.
Sau vài tiếng tạch tạch, Lam Phượng cảm thấy ánh sáng chói lòa chiếu vào chính mình được tắt. Cô mệt mỏi mở to mắt, nhất thời không thể thấy trước mắt tối om, chỉ thấy thấy một bóng đen đi vào, cô rên rỉ nói:
- Nước… nước…
Đỗ Long nói:
- Nể mặt Hồng Quân mới cho cô uống nước, cô phải nhớ kỹ đấy.
Nghe được giọng Đỗ Long, Lam Phượng không kìm nổi căm phẫn, mắng:
- Lưu manh! Khốn khiếp! Anh chết đi!
Đỗ Long cười nói:
- Cô có bản lĩnh thì đừng uống nước của tôi, muốn uống nước không? Muốn uống thì mở miệng, nói cảm ơn chú.
Lam Phượng cười lạnh nói:
- Anh bao nhiêu tuổi mà muốn làm chú tôi?
Đỗ Long nói:
- Thật thiếu văn hóa, cô là vợ của Hạ Hồng Quân, tôi và cậu ta là anh em, theo truyền thống, tôi chính là chú của cô, cô nên gọi tôi là chú.
Lam Phượng nổi giận, mắng:
- Hai tên lưu manh! Các người đừng có mộng tưởng! Tôi dù có định tự sát cũng không khuất phục!