Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 967 : Điểm đến sẽ dừng
Ngày đăng: 17:42 30/04/20
Trong phòng họp nhỏ của khu giải trí, lúc mà Đỗ Long và Trịnh Mẫn Kiệt ở bên trong ngồi mặt đối mặt, Đỗ Long đi thẳng vào vấn đề nói:
- Anh Trịnh, việc này là thế nào? Anh bị ai theo dõi sao?
Trịnh Mẫn kiệt ngạc nhiên nói:
- Có người theo dõi, Sao có thể chứ? Trị giá của ngọc bội kia không lớn quá mấy trăm ngàn tệ, sao có thể có người theo dõi chứ?
Đỗ Long nói:
- Nhìn từ tình hình hiểu biết bây giờ, tôi nghi ngờ chuyện này có dự tính trước, tên trộm bình thường có thể không vào được nơi như thế này để trộm, anh thử nghĩ lại một chút, có phải anh đã đắc tội với ai không?
Trịnh Mẫn Kiệt cười một cách khổ sở nói:
- Ở bắc kinh hỗn độn, đâu có thể không đắc tội với người khác chứ? Nhưng tôi quả thật nghĩ không ra ai có thể có dã tâm với ngọc bội, người bên cạnh tôi bao gồm cả đối thủ...Đều không đến mức thiếu mấy trăm ngàn này đúng không?
Đỗ Long trầm tư một chút, bỗng nhiên nhớ lại ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người khi mà Trịnh Mẫn Kiệt lấy ngọc bội ra, sau đó Đỗ Long lại nhớ đến những lời Nhạc Băng Phong nói với hắn, hắn nói:
- Có lẽ ngọc bội vốn dĩ không có giá rị lớn, nhưng người trộm nó chưa chắc sẽ để ý đến giá trị của nó, đồ này là bảo bối gia truyền của nhà anh phải không? Nếu như có người lấy mất, sẽ có hậu quả gì?
Sắc mặt của Trịnh Mẫn Kiệt bắt đầu trở nên khó coi, gã suy tư một chút, nói:
- Ý của anh là nói... thứ Kẻ trộm xem trọng lại không phải là giá trị của bản thân miếng ngọc, mục tiêu của y chính là ngọc bội?
Đỗ Long gật gật đầu, nghiêm túc nhìn gã, Trịnh Mẫn Kiệt suy tư một chút, lại chậm rãi lắc đầu nói:
- Cái này...Ngọc bội không có gì đặc biệt cả...Chính là vật gia truyền cho nên cũng chỉ là người trong nhà chúng tôi tương đối coi trọng đối với nó mà thôi...
Trịnh Mẫn Kiệt bỗng nhiên đứng lên, nói:
- Tôi đột nhiên nhớ tới chuyện này, xin đi trước.
Trịnh Mẫn Kiệt vội vàng rời đi, Hoa Nghĩa cường và Triệu Kiệt Luân đi đến, hỏi:
- Sao rồi? Tiểu Trịnh sao lại đi vội vàng như vậy?
[
Đỗ Long nhún vai, nói:
- Tôi cũng không biết, hỏi anh ta mấy vấn đề, anh ta liền vội vàng bỏ đi, đội trưởng Triệu, chúng ta tiếp tục đi, những cô gái đó đều đến cả chưa?
Đỗ Long nói:
- Con gái do khách dẫn tới có ghi chép không?
Giám đốc trực ban nói:
- Cái này...Cô gái do khách tự mình đẫn đến chúng tôi sẽ không ghi chép, nhưng...Thang máy có video, đội trưởng Triệu, các anh có xem qua video chưa?
Triệu Kiệt Luân nghi hoặc nói:
- Tôi đương nhiên xem rồi, xem không chỉ một hai lần, nhưng tôi không nhớ có sự xuất hiện của cô gái trẻ tuổi như vậy.
Đỗ Long nói:
- Tôi tin tưởng đội trưởng Triệu không thể nhìn nhầm, cũng tin các người không thể che dấu, xem ra là có người lẻn vào, hệ thống đảm bảo an ninh của nơi này có lỗ hổng à, ngoài cửa chính, còn có chỗ nào có thể vào nơi này sao?
Giám đốc trực ban thay đổi sắc mặt, hắn nói:
- Nơi này tổng cộng có ba cái cửa trước sau, nhưng đều có camara mà, nếu đội trưởng Triệu nói không nhìn thấy, vậy không phải là từ ba cổng này đi vào, cái này...Tôi bảo người đi xem một chút.
Giám đốc trực ban vội vàng đi, Triệu Kiệt Luân hỏi bốn cô gái:
- Nếu vẫn còn hai cô gái, tại sao lần trước các người che dấu không báo?
Mấy cô gái kia ngượng ngùng không nói, cuối cùng Trương Quyên Ba kia nói:
- Là khách không cho chúng tôi nói, họ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt, kỳ thực có cái gì, ở quê chúng tôi mười ba mười bốn tuổi đã gả cho người ta nhiều rồi, cảnh sát, chúng tôi có thể đi được chưa? Nên nói chúng tôi đều đã nói cả rồi.
Triệu Kiệt Luân nhìn Đỗ Long, Đỗ Long gật gật đầu, nói:
- Đi đi, không có việc gì của các người nữa.
Sau khi bốn cô gái đi, Đỗ Long nói với Triệu Luân Kiệt:
- Đội trưởng Triệu, vụ án này tôi thấy không có việc gì của chúng ta rồi, hay là tôi đi trước đây, môi trường này tôi không thích hợp cho lắm.
Trong lòng Triệu Kiệt Luân có chút suy tư nói:
- Vậy được rồi, chúng ta phải trở về đội rồi, Hoa thiếu gia, chúng ta đi thôi!