Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 999 : Nhận chủ quy tông

Ngày đăng: 17:42 30/04/20


Đỗ Long tìm cách xin cho Âu Dương Đình và Phó Hồng Tuyết nghỉ một ngày, nếu một ngày không đủ thì ngày mai tính sau.



Đêm đó Đỗ Long lại đến hầm tuyệt diệu kia, Âu Dương Đình vẫn bị khóa quỳ ở trong lồng, Lâm Nhã Hân nói đó là làm cho cô ta học được cách tôn kính chủ nhân. Nhìn cô tuyết đã phủ trắng lưng và cái mông loang lổ sáp đỏ cùng vết roi, cô hôm nay nhất định không được tốt.



Đỗ Long vuốt ve trên người Âu Dương Đình, Âu Dương Đình không kìm nổi khóc ròng nói:



- Đỗ Long, giết tôi đi, tôi không muốn sống, không chịu được tra tấn như vậy.



Đỗ Long nói:



- Tra tấn như vậy không chịu nổi? Không biết so với rừng trúc như thế nào?



Nghe hai chữ rừng trúc, cả người Âu Dương Đình run lên, đó là nơi để trừng phạt những người phạm sai lầm, lúc đi vào cho dù là còn sống khỏe mạnh đi ra cũng tàn tật, đó là cơn ác mộng trong lòng những người được Đoàn Kết Xã đào tạo.



Đỗ Long nói:



- Tiểu Đình, tôi nghe Tiểu Tuyết nói cô là người Chiết Giang, phải không?



Âu Dương Đình vẫn nức nở nói:



- Tôi đâu có biết, lúc tôi có trí nhớ thì tôi đã ở trên đảo rồi.



Đỗ Long nói:



- Vậy sao? Cô thật sự không nhớ sao?



Đỗ Long nói xong, để điện thoại di động ở trước mặt Âu Dương Đình, trên màn hình điện thoại di động là ảnh chụp một đôi nam nữ, sau khi nhìn thấy bức ảnh Âu Dương Đình sửng sốt, vì người con gái trong bức ảnh đó thoạt nhìn rất quen. Cẩn thận suy nghĩ lại, Âu Dương Đình lập tức biết tại sao, vì người con gái kia rất giống mình, chẳng qua bức ảnh chụp đã ố vàng, ít nhất cũng đã có hơn mười mấy, hai mươi năm.



Đỗ Long nói:



- Đây là ảnh chụp một đôi vợ chồng ở Triết Giang hai mươi năm về trước, sau này họ kết hôn và sinh được một cô con gái, đáng tiếc cô gái mới được ba tuổi đã bị một người què bắt cóc, đây là thông báo tìm người mà họ phát... Họ còn kiểm tra DNA, đăng ký trong hệ thống tìm con ở bộ Công an thành...



Âu Dương Đình dường như biết được Đỗ Long muốn nói gì, tim của cô nhảy dựng lên, nhưng mặt thì cố tình lạnh nhạt nói:



- Điều này có liên quan gì tới tôi?
Âu Dương Đình ủy khuất dừng khóc, một lát sau mới nghẹn ngào hỏi:



- Sư... Chủ nhân... Tôi rốt cuộc họ gì?



Đỗ Long cười ha hả, nói:



- Cái này sao... Tôi chính là đang nghĩ biện pháp giúp cô điều tra... Vừa rồi ảnh chụp là tôi gọi người photoshop đấy, cô sẽ không vì thế mà đổi ý chứ?



Âu Dương Đình chết đứng, Đỗ Long âm thầm đề phòng, nhưng cơ thể Âu Dương Đình chầm chậm trượt xuống nền nhà, cô thở dài, nói:



- Tôi đã thề quá độc, mặc kệ có phải anh lừa tôi hay không, tôi cũng không thể đổi ý, tôi thà xuống Địa ngục, cũng không không thể hại cha mẹ mình. Chỉ hi vọng chủ nhân rộng lượng, tốn công suy nghĩ giúp tôi có thể tìm được người thân của mình.



- Chủ nhân... Tôi cũng muốn biết cha mẹ tôi là ai...



Phó Hồng Tuyết cũng mong muốn nói.



Đỗ Long nói:



- Được, tôi sẽ tìm mọi cách giúp các cô tìm cha mẹ mình, các cô chỉ cần ngoan ngoãn... Giúp tôi thủ tiêu Đoàn Kết Xã!



- Vâng...



Âu Dương Đình nhẹ nhàng nói:



- Chủ nhân, anh muốn chúng tôi làm như thế nào?



Đỗ Long nói:



- Sáng mai hai cô liền trở về đi làm, phát ra tin tức nói tôi rất cảnh giác, chỉ dựa vào hai cô không thể nào bắt được tôi, tốt nhất khiến chủ nhân các cô tự mình xuất hiện, đến nhiều bắt nhiều, tôi xem Đoàn Kết Xã có đủ người để tôi đùa không!



Phó Hồng Tuyết vừa nghĩ ra gì đó, nói:



- Chủ nhân, lúc trước chúng tôi có tổng cộng sáu chị em, bây giờ có năm, không bằng... Chủ nhân thu phục tất cả các chị em, tôi có thể làm chị cả rồi...