[Dịch]Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1018 : Khói thuốc vô hình

Ngày đăng: 22:08 06/09/19

Quá trình bình xét là quá trình rất chậm, bất kể là Đỗ Long hay là nhà thầu đều quyết định dùng bữa ở nhà ăn trong giảng đường Giai Thê. Những hộp thức ăn lớn bé được mang tới, giảng đường chỉ trong nháy mắt đã biến thành nhà ăn, mùi hương thơm phức của thức ăn bay khắp lớp học. Khi Đỗ Long ăn cơm, đột nhiên có điện thoại gọi tới, là Lâm Nhã Hân gọi tới. Hắn hơi ngạc nhiên nghe điện thoại, ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhã Hân qua camera. Nhưng Lâm Nhã Hân không hề gọi điện mà đang nói chyện rất thân mật với Tô Linh Vân. Đỗ Long bắt đầu chú ý, giả bộ như không có chuyện gì rồi lén nghe trộm họ nói chuyện. Chỉ thấy Tô Linh Vân đang giải thích nguyên nhân cô bắt đầu trên thị trường sản phẩm điện tử. Hiện tại trong tay cô đang có không ít các doanh nghệp linh kiện hạ du. Sau khi đầu tư vào khoáng Phỉ Thúy xong, số tiền trong tay rất dư giả, đã đến lúc tính đến việc đầu tư vào sản phẩm có thương hiệu. Vì thế cô mua một xưởng nhỏ, sản xuất linh kiện điện tử Linh Phong. Tập đoàn Linh Phong vừa mới đặt chân lên thị trường điện tử, thế lực không mạnh bằng tập đoàng Long Hân, nhưng rất ổn định, thành tích cũng từng bước nâng lên, tình hình trước mắt cũng rất khó lường. Lâm Nhã Hân trêu chọc quan hệ của hai người phức tạp, tuy là đối tác, nhưng tương lai tập đoàn Linh Phong sẽ là đối thủ cạnh tranh lớn của tập đoàn Long Hân. Tô Linh Vân cười nói: - Trong tay nắm giữ thị trường điện tử lớn như vậy, cạnh tranh lành mạnh không phải là điều xấu. Chị Lâm có thể hợp tác vui vẻ với em, sau này cạnh tranh nhất định sẽ rất thú vị. Lời nói của Tô Linh Vân khiến Đỗ Long không khỏi chờ đợi, đương nhiên sự mong đợi của hắn có chút không giống với những người khác. Nhìn xuyên qua kính râm, hắn nhìn thấy hai thứ** thiếu nữ xinh đẹp đang ở đó thì thầm… Buổi thầu vô vị vì có sự tồn tại của ba người đẹp, trong mắt của Đỗ Long bỗng trở nên đẹp long lanh. Nhưng đáng tiếc là chỉ có thể nhìn mà không thể động tay, không tránh khỏi có cảm giác ngứa ngáy. Mãi đến 4 giờ 30 phút buổi đấu thầu mới kết thúc. Đỗ Long cầm danh sách những đơn vị trúng thầu trong tay nói: - Trong đợt đấu thầu này, các đơn vị đã cùng nhau cạnh tranh, nộp lên 31 bản đăng ký nhãn hiệu. Thông qua thẩm duyệt và so sánh tỉ mỉ, tôi tuyên bố có ba công ty trúng thầu, ba công ty đó là... Điện tử Long Hân của Lâm Nhã Hân và điện tử Linh Phong của Tô Linh Vân đều trúng thầu, ngoài ra còn một công ty lớn khác cũng trúng thầu. Danh sách trúng thầu này được tuyên bố, như một tảng đá ném vào mặt hồ phẳng lặng, làm gợn lên không ít sóng nhỏ. Điện tử Long Hân và công ty lớn đó dù sao cũng là top bán chạy số năm, trúng thầu không có gì phải bàn cãi. Điện tử Linh Phong không có danh tiếng gì, lượng tiêu thụ cũng xếp tít đằng sau, công ty đó trúng thầu đúng là khiến người ta hoài nghi. Bên dưới bắt đầu bàn tán, Lâm Nhã Hân và Tô Linh Vân đứng lên đài chúc mừng, trong hoàn cảnh này tỏ ra có chút không hài hòa. Mờ ám, nhất định có gì đó mờ ám! Công ty Côn Long đại điện lên tiếng kêu la, lời nói của y có rất nhiều người đồng tình, nhưng rất nhiều công ty khác vẫn giữ im lặng. Đỗ Long nhìn về phía công ty Côn Long nói: - Lần đấu thầu này là dựa trên nguyên tắc công bằng, còn có nhân viên công chứng của phòng công chứng có mặt tại hiện trường, không biết tiên sinh đây xưng hô thế nào? Là đại điện của công ty nào? Anh có bằng chứng gì chứng minh cuộc đấu thầu này là có mập mờ không? Người đó kêu lên: - Đúng là có sự mập mờ, mọi người đều nhận ra. Nếu không phải là nội bộ, điện tử Long Hân và điện tử Linh Phong làm sao có thể trúng thầu! Nửa năm trước có ai nghe nói tới tên của hai công ty này đâu? Bọn họ có tư cách gì mà trúng thầu? Nếu như không phải là nội bộ mờ ám thì điều này có xảy ra không? Lâm Nhã Hân bị nghi ngờ nhưng vẫn rất điềm tĩnh. Tô Linh Vân lại tức đỏ mặt, chỉ nghe thấy xung quanh có vẻ huyên náo. Giọng nói của Đỗ Long vẫn bình tĩnh, Đỗ Long nói: - Điện tử Long Hân nửa năm trở lại đây đạt được thành tích rõ như ban ngày, sản phẩm máy tính bảng của họ có lượng tiêu thụ bán đứng trong top 5, danh tiếng cũng tốt. Có đơn vị quyền uy đã từng thống kê, máy tính bảng của bọn họ bình quân hiệu xuất sự cố và hiệu xuất sửa chữa dẫn đầu trong số các đối tác trong nội địa. Còn đối với môt số công ty ngay cả nhãn hiệu của mình cũng không diám báo thì càng không đáng nói... Người đó hùng hồn đầy lý lẽ nói: - Không bật sáng nhãn hiệu là sợ các người trả đũa. Điện tử Long Hân thì không nói, nhưng điện tử Linh Phong thì sao? Lượng tiêu thụ của điện tử Linh Phong đứng thứ mấy trong toàn quốc? Bọn họ dựa vào cái gì mà trúng thầu? Đỗ Long nói: - Điện tử Linh Phong trúng thầu đương nhiên là có nguyên nhân của nó, đáng tiếc nhãn hiệu là thông tin cơ mật của đối tác, tôi không thể công bố cho anh xem. Nhưng sản phẩm của điện tử Linh Phong gần đây là sản phẩm trung bình cấp quốc gia, dễ sử dụng, và nhiều ưu thế khác. Nếu anh chưa từng nghe tới tên tuổi của Linh phong chỉ có thể chứng minh kiến thức của anh nông cạn, chứ không thể trách người khác. - Mờ ám là mờ ám, có nói gì cũng vô dụng, ai chả biết anh là người tình cũ của hai người đẹp trúng thầu đó? Nếu cá nhân anh giao cho họ làm thì cũng không ai nói gì được, nhưng nếu là đấu thầu công khai thì phải có sự công bằng! Tôi đều nghị hủy bỏ tư cách tham gia đấu thầu của họ, đấu thầu lại. Sắc mặt Đỗ Long sầm xuống nói: - Xin hãy chú ý ngôn từ của anh, đây không phải là Bát Quái tiểu báo, anh ăn nói lung tung phải chịu trách nhiệm trước pháp luật đấy! Lúc đó Nhạc Băng Phong ghé bên tai Đỗ Long nói câu gì đó, Đỗ Long nói: - Thì ra là đại diện công ty Côn Long... Công ty Côn Long không có danh tiếng bằng tập đoàn Linh Phong, nhãn hiệu của các người lỗi chồng chất, đã như vậy các người lại dám đến đóng tiền tham gia đấu thầu. Tôi thật không biết các anh đến đây có mục đích gì. Xin hỏi máy tính bảng của quý công ty in tên thương hiệu gì? Lượng tiêu thụ hàng năm là bao nhiêu? Máy tính bảng bán ra có thể sử dụng được bao lâu? Tôi thấy các anh thuần túy là đến để gây rối! Kẻ đứng đằng sau giật dây là ai cũng không khó đoán, nếu như anh không câm miệng tôi sẽ gọi điện thoại báo công an! Người đó vẫn còn muốn nói nữa, nhưng điện thoại trên người bỗng đổ chuông, nghe điện xong sắc mặt bỗng thay đổi, y không nói gì nữa đứng đậy, quay người rút lui. Tô Linh Vân đột nhiên đứng lên, dùng giọng nói lạnh lùng của cô nói: - Công ty Côn Long hả? Chờ nhận lệnh của tòa án đi! Đợi sau khi ba người đó bỏ đi, Đỗ Long nói: - Được rồi, thành phần quấy rối đã đi rồi, bây giờ tiếp tục tuyên bố tình hình trúng thầu. Ba công ty trên mọi người đã rất quen thuộc, ngoài ra còn có sáu công ty là công ty dự bị, sáu công ty này là... Đỗ Lông đọc tên sáu công ty đó ra, sau đó nói: - Chín công ty trên có thể trở thành đối tác cung cấp hàng cho Cục An Ninh Quốc Gia, trong vòng một tháng đề nghị các công ty mang mười chiếc máy hàng mẫu tới viện nghiên cứu. Sau khi đánh giá và kiểm tra nghiêm ngặt, cuối cùng sẽ quyết định ba công ty, trong vòng năm năm sau sẽ cung cấp sản phẩn thiết bị đầu cuối cho Cục An ninh Quốc gia. Tỷ lệ cung cấp đặt hàng trước một năm,, công ty này sẽ chiếm lĩnh thị trường trong nước... Buổi đấu thầu tuy có một số khúc chiết, nhưng vẫn kết thúc tốt đẹp. Công ty không trúng thầu rút lui trước, đơn vị trúng thầu và vài công ty dự bị đều ở lại, thương lượng với Đỗ Long về việc trao đổi, bước thiếp theo như thế nào. Đỗ Long và bọn Lâm Nhã Hân đều không có cơ hội nói chuyện với nhau, bọn họ đều tránh né rời khỏi đó. Nhìn giảng đường Giai Thê trống vắng, Đỗ Long có vẻ buồn. Cứ bị đánh như vậy cũng không hay, hắn có nên có chút phản kích hay không?