[Dịch]Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 1346 : Một lòng say mê
Ngày đăng: 06:40 21/03/20
Đối diện với Hồ Tuyết Mai gọn gàng dứt khoát như vậy. Đỗ Long cười một tiếng, hắn nói:
– Thích, đương nhiên thích, tuy nhiên không giống với tưởng tượng của cô, cô là một cô gái đẹp, rất đáng yêu, những người bên cạnh cô đều thích cô, tôi thích cô cũng không khác bọn Hồng Quân lắm.
Hồ Tuyết Mai thấp giọng nói:
– Tôi không cần thích như vậy, là tôi đã lầm rồi…
Nói xong Hồ Tuyết Mai đứng lên, liền đi ra ngoài, Đỗ Long quát:
– Đứng lại, cô lại muống đi ra ngoài uống say không biết gì sau đó bị một kẻ lang thang ức hiếp? Quay lại ngồi xuống cho tôi, chúng ta từ từ nói chuyện.
Hồ Tuyết Mai không nói một tiếng nào ngồi lại trên ghế sa lon, Phó Hồng Tuyết đi từ trong bếp ra hỏi:
– Làm sao vậy? Chị Tuyết Mai, chị làm ông chủ tức giận rồi hả? Ông chủ, anh dùng cái kia từ từ trừng phạt cô ấy là được rồi.
Đỗ Long chỉ ra phòng bếp nói:
– Không phải việc của em, quay vào bếp cho anh, chưa được sự cho phép của anh không cho phép em ra.
Phó Hồng Tuyết lè lưỡi, quay vào bếp, Đỗ Long lấy ra chiếc điều khiển từ xa, đặt ở trên bàn nói:
– Tiểu Mai, có lẽ tiểu Tuyết đã nói cho cô không ít chuyện của tôi, cô ấy nói chưa chắc đã là sự thật, cô không cần để ý những điều đó, bây giờ ngẩng đầu lên cho tôi.
Hồ Tuyết Mai ngừng lại một chút mới ngẩng đầu lên. Sau khi ánh mắt vừa nhìn thấy Đỗ Long liền nhìn thấp xuống, nhìn sang cái điều khiển từ xa ở trên bàn kia, mặt cô lập tức nóng lên.
Đỗ Long nói:
– Tiểu Mai, hẳn là cô biết rất rõ, tôi rất hoa tâm đấy, cô tại sao còn si mê tôi như vậy? Ngay cả tiểu Tuyết ức hiếp cô như vậy cô vẫn có thể nhẫn nhịn? Tôi thật không biết nói như thế nào với cô nữa.
Hồ Tuyết Mai trong lòng tủi thân, những điều sai trái đã làm gần đây cùng nhau xông lên đầu. Bình thường cô rất ít khi rơi nước mắt nhưng lúc đó nước mắt rơi như mưa, cô nghẹn ngào nói:
– Tôi thật sự thích anh thì sao? Ai bảo anh đã cứu tôi? Ai bảo anh tốt như vậy, ai bảo anh hết lần này đến lần khác đánh bại tôi? Ai bảo anh có năng lực như vậy, luôn xuất hiện ở trên ti vi.
Đỗ Long tức cười, này có thể không phải lỗi của anh, Hồ Tuyết Mai tiếp tục nói:
– Anh cho tôi là chiến hữu, anh có suy nghĩ đến cảm nhận của tôi không? Vì cái kế hoạch vớ vẩn của anh, lần đầu tiên tôi bị địch bắt, kết quả lúc tôi chỉ có thể cầu nguyện ai có thể cứu tôi chỉ cần điều kiện không quá kém cỏi tôi sẽ lấy người đó anh đột nhiên xuất hiện… Tôi chính là thích người mạnh hơn tôi, lại chẳng phải là người đàn ông cứng nhắc. Anh Đoàn đối với tôi rất tốt, nhưng tôi không thích anh ấy. Trình Đào cũng không tệ, nhưng so sánh anh ấy với anh thì quả thực quá ngây thơ. Tôi biết rằng anh có rất nhiều cô gái, nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản tôi thích anh.
Đỗ Long cười khổ nói:
– Tình huống của cô không giống với tiểu Tuyết, tôi không thể hủy hoại cả đời cô, Hoa Hạ là quốc gia có chế độ một vợ một chồng. Tôi không thể cưới cô, cô cần biết rõ.
Hồ Tuyết Mai rưng rưng nhìn Đỗ Long cô nói:
– Tôi nghĩ rồi, bạn học cùng tôi thời trung học cũng đã trao thân cho bạn trai thích các cô. Người tôi thích xuất hiện hơi muộn, cho nên tôi lại càng không muốn buông tha.
Trong ánh mắt ai oán của cô, chút sức đề kháng nhỏ của Đỗ Long đã nhanh chóng bị đánh tan, hắn cười khổ nói:
– Ôi, đứa nhỏ bây giờ… Thật sự đã bị cô đánh bại… Được rồi, chỉ cần cô thích, muốn thế nào cũng được, tôi chỉ sợ oan ức cho cô thôi. Cô đã không sao cả, tôi còn nói gì được nữa đây? Hoan nghênh cô gia nhập đội quân người đẹp của tôi.
Hồ Tuyết Mai nhìn hắn đã đồng ý, khuôn mặt xinh đẹp như hoa như nguyệt nở một nụ cười xinh đẹp. Đỗ Long lắc đầu, cầm lấy cái điều khiển từ xa trên bàn kia, đột nhiên mở hết công suất. Hồ Tuyết Mai như bị điện giật dừng lại một chút rồi cả người run lên, hai chân không tự chủ được kẹp chặt lại. Nhưng kích thích như vậy càng ngày càng mãnh liệt, cơ thể Hồ Tuyết Mai căng thẳng vài giây sau liền ngã ra trên ghế sa lon. Cô rưng rưng nhìn Đỗ Long, nghẹn ngào phun ra vài chữ nói:
– Anh… Này … Khốn kiếpĐỗ Long cười ha hả, nói:
– Tôi khốn kiếp như vậy đấy, muốn làm người phụ nữ của tôi, cô phải học được cách chịu đựng, không chịu được thì mau đi đi, tôi sẽ không ngăn cô.
Hồ Tuyết Mai xấu hổ nhìn Đỗ Long, chỉ thấy hắn đặt chiếc điều khiển từ xa trên bàn trà, nhàn nhã, tự tại đia vào trong bếp. Để Hồ Tuyết Mai ngồi lại một mình trong phòng khách chịu đựng sự dày vò không biết khi nào mới có thể dừng…
– Ông chủ, anh đánh em đi…
Phó Hồng Tuyết quỳ trước mặt Đỗ Long, hai chân ôm bắp đùi của hắn nói:
– Tuyết nô biết sai rồi, Tuyết nô không nên tùy tiện quyết định, đối xử như vậy với chị Tuyết Mai….
Đỗ Long thật muốn đánh cho cô vài roi, hắn trầm tư nói:
– Nói đi, em đã đối xử thế nào với cô ấy sao? Dám giấu diếm điều gì…. Anh tuyệt đối không tha cho em.
Phó Hồng Tuyết nói tại sao tự mình dụ dỗ Hồ Tuyết Mai. Theo như tình yêu của cô dành cho Đỗ Long, từng bước từng bước dụ dỗ Đỗ Long, Đỗ Long cảm ứng ý thức của Phó Hồng Tuyết, là do hoàn cảnh khiến người ta nảy sinh tình cảm, mà thái độ của Hồ Tuyết Mai cũng làm cho hắn có chút hoang mang. Cô là một bộ đội đặc chủng trải qua quá trình huấn luyện nghiêm khắc. Đối phó với hành vi càng ngày càng quá đáng của Phó Hồng Tuyết không ngờ cũng có thể chịu đựng được, hơn nữa…
Phó Hồng Tuyết không biết ý của Đỗ Long, cô cũng có chút hoảng hốt lý giải cho mình nói:
– Tuyết nô phát hiện tuy chị Tuyết Mai không phải rất thích, nhưng cũng không phản đối, cho nên mới dám làm tới, nếu cô ấy hơi biểu hiện không vui, Tuyết nô cũng không dám đối xử với cô ấy như vậy…, Ông chủ, anh tha cho Tuyết nô đi, về sau Tuyết nô sẽ không dám nữa…
Đỗ Long trầm giọng nói:
– Em nói đêm nay sẽ cho anh một niềm vui bất ngờ, em nói niềm vui bất ngờ chẳng lẽ chính là cái này?
Phó Hồng Tuyết thấy Đỗ Long chuyển đề tài, trong lòng mừng thầm, lắc đầu nói:
– Không, không phải, nô tì nói niềm vui bất ngờ, là chúng ta nhận được tin tức mới nhất của tổ chức, có hai chị em năm nay sẽ đến đây, mục tiêu nhiệm của của các cô ấy chính là ông chủ…
Đỗ Long nhanh chóng nắm được toàn bộ tin tức nhiệm vụ ở đó. Đoàn Kết Xã ngủ đông lâu như vậy cuối cùng đã có hành động. Lúc này mục đích của bọn họ là xử lý Đỗ Long, đồng thời lấy được tư liệu Đỗ Long mang về từ thành phố Song Môn. Không cần phải nói, những tài liệu kia cũng khiến Đoàn Kết Xã thấy hứng thú, bọn họ cũng định lấy những cái đó cho mình.
Đỗ Long cảm nhận thấy hai gương mặt mỹ lệ theo trong đầu Phó Hồng Tuyết. Các cô theo thứ tự so với Phó Hồng Tuyết là đại tỷ và tứ tỷ, đều là nữ gián điệp cùng với sát thủ do Đoàn Kết Xã khổ tâm đào tạo ra.
– Tới anh có nhiều hơn hai cô em rồi…
Đỗ Long hừ lạnh một tiếng nói:
– Đoàn Kết Xã rõ ràng còn dám động đến ta, quả thật không biết sống chết, tốt nhất bọn họ đem tất cả mỹ nữ sát thủ đến đây, đại gia ta thu nhận hết.
Phó Hồng Tuyết vui rạo rực nói:
– Năm đó em sợ nhất chị cả, nếu không phải chị hai che chở, có khi em đã bị chị cả giết chết, nếu ông chủ bắt được cô ta, em muốn tự tay dạy dỗ cô ta… cảm giác đó chắc chắn rất vui.
Đỗ Long nói:
– Có bản lĩnh tự mình đi bắt cô ta đi… sao Tiểu Đình đi lấy gia vị lâu như vậy, bánh ngọt cô làm đều nguội lạnh cả rồi…
– Đến đây…
Âu Dương Đình trả lời, từ phòng khách đi vào, trong tay cầm cái vòng trang sức. Lúc Đỗ Long bị cái vòng kéo tới chỗ Hồ Tuyết Mai chỉ cảm thấy nhiệt độ ở cổ nhanh chóng lan khắp toàn thân, tiểu đệ của hắn không tự chủ được liền kiên cường đứng lên rồi.
Hồ Tuyết Mai là người chưa từng trải. Tuy rằng đã nhiều năm huấn luyện cường độ cao và cũng đã bị thương lúc làm nhiệm vụ, nhưng khi Đỗ Long tiến vào cơ thể cô, cô vẫn thấy rất đau.
Thân thể Hồ Tuyết Mai rất mẫn cảm, Đỗ Long nhẹ nhàng thổi khí vào trong tai cô có thể làm cho cô hưng phấn lên. Thân thể của cô rất mềm dẻo, thể lực cũng rất tốt, mặc dù không luyện qua khí công, nhưng là người phụ nữ có sức chịu đựng tốt nhất. Sau màn khởi đầu không được tốt, cô nhanh chóng cảm nhận được vị ngon ngọt của nó, phối hợp với Đỗ Long, tăng cường các động tác ái tình một cách khoái lạc.
Xong việc hai người vẫn như vậy không hề ủ rũ, nằm trên giường ôm nhau nói chuyện tâm sự.
– Tiểu Mai, hai cái trang sức này của em đẹp không? Đỗ Long nhìn về phía chân giường chỉ thấy Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình hai tay bị xâu giơ lên không trung, có phần giống với cột giường.
Hồ Tuyết Mai cũng liếc mắt về phía các cô, hạ giọng nói: – Coi như cũng được A Long, em có thể gọi anh như vậy được không.
Đỗ Long hôn cô một cái cười nói: – Đương nhiên là được, bây giờ em bắt đầu là người phụ nữ của anh rồi, các cô ấy chỉ là nô lệ của anh mà thôi. Nếu các cô ấy còn ức hiếp em nữa, em hãy trói lại rồi dùng roi đánh.
Phó Hồng Tuyết các cô rên ư ử cầu xin tha thứ, Hồ Tuyết Mai nói: – Thôi bỏ đi, các cô ấy cũng không có ác ý, nếu không phải các cô ấy, có lẽ em vĩnh viễn không thể cùng anh Tuy rằng em không thích loại trò chơi này, tuy nhiên ngẫu nhiên chơi một chút cũng có thể chỉ cần anh thích
Đỗ Long có chút kỳ quái nói: – Tiểu Mai, rất nhiều cô gái căm thù trò chơi này đến tận xương tủy đấy. Tại sao em bị quá đáng như vậy cũng không tức giận?
Hồ Tuyết Mai ừ một tiếng nói: – Kỳ thật Các cô ấy cũng không tính làm chuyện gì mới mẻ đối với em. Khi mới gia nhập chiến đội đặc biệt, đầu tiên huấn luyện các loại bị bắt sau khi giãy ra, loại hình huấn luyện chống đỡ. Nếu chúng ta bị địch bắt được, quốc gia sẽ không thừa nhận thân phận của chúng ta. Ngay lúc đó huấn luyện viên có điểm giống tiểu Tuyết. Có rất nhiều cô gái bị cô ấy giày vò mấy ngày phải rút lui, đây chính là tra tấn thật sự.
Đỗ Long cười nói: – Chẳng trách lần sau em mặc quân trang vào. Chúng ta chơi trò có tên nữ sĩ quan đặc chủng được không?
Hồ Tuyết Mai khẽ dạ, sau đó véo một cái vào lưng Đỗ Long khẽ sẵng giọng: – Anh còn nói không thích này A Long, có thể cùng anh thật tốt. Sau này anh gọi em là Tuyết Mai nhé? Vì anh, em có thể làm bất cứ việc gì, tuy nhiên em cũng có ranh giới đấy. Có một số việc em kiên quyết không làm, ví dụ như nếu anh dám để cho em đi phục vụ người đàn ông khác, em sẽ giết anh sau đó tự sát.
Đỗ Long cười khổ nói: – Anh là loại người đem người phụ nữ của mình cho người đàn ông khác đùa bỡn hay sao? Em yên tâm, trừ phi em yêu cầu anh rời bỏ em, nếu không cả đời này em đừng nghĩ rời khỏi anh. Người đàn ông khác chỉ cần động đến một cọng tóc gáy của em, anh sẽ chặt tay hắn.
Hồ Tuyết Mai nhìn mặt Đỗ Long, đột nhiên cười nói: – Vâng, em thích bộ dạng bá đạo này của anh, người đàn ông của em phải hống hách một chút. Ai dám bắt nạt chúng ta đều phải đem y đi làm thịt.
– Vậy cũng không được. Đỗ Long nói: – Kẻ ức hiếp anh rất nhiều, em giết rồi lại đến thêm thôi, anh cũng không muốn người phụ nữ của anh biến thành tội phạm giết người. Đương nhiên không giống như trên chiến trường Anh có khả năng giải quyết hết những kẻ dám chọc người của anh. Lúc cần anh sẽ gọi em giúp, đương nhiên, em phải tuyệt đối nghe lời anh mới được.
– Vâng
Hồ Tuyết Mai hôn Đỗ Long một cái nói: – Rốt cục có thể có người đàn ông trông coi em, cảm giác này thật tốt, khó trách mẹ em muốn em nhanh chóng lập gia đình. Khó trách lúc bố em ức hiếp bà ấy bà ấy chỉ tươi cười hớn hở
Đỗ Long cười nói: – Vậy khẳng định đó thật sự không phải là ức hiếp, đó là một biểu hiện của tình yêu, chỉ có điều em không biết mà thôi Đúng rồi, sau này em còn muốn đi làm nhiệm vụ không? Hôm đầu Hồng Quân nói với anh có một nhiệm vụ mới, hỏi anh có muốn đi không.
Hồ Tuyết Mai do dự một chút nói: – Ngày mai em sẽ liên hệ với anh ấy cũng hơi ngượng trốn lâu như vậy
Đỗ Long cười nói: – Có gì khó nói, bọn họ chỉ là lo lắng cho em thôi mà, cũng sẽ không chê cười em, nhưng thật ra anh cũng có chút đau đầu. Anh không chỉ một lần thề son sắt với Hồng Quân và lão Đoàn rằng tuyệt đối sẽ không động đến em, kết quả
Hồ Tuyết Mai cười hì hì nói: – Em cũng mặc kệ
Đỗ Long kỳ thật cũng không lo lắng, nói thẳng với bọn Hạ Hồng Quân là được, Đoàn Huệ Minh có thể sẽ hơi mất hứng, tuy nhiên sớm hay muộn sẽ thấy thoải mái thôi. Đỗ Long véo một cái vào mông Hồ Tuyết Mai nói: – Vậy anh sẽ làm một cái rồi nói sau Tuyết Mai, em nghỉ ngơi xong chưa? Chúng ta làm lại lần nữa nhé?
Hồ Tuyết Mai có chút chời đợi, tuy nhiên cuối cùng lại lắc đầu nói: – Em không được rồi, thể lực của anh tốt thật, em muốn đi ngủ rồi, anh chơi cùng hai bức điêu khắc kia đi.
Đỗ Long cười nói: – Vậy anh không khách khí nhé Em có muốn quan sát một chút không?
Hồ Tuyết Mai cũng không khách khí, cô hứng trí bừng bừng nói: – Được, em xem các anh chơi thế nào?
Đỗ Long cười nói: – Vậy em xem đi
.
Sau khi náo loạn cả đêm, sáng sớm hôm sau Đỗ Long đi làm. Buổi tối Đỗ Long về bên này, bọn Phó Hồng Tuyết đã làm đồ ăn, Hồ Tuyết Mai nói với Đỗ Long: – A Long, em gọi điện thoại cho bọn Hồng Quân, bọn họ tập kết ở thành phố Ngọc Minh, chuẩn bị hành động. Em muốn tham gia hành động của bọn họ, chi tiết cụ thể không thể nói cho anh biết, đại khái muốn đi một tuần.
Đỗ Long nói: – Nếu muốn đi vậy thì hãy đi đi, tuy nhiên cũng phải cẩn thận đó, đừng để làm trầy làn da khiến anh đau lòng đâu.
Hồ Tuyết Mai cười nói: – Vận khí của em luôn luôn không tồi, hơn nữa làm tay súng máy cũng không mấy khi sơ hở ở phía trước, cho nên đến nay cũng chưa bị tổn thương gì lớn lắm.
Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình hâm mộ Hồ Tuyết Mai quá, Đỗ Long lại nói: – Không sợ gì chỉ sợ chẳng may, em vẫn phải cẩn thận một chút vẫn hơn. Sau này có nhiệm vụ gì trước tiên đều phải đến tìm anh. Bất kể nhiệm vụ có gấp đến mấy, đều phải báo cho anh biết trước ít nhất một buổi tối, nhớ kỹ chưa?
Hồ Tuyết Mai vâng một tiếng, nhìn Đỗ Long một cách thân mật, cô lại không biết ý chính mà Đỗ Long muốn yêu cầu. Là Đỗ Long lo lắng lúc cô làm nhiệm vụ có nguy hiểm, chỉ cần cô tới trước ngủ với Đỗ Long một đêm, Đỗ Long có thể xác định nhiệm vụ lần này của cô có an toàn hay không.
Đêm nay đương nhiên lại thật kiều diễm, Hồ Tuyết Mai mới được thưởng thức hương vị của hai người yêu nhau, bởi vậy càng không nỡ. Cô đang thần hồn điên đảo hết sức, Đỗ Long thấp giọng hỏi ở bên tai cô: – Tuyết Mai, lần này bọn em đi làm nhiệm vụ gì?
Hồ Tuyết Mai trong lòng hình dung ra nhiệm vụ, nhưng cô vẫn không chịu nói cho Đỗ Long: – Có Quy định Không thể nói Nếu không ở Trung Á
Đỗ Long nháy mắt cảm ứng được tin tức trong đầu cô. Sau đó hắn tiếp tục dẫn đường nói: – Ngày mai em đi thành phố Ngọc Minh. Sau đó lên máy bay ra nước ngoài sao?
– Vâng – Hồ Tuyết Mai cắn môi, dịu dàng nói: – Anh yên tâm đi, không có việc gì, nhiệm vụ này không khó lắm
– Không khó? – Đỗ Long cảm ứng được một số hình ảnh trong tương lai. Sau lưng hắn toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nhiệm vụ lần này quả thực là một tai họa đáng sợ