[Dịch]Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 587 : Ngưu nhân toàn năng

Ngày đăng: 06:23 21/03/20

Vương Lập Bân yếu ớt gật đầu, cắn răng nói: -Được, tôi sẽ cố gắng tăng cường rèn luyện, tuyệt đối sẽ không để các anh mất mặt! Đỗ Long nói: -Mất mặt chỉ là thứ yếu, nếu vì vấn đề thể năng mà để tội phạm chạy mất hoặc để bản thân rơi vào tình huống nguy hiểm thì thật là nguy. Người trong tổ trọng án, quyết không thể thua về mặt thể năng, dù anh có lười biếng thì tôi cũng sẽ thúc giục anh. Vương Lập Bân cảm thấy toàn thân dần khôi phục lại, đầu cũng không bị choáng nữa, y dùng sức gật đầu, Hồ Tiểu Vĩ đứng bên cạnh cũng nói: -Tôi cũng sẽ trông chừng anh, anh dám không cố gắng tôi sẽ đá mông anh! Thạch Chung Đào ở bên cạnh âm thầm giơ ngón cái lên với Đỗ Long, người này không chỉ phá án lợi hại, thể năng cũng thật biến thái, thuật điều khiển cũng rất cao siêu. Nghỉ ngơi một lúc thì xe bus tới, mọi người lục tục lên xe, xe bus rời khỏi trụ sở huấn luyện, điều hòa trên xe thổi khô mồ hôi của mọi người, mọi người cũng lấy lại tinh thần, bắt đầu nói chuyện rất báo nhiệt. Hồ Tiểu Vĩ nói với Đỗ Long: -Tổ trưởng Đỗ, anh có định báo danh tham gia trận đấu chạy cự li dài kia không? Đỗ Long cười nói: -Tôi chưa suy xét, đây là cuộc thi cả nước, cao thủ nhiều như rừng, cho dù là ghi danh nói không chừng còn chưa qua vòng ở tỉnh đã bị loại rồi. Hồ Tiểu Vĩ có chút nản lòng nói: -Đúng thế...Tôi cũng muốn báo danh, nhưng tôi thật sự là không có hy vọng, nhưng Tổ trưởng Đỗ thì có hy vọng đấy. Anh không thấy sự hưng phấn trên mặt vị huấn luyện viên lúc nãy, anh ta rất coi trọng anh. Đỗ Long cười nói: -Tôi muốn suy xét một chút, anh cũng biết đấy, công việc này của chúng ta thực sự là không có cách nào đoán trước được, hôm nay an nhàn không có nghĩa là ngày mai không có việc gì để làm. Nếu đột nhiên có một vụ án quan trọng thì chúng ta sẽ rất bận, chuyện hai ba tháng sau này ai có thể đoán trước được đây? Hồ Tiểu Vĩ thở dài: -Anh nói cũng đúng... Xe bus trở lại Cục Công an thành phố Thụy Bảo, sau khi xuống xe mọi người đều về nghỉ ngơi. Hai rưỡi chiều, những người đã nghỉ ngơi thoải mái rồi thì trở lại Cục công an, trong phòng đại hội tổ chức nghi thức trao quân hàm. Cục trưởng Công an Lý Tùng Lâm tham gia và có bài phát biểu, cổ vũ mọi người không ngừng cố gắng, tiếp tục gặt hái thành công trên cương vị của mình. Sau đó tất cả các học viên được thăng hàm đều lên bục nhậm chức, Đỗ Tùng Lâm trực tiếp trao quân hàm cho Đỗ Long, có thể thấy sự coi trọng của ông ta với cấp dưới. Sau nghi thức trao quân hàm Lý Tùng Lâm gọi Đỗ Long vào văn phòng, mở đầu đã hỏi có chuyện gì xảy ra giữa Thái Trung Vĩ và Hàn Văn Thanh. Đỗ Long dựa theo những gì mình đã chuẩn bị trước để trả lời, nói gì mà ở Cục An ninh Quốc gia có một người bạn học, gặp y ở lớp học nên nhờ y giúp đỡ. Lý Tùng Lâm tiếp nhận lời giải thích của Đỗ Long, nhưng cũng không hài lòng vì hắn vẫn giấu diếm. Đỗ Long khúm núm đồng ý sau này sẽ không dám giấu diếm nữa, Lý Tùng Lâm liền bỏ qua cho hắn, nói: -Đỗ Long, Phó cục trưởng Thạch vừa gọi điện thoại đến nói biểu hiện trong cuộc khảo hạch chạy cự li dài của cậu ở lớp học rất tốt, có huấn luyện viên đề cử cậu tham gia hội thi đấu võ cảnh sát cả nước được tổ chức ở Bắc Kinh tháng mười. Bây giờ tôi muốn trưng cầu ý kiến của cậu, điều này có ảnh hưởng đến danh dự đến Cục công an thành phố Thụy Bảo, thậm chí là tất cả cảnh sát tỉnh Thiên Nam, nếu cậu có thực lực thì hãy thử sức xem. Đỗ Long cười nói: -Không thành vấn đề, tôi đã quyết định rồi, không chỉ tôi báo danh mà tôi còn muốn đề cử hai người báo danh, nghe nói người báo danh không hạn chế hạng mục, vậy tôi muốn dự thi nhiều hạng mục, không biết có được không...? Lý Tùng Lâm nhìn chằm chằm Đỗ Long một lúc, đột nhiên cười nói: -Được, cậu muốn để cử ai? Từng người muốn tham gia hạng mục gì? Cậu nói ra để tôi ghi lại. Giữa tháng 8 là thời gian chính thức báo danh, phải đến thành phố Lỗ Tây tham gia khảo hạch của châu Đức Hồng, sau đó lại đến thành phố Ngọc Minh khảo hạch, trải qua nhiều lần khảo hạch mới có thể đại diện cho cảnh sát tỉnh Thiên Nam chúng ta tham gia đại hội đấu võ cảnh sát cả nước! Đỗ Long nói: -Tôi biết rõ những điều này, tôi có thể tham gia nội dung bắn súng, vật và chạy bền, càng nhiều càng tốt. Thẩm Băng Thanh cũng gần giống tôi cũng có thể tham gia nhiều hạng mục, còn có Thạch Siêu Vũ, y có thể tham gia chạy bền và bắn súng, không cần biết có giành giải hay không cứ báo danh trước rồi tính sau, cùng lắm thì lúc tuyển chọn bị loại thôi. Lý Tùng Lâm nói: -Khẩu vị của cậu thật không ít, nếu có cuộc thi mười môn thì không chừng cậu cũng báo danh hết mất. Được, cậu đã tự tin như thế thì tôi sẽ báo danh cho cậu, nếu bị loại thì cũng đừng khóc nhè. Cậu về trước đi, đợi khi tôi nắm rõ có tất cả bao nhiêu hạng mục thì tiếp tục nói. Khi Đỗ Long rời khỏi văn phòng Cục trưởng thì chạm mặt Thạch Khắc Tùng đang đi tới, tuy rằng Đường Lệ Phượng đã xác nhận Đỗ Long không phải là kẻ bịt mặt kia, nhưng cô không biết nói thế nào với Thạch Khắc Phong nên y vẫn hoài nghi Đỗ Long. Đỗ Long cúi chào y, Thạch Khắc Phong đáp lễ, hai người cứ như vậy đi qua nhau. Trở lại tổ trọng án, Đỗ Long nói với mọi người: -Bắt đầu từ ngày mai, mỗi sáng mọi người đều phải dậy chạy bộ cùng tôi, nếu buổi chiều không có nhiệm vụ gì thì bỏ ra một tiếng tập vật và bắn súng. Các anh không cần lo lắng vấn đề chỗ tập và đạn, tôi sẽ thay các anh lo liệu việc này. Các anh là thành viên tổ trọng án, người ở tổ trọng án không chỉ phá án giỏi mà còn phải ứng đối được bất cứ tình huống nào xảy ra. Tôi sẽ huấn luyện các anh giống như đặc công, tổ trọng án chúng ta phải đội tiên phong, bất cứ lúc nào cũng có thể phát huy tầm quan trọng của mình. Quyết định của Đỗ Long khiến mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Vương Lập Bân người hôm nay vừa chịu kích thích giơ tay lên tán thành, theo sau là Thẩm Băng Thanh, Hồ Tiểu Vĩ cũng ủng hộ, mọi người cũng lần lượt tán thành đề nghị này của Đỗ Long. Buổi sáng dậy chạy bộ không thành vấn đề, quan trọng là thường xuyên được chơi với súng, đây là ưu đãi mà cảnh sát bình thường không có được. Sáng sớm hôm sau, Đỗ Long quả nhiên lôi kéo đoàn người ở thành phố Thụy Bảo chạy, hắn còn đặc biệt yêu cầu mọi người mặc quần áo cảnh dụng và giày chạy màu tối. Mọi người xếp thành một hàng hô khẩu hiệu chạy vòng quanh trung tâm thành phố Thụy Bảo. Khẩu hiệu vang dội cùng đội ngũ chỉnh tề thu hút không ít sự chú ý của những người dậy sớm, mọi người đều suy đoán thân phân của bọn họ. Gần đây Đỗ Long khá nổi, có nhiều người nhanh chóng nhận ra hắn, khi bọn họ chạy qua đều có tiếng vỗ tay ủng hộ nhiệt liệt. Đỗ Long cũng không nghiêm khắc yêu cầu mọi người chạy xa, một số người thể lực kém thì dừng lại nghỉ ngơi. Đỗ Long, Thẩm Băng Thanh, Thạch Siêu Vũ , còn có Thẩm Băng Thanh đều kiên trì chạy tới bảy giờ, trước 8 giờ mọi người đều đến cục công an. Mọi người làm việc đến 10 giờ, Thạch Chung Đào đi vào tổ trọng án, kêu Đỗ Long cùng tất cả các thành viên trong tổ trọng án tập hợp ở phòng mít-tinh dưới lầu, hôm nay là ngày chính thức thành lập tổ trọng án Chỉ thấy mọi người đã ngồi đầy trong phòng, bao gồm không ít phóng viên trong đó có Lưu Lỵ Thanh. Lý Tùng Lâm đứng trên bục phát biểu, ông ta cho biết hiện nay phân công xã hội ngày càng nhỏ, cùng với sự phát triển kinh tế không ngừng của Thành phố Thụy bảo, các vụ án càng tăng lên. Để xử lý tốt các vụ trọng án đột phát hoặc các vụ án liên hoàn có tính nguy hại lớn cho xã hội, là một lực lượng bổ sung cho đội hình sự và đồn công an, việc thành lập tổ trọng án là điều tất yếu.