[Dịch]Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 658 : Tuyệt phối
Ngày đăng: 22:06 06/09/19
Đường Lệ Phượng thấy Chu Dịch Thăng này vừa mở miệng đã cướp thế thượng phong của Chu Chí Viễn, còn khiến y không có biện pháp trút giận, cô cũng thầm cảm thấy buồn cười tuy nhiên lại cố nén, đang định nói Tô Linh Vân lại giành trước vẫy tay với Đỗ Long nói:
- Hóa ra là anh Chu, cô Thẩm, còn có Lâm tổng, đã lâu không gặp, tôi thật sự nhớ mọi người.
Mọi người thấy Tô Linh Vân thân mật chào hỏi cái anh Chu đột nhiên xuất hiện này, trong lòng đều thầm có chút giật mình, nhất là Chu Chí Viễn, y nhất thời không rõ lai lịch Đỗ Long cho nên cũng không dám khiêu khích nữa.
Đỗ Long đi về phía Tô Linh Vân, Lâm Nhã Hân mấy cô cũng theo sát phía sau, vừa lớn tiếng dọa người hiệu quả lại có ba cô gái xinh đẹp làm bạn. Đỗ Long lên sân khấu càng thêm khí thế, ngay cả Tô Linh Vân vừa rồi lên sân khấu cũng bị so không bằng.
Đường Lệ Phượng rốt cuộc tìm được cơ hội để nói rồi, cô vui vẻ nói:
- Anh Chu, cảm ơn anh hào phóng quyên tặng, tôi xin thay mặt những đứa trẻ nghèo khó của thành phố Thụy Bảo cảm ơn anh, đồng thời cũng cảm ơn mọi người đã cố gắng vì sự nghiệp từ thiện. Đến bây giờ đã quyên được bốn mươi lăm triệu chín trăm tám mươi ngàn, ngoài xây dựng cải tạo trường học để trang bị cơ sở vật chất đầy đủ cho việc dạy học ra, toàn bộ tiền còn lại để đầu tư vào sự nghiệp giáo dục của thành phố Thụy Bảo. Tài khoản quyên tiền lúc nào cũng mở với mọi người, nhưng công khai tài khoản hôm nay xin dừng ở đây, yến hội chính thức bắt đầu, hy vọng tất cả mọi người có một đêm vui vẻ…
Ngọn đèn trong đại sảnh một lần nữa được thắp sáng, Đường Lệ Phượng cũng đi ra từ ánh đèn, tuy rằng có điều hòa nhưng cô lại cảm giác sau lưng đã thấm ra một lớp mồ hôi mỏng. Tài khoản hoạt động hôm nay thật đúng là thay nhau nổi lên, đến cô cũng có chút nhiệt huyết sôi trào, hơn bốn mươi lăm triệu tiền quyên góp, so với tài khoản trước kia đúng là hơn nhiều, trên cơ bản là một hơi giải quyết xong sự thiếu kinh phí giáo dục của thành phố Thụy Bảo. Không có cách nào xây dựng cải tạo đầy đủ trường học cùng với tu sửa trường học và vấn đề trang bị đầy đủ phương tiện dạy học, Đường Lệ Phượng cảm giác gánh nặng trên vai đột nhiên thoải mái rất nhiều, từ đáy lòng cô vô cùng vui mừng thay những đứa trẻ kia.
- Vị này là...
Tô Linh Vân và Đỗ Long, Lâm Nhã Hân còn cả Thẩm Băng Thanh sau khi chào hỏi liền nhìn Kỷ Quân San.
Kỷ Quân San đã sớm nghe qua tên Tô Linh Vân, chỉ có điều cô không biết lai lịch và hoàn cảnh Tô Linh Vân, nhưng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi cô cũng đoán được chắc chắn Tô Linh Vân có lai lịch không nhỏ, cho nên cô không dám chậm trễ vội vàng tự giới thiệu mình với Tô Linh Vân:
- Tô tổng, tôi tên Kỷ Quân San, gia đình chúng tôi kinh doanh châu báu, có quan hệ hợp tác với anh Chu.
Đỗ Long nhìn cô một cách tán thành, Tô Linh Vân ồ một tiếng, cười nói:
- Thì ra là thế, số Phỉ Thúy mà anh Chu mua ở Myanma đó xem ra nên đem đến chỗ các anh đi…
Bên người Đỗ Long thoáng cáiđã tụ tập năm cô gái xinh đẹp, những cô gái xinh đẹp nhất trong yến hội đều đến bên cạnh hắn. Chu Chí Viễn tuy ngượng ngùng vẫn mặt dày tiến đến bên cạnh, nhưng tất cả mọi người đều có thể thấy, mấy cô gái căn bản không để ý đến y. Chu Chí Viễn da mặt cho dù dày đi nữa cũng không kiên trì được năm phút liền lui mất.
Nhìn Chu Dịch Thăng thần bí xuất hiện cùng năm cô gái tán gẫu khí thế ngất trời, Chu Chí Viễn trong lòng cực khó chịu, y tức giận đi đến bên bàn ăn, giơ tay ra hiệu, một gã thủ hạ lập tức đi đến phía sau y, thấp giọng nói:
- Thiếu gia…
Chu Chí Viễn nói:
- Đi điều tra gia cảnh tên họ Chu, sau khi điều tra ra lập tức báo lại cho tôi.
Thủ hạ của y nhanh chóng rời đi, lúc này một người thanh niên đi đến bên Chu Chí Viễn, nói với y:
- Chu tổng nhất định là giống tôi, không thích cái tên Chu Dịch Thăng kia đúng không?
Chu Chí Viễn liếc mắt nhìn y, ngạo nghễ nói:
- Nói ra lai lịch, xem có tư cách nói chuyện với tôi không.
Người kia chính là Thôi Kim Lực, nghe Chu Chí Viễn nói không chút khách khí, y cũng không tức giận nói:
- Tôi là Thôi Kim Lực, nhà nghèo chỉ là có chút danh tiếng ở thành phố Thụy Bảo, khó có thể được Chu Tổng để mắt đến, nhưng tôi biết rất rõ đối với tên Chu Dịch Thăng kia, Chu tổng có lẽ sẽ có chút hứng thú…
Chu Chí Viễn lạnh nhạt nói:
- Ừ, nói đi, cái tên Chu Dịch Thăng kia là xuất hiện từ đâu?
Thôi Kim Lực bắt đầu nói cho Chu Chí Viễn, lúc này ngọn đèn đại sảnh mờ ảo, vũ khúc du dương tấu vang, Chu Chí Viễn nhìn thấy Đỗ Long đang mời Tô Linh Vân, Tô Lirnh Vân rõ ràng còn mỉm cười nhận lời mời! Chu Chí Viễn giận giữ vô tình bóp nát chiếc bánh nắm trong tay…
Tô Linh Vân đồng ý khiêu vũ cùng Đỗ Long, điều này ngoài dự đoán của nhiều người, thậm chí rất nhiều người cảm thấy hắn không nên mời Tô Linh nhảy điệu này, nói thế nào cũng nên mời bạn gái của hắn… Chính là Thẩm Băng Thanh.
- Anh Chu, điệu nhảy này sao anh không mời cô Thẩm nhảy?
Tô Linh Vân hỏi câu hỏi mà tất cả mọi người thắc mắc.
Đỗ Long cười nói:
- Nhảy cùng cô hơn nhiều, cùng Tô tổng là lần đầu tiên, đáp án này Tô tổng có hài lòng không?
Tô Linh Vân nhíu mày, nói:
- Thế này có tính là có mới nới cũ không?
Đỗ Long cười nói:
- Đương nhiên không tính, Tô tổng nghĩ đi đâu vậy, nhưng thật ra đối với sự sảng khoái đồng ý nhảy cùng tôi điệu nhảy này thật khiến tôi bất ngờ đấy.
Tô Linh Vân hé miệng cười, bộ dạng đáng yêu nhìn thẳng hai mắt Đỗ Long, cũng may hắn đeo kính râm bằng không có lẽ xấu hổ rồi, Tô Linh Vân hoàn toàn không biết gì nói:
- Thật ra cũng không kì lạ, nếu tôi nói thật anh Chu đừng giận…
Đỗ Long tỏ vẻ chăm chú lắng nghe, Tô Linh Vân cười nói:
- Ở đây tôi không quen mấy người, ngoài anh Chu tôi thật sự không tìm ra người thích hợp thứ hai, tôi lại khống muốn bị mấy kẻ đáng ghét quấy rầy, thứ nhất điệu nhảy này cũng không đến nỗi cướp đi bạn gái của anh Chu… Đang do dự, không ngờ anh Chu đưa ra lời mời, tôi liền thuận nước đẩy thuyền đáp ứng lại.
Đỗ Long cười nói:
- Thì ra là thế, có thể không bị Tô tổng chán ghét thực là vinh hạnh của tôi.
Tô Linh Vân mỉm cười, xinh đẹp giống như mẫu đơn nở rộ, Đỗ Long nhìn thấy nhất thời ngơ ngẩn, Tô Linh Vân cười nói:
- Tôi nào có không biết điều như vậy, chỉ là có vài kẻ mặt dày, hơi chút cho hắn cơ hội liền không cắt đuôi được, cho nên tôi mới chỉ có thể canh phòng nghiêm ngặt cố thủ… À… Anh Chu, anh chỉ lo giúp tôi khiêu vũ, cô Thẩm bên kia dường như gặp nguy hiểm.
Đỗ Long thoáng nhìn về phái bên kia, chỉ thấy cô bé nữ giả nam hàn huyên cùng Lý Thụy Trân hồi nãy đang đến gần Thẩm Băng Thanh, dường như muốn mời Thẩm Băng Thanh cùng cô khiêu vũ, thấy cảnh kì lạ như vậy, Đỗ Long thiếu chút nữa nhịn không được bật cười.
Tô Linh Vân nghi ngờ liếc mắt một cái nhìn kĩ, không phát hiện tình huống có gì đáng cười, cô nghi ngờ hỏi:
- Anh Chu, người đàn ông khác mời cô Thẩm khiêu vũ, anh thế nào lại dường như có vẻ rất buồn cười? Ngươì đàn ông kia có vẻ khá ưu tú, đến một chút anh cũng không lo lắng sao?
Đỗ Long vẫn rất vui vẻ, một nữ giả nam trẻ tuổi đẹp trai đi mời một nam giả mỹ nữ khiêu vũ, thế này thật đúng là tuyệt phối rồi, hắn có thể không vui sao?
Đỗ Long cười nói:
- Tôi đương nhiên không lo lắng bởi vì… Tôi biết chắc người trẻ tuổi đẹp trai đó là một cô bé giả nam… tôi cần gì phải lo lắng?