Cao Quan
Chương 137 :
Ngày đăng: 00:55 20/04/20
Nhưng Đông Phương Nham cũng tuyệt đối không để cho Lý Tuyết Yến lên thay Nghiêm Khang. Nếu Lạc Thiên Niên đến làm ồn, mắng vài câu, ông ta đã nhượng bộ, thế thì quyền uy Bí thư Thành ủy của ông còn đâu? Cho nên, ông có thể lui một bước, cho Lạc Thiên Niên một chút thể diện, nhưng không thể chấp nhận để cho uy tín của mình bị xâm phạm, dù chỉ một chút.
Tuy chỉ là một chức vụ Chủ tịch thị trấn, cán bộ cấp phòng, nếu Bí thư Thành ủy theo dõi kỹ, thị trấn cũng mất đi quyền tự chủ. Lạc Thiên Niên làm ầm ĩ ở cơ quan Thành ủy, đối với con gái ông là Lý Tuyết Yến, không phải là chuyện tốt. Thậm chí có thể nói, chỉ cần Đông Phương Nham còn tại vị, con đường làm quan của Lý Tuyết Yến có thể sẽ không được suôn sẻ.
Nhưng Lạc Thiên Niên cũng không phải là người không có đầu óc, đây là ông ta giở mánh khóe và kinh nghiệm của mình ra để "đánh bài". Hôm nay ông nổi giận, đương nhiên là có phần do bức xúc và sự bột phát, không kìm chế được cơn giận; nhưng phần nhiều xuất phát từ sự suy xét lâu dài và sâu sắc. Sau khi ông ta về hưu, tầm ảnh hưởng yếu dần, rất nhiều người không còn coi trọng ông. Bởi vậy, con dâu ông – Tạ Tiểu Dung, đến bây giờ cũng chỉ lên được cấp Trưởng phòng.
Ông nhân cơ hội này làm ồn ào, cũng là để tạo chút áp lực với lãnh đạo Thành ủy, đồng thời mỉa mai cái đám mà ông cho là "tiểu nhân vong ân phụ nghĩa". Con gái ông có được lên làm Chủ tịch thị trấn hay không, cũng không quan trọng, quan trọng là lợi ích của nhà họ Lạc cần phải duy trì tối đa. Phải biết rằng, ông ta không chỉ có con gái, mà còn con trai, con dâu, họ hàng thân thích, người của cả một gia tộc.
Hơn nữa, ông biết rõ, khi ông làm ồn, có vẻ như con gái ông sẽ bị rắc rối, nhưng trên thực tế, không ai dám động đến cô. Đồng thời, cũng là thừa cơ đưa con gái về cơ quan thành phố, giải quyết cấp trưởng phòng. Con gái nhà nào làm ở văn phòng cơ quan, chuẩn bị lập gia đình, sinh con, thế mới tốt. Chứ cứ vất vả đêm ngày bôn ba ở ngoài, không phải là cách lâu dài. Đó là suy nghĩ phức tạp của Lạc Thiên Niên.
Bành Viễn Chinh biết Lạc Thiên Niên đến Thành ủy làm ầm ĩ, không khỏi kinh ngạc. Hắn không ngờ việc Cao Ý Tuyên xuống làm cái chức Chủ tịch thị trấn nho nhỏ lại gây ra một trận sóng gió như vậy, gần như trở thành đề tài để mọi người trong các cơ quan Đảng chính đàm tiếu.
Tống Bính Nam từ văn phòng Đông Phương Nham đi ra, vẻ mặt hơi ngạc nhiên. Ông ta vốn nghĩ Đông Phương Nham sẽ khăng khăng giữ ý kiến, điều Cao Ý Tuyên đến đảm nhiệm chức Chủ tịch thị trấn, sau đó chuyển Lý Tuyết Yến từ thị trấn lên thành phố, coi như không mất lòng bên nào. Nhưng, kết quả không phải như vậy.
Tống Bính Nam trở lại văn phòng, gọi điện bảo Phó trưởng ban Tiền Cương Khương đến.
-Trưởng ban Tống.
Tiền Cương Khương bước vào văn phòng Tống Bính Nam, lúng túng cười:
-Lão Lạc này nóng nảy quá, chỉ vì một chức vụ nhỏ bé mà đi gây sức ép với Thành ủy, ài!
Tống Bính Nam phất tay, trầm giọng nói:
-Đừng nhắc lại chuyện này nữa. Tôi đã trao đổi với Bí thư Đông Phương, dù sao cũng là đồng chí lão thành, Lạc Thiên Niên công tác ở Tân An mấy chục năm, không có công lao cũng có vất vả, cũng nên cho ông ấy chút thể diện.
Như vậy, tiến độ lựa chọn và điều động cán bộ cơ quan tăng cường cho đội ngũ cơ sở, cần phải tiếp tục đẩy mạnh, đay là quyết sách của Tỉnh ủy, cả tỉnh đều chấp hành, chúng ta không thể ngoại lệ. Nhưng suy xét một cách toàn diện, Cao Ý Tuyên không nên đi thị trấn Vân Thủy, bố trí cho cậu ta đi nhậm chức ở một thị trấn ở quận Tân An. Về phần chức Chủ tịch thị trấn Vân Thủy, anh liên hệ với Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy Tân An, để Bành Viễn Chinh Phòng Tin tức Ban Tuyên giáo đảm nhiệm. Tôi và đồng chí Bí thư Đông Phương đều cho rằng, đồng chí này quen thuộc với tình hình thị trấn Vân Thủy, năng lực cá nhân khá tốt, cho hắn đi cơ sở rèn luyện, cũng là chuyện tốt.
-Quận Tân An.
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, chợt kinh ngạc nói
-Chẳng lẽ vào bộ máy Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận?
-Phó Chủ tịch quận.
Chu Đại Dũng nhẹ nhàng nói, sắc mặt càng thêm hồng nhuận.
Bành Viễn Chinh "wow" một tiếng:
-Ái chà, hoành tráng nha! Phó chủ tịch quận, lợi hại thật!
Quả thật Bành Viễn Chinh không ngờ Chu Đại Dũng lại được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch quận. Trên danh nghĩa, cán bộ cấp phó huyện ở các cơ quan Đảng chính và đơn vị trực thuộc và cán bộ cấp phó huyện ở đơn vị hành chính sự nghiệp là tương đương, nhưng trên thực tế có khác biệt lớn.
Phó cục trưởng hoặc Phó chủ nhiệm…làm sao có thể bằng được Phó chủ tịch Quận hoặc Phó chủ tịch huyện? Cho dù là có một chút thực quyền nào đó, cũng vẫn kém Phó chủ tịch quận.
Chu Đại Dũng phấn khởi, cùng uống với Bành Viễn Chinh liên tiếp ba ly bia. Y được thăng chức Phó chủ tịch quận, ngoại từ nhờ vào Tống Bính Nam, cũng còn có yếu tố may mắn.
Quận Tân An khuyết một Phó chủ tịch quận, theo lệ thường, thành phố phải nghiên cứu bổ sung cán bộ. Mà việc này, trên cơ bản là "cuộc cờ" giành lợi ích giữa các lãnh đạo cao cấp của thành phố, vì Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham không đề ra tiêu chuẩn chọn người rõ ràng, cuộc cạnh tranh đề bạt càng quyết liệt.
Tống Bính Nam đề cử Chu Đại Dũng, các Ủy viên thường vụ khác cũng đều đề cử người của mình. Thực chất, Chu Đại Dũng là người có sức cạnh tranh yếu nhất vì quan hệ bối cảnh yếu nhất. Tuy Tống Bính Nam nói giúp y, nhưng chỉ có chừng mực và có giới hạn, bởi vì quan hệ giữa y và Tống Bính Nam chưa đến mức chặt chẽ như vậy.
(1) Ấn Đường: điểm ngay trên sống mũi, giữa hai chân mày, theo Đông y, là một huyệt quan trọng của cơ thể, còn được gọi là Cung Mệnh. Theo tướng số hay nhân diện học, Ấn Đường biểu thị cho vận mệnh tốt, xấu của một người.