Cao Quan

Chương 149 :

Ngày đăng: 00:55 20/04/20




Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, bên trong bài trí rất đơn giản. Chỉ có bàn làm việc là mới, còn chiếc ghế sofa là cũ. Ngoài cửa có treo một giàn hoa với hai bồn hoa lan xanh um tươi tốt. Bức tường được sơn lại hoàn toàn mới, trong không khí vẫn còn có một mùi bùn đất.



Gian phòng nhỏ bên trong gồm có một cái giường, một bếp lửa kiêm lò sưởi, một cái bồn rửa mặt, so với văn phòng khác thì cũng chẳng có gì khác nhau quá lớn. Chỉ có duy nhất một thứ khác nhau là cái bàn làm việc lớn hơn so với nhóm phó chức, và ghế thì bằng da thật.



Bành Viễn Chinh đối với mấy thứ này cũng không quá để ý, lại càng không chú ý đến phong thủy, liền cười nói:



- Rất tốt, cảm ơn mọi người.



- Lãnh đạo đã quá khách khí rồi. Đây đều là việc chúng ta phải làm.



Cán sự Tiểu Lý, Tiểu Vương đều là những cô gái hơn hai mươi tuổi, chẳng kém gì so với Bành Viễn Chinh. Tốt nghiệp đại học không bao lâu thì được phân phối xuống.



- Haha, hai vị họ gì?



Bành Viễn Chinh bước ra sau bàn làm việc, ngồi xuống cười hỏi.



- Chủ tịch thị trấn Bành, tôi họ Vương, Vương Tân Diễm.



Tiểu Vương nói.



- Tôi họ Lý, Lý Tân Hoa.



Tiểu Lý mỉm cười lên tiếng, từ trong bàn làm việc lấy ra một bình ly tách bằng inox mới tinh:



- Chủ tịch thị trấn Bành, đây là ly tách mà thị trấn thống nhất cấp cho các lãnh đạo. Để tôi giúp anh rửa sạch.



Kỳ thật lúc này Bành Viễn Chinh đã nhận ra Lý Tân Hoa chính là thư ký của phòng chính Đảng. Trước đây đã bị hắn bắt chỉnh sửa tài liệu liên tiếp khiến sinh ra bất mãn. Nhưng nếu đối phương không chủ động lên tiếng thì hắn làm lãnh đạo, cũng chỉ có thể lựa chọn im lặng mà thôi.



- Không cần, lát nữa để tôi tự làm.



Bành Viễn Chinh mỉm cười, ngăn cô lại, tiếp nhận cái tách đặt lên trên bàn, lại nói:



- Phiền mọi người mang cho tôi một số tài liệu cơ bản về tình hình thị trấn để tôi làm quen một chút. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



Hai cô vâng lệnh rồi bước ra ngoài. Lý Tuyết Yến mỉm cười, cầm đến một cái gạt tàn thuốc bằng thủy tinh, đặt lên trên bàn của hắn, dịu dàng nói:



- Tặng anh một cái gạt tàn thuốc. Ngày hôm qua tôi đi chợ mua được. Nó khá đẹp. Tuy nhiên, tôi vẫn đề nghị anh hút thuốc ít lại.




Tuy rằng Bành Viễn Chinh luôn mãi cự tuyệt, nhưng Hồ Tiến Học vẫn kiên trì để xe ở lại. Bởi vì đã có những xí nghiệp khác tặng xe, nếu như không nhận xe của tập đoàn Huệ Phong thì có vẻ như "bên trọng bên khinh". Huệ Phong nộp thuế cho thị trấn rất nhiều, vị trí cũng rất quan trọng. Lý Tuyết Yến suy xét nên quyết định tạm thời lưu lại, làm thành phương tiện đi lại công cộng cho mọi người trong cơ quan.



Bất kể như thế nào, chiếc xe này, Bành Viễn Chinh tuyệt đối không thể dùng.



Vào buổi liên hoan giữa trưa, các thành viên bộ máy chính đảng, ngoại trừ Hách Kiến Niên, thì mọi người đều đến đông đủ. Dù sao, Bành Viễn Chinh là Chủ tịch thị trấn, là nhân vật số hai do Ban tổ chức cán bộ bổ nhiệm từ thành ủy xuống. Như vậy hắn là cán bộ trẻ tuổi cấp phòng thực chức, thanh danh bên ngoài lại có, khẳng định là có quan hệ với lãnh đạo thành phố nên không thể đắc tội.



Sau khi cơm rượu một hồi, Bành Viễn Chinh rất nhanh chóng thấy rõ vận mệnh lãnh đạo ở thị trấn.



Ủy viên Đảng ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật quý kiến quốc, Ủy viên Đảng ủy Phó chủ tịch thị trấn Chử Lượng, Ủy viên tổ chức Hoàng Hà, Ủy viên tuyên truyền Mẫn Diễm, Ủy viên Đảng ủy Mạc Thư Bình năm người này đều là tâm phúc của Hách Kiến Niên. Sau khi Hách Kiến Niên trở thành Thường vụ quận ủy thì lập trường này càng thêm kiên định. Chỉ có Chủ tịch Hội đồng nhân dân Vi Minh Hỉ và phi Đảng uỷ uỷ viên Phó chủ tịch thị trấn Cổ Sáng hai người này một thì sắp đến tuổi về hưu nên có tâm tính "lợn chết không sợ bỏng", nên không ở dưới trướng Hách Kiến Niên. Người còn lại thì không có chức vụ, không có bất luận một quyền lực gì nên tính cách trầm mặc, ít nói.



Trước mắt, người mà Bành Viễn Chinh có thể tiếp cận và "dựa dẫm" cũng chỉ có một mình Lý Tuyết Yến. Vi Minh Hỉ và Cổ Sáng thì còn cần phải quan sát lại. Có thể nói, tình thế không lạc quan chút nào. Đối với Bành Viễn Chinh mà nói, làm thế nào để mau chóng đứng vững ở thị trấn Vân Thủy là một khiêu chiến rất lớn, trực tiếp khảo nghiệm trí tuệ chính trị của hắn.



Đối với Bành Viễn Chinh, chỉ có thể trước thích ứng hoàn cạnh, sau đó căn cứ vào tình huống mà quyết định.



Sau khi chạm ly với thành viên bộ máy thị trấn, sau đó Bành Viễn Chinh lại cùng với Lý Tuyết Yến xuống một phòng ăn nhỏ của nhà ăn cơ quan, nói chuyện với các cán bộ thị trấn không có tham dự bữa tiệc.



Một lần gặp mặt, Bành Viễn Chinh đã để lại một ấn tượng bình dị, gần gũi, ôn hòa cho các cán bộ thị trấn. Bởi vì hắn kiên trì không nhận chiếc xe sang trọng của ông chủ Hồ Tiến Học của tập đoàn Huệ Phong càng làm cho người ta có cảm giác hắn rất khiêm tốn.



Phải nói, trong ấn tượng của mọi người, giống như Bành Viễn Chinh từ cơ quan Thành ủy đi xuống, tuổi trẻ đắc chí, lại có danh tiếng là cán bộ hậu bị, hẳn là vênh váo tự đắc. Kết quả, mọi người lại phát hiện Bành Viễn Chinh không phải như thế.



Đương nhiên, nếu muốn chân chính tạo uy tín thì còn cần phải xem công tác và năng lực.



Hơn nữa, không hề ít cán bộ còn xem chừng, Chủ tịch thị trấn trẻ tuổi nghe nói là có chút lai lịch Bành Viễn Chinh và Thường vụ quận ủy Bí thư Đảng ủy thị trấn Hách Kiến Niên tương lai sẽ chung sống hòa bình hay là kịch liệt va chạm.



Đây là một vấn đề rất đáng quan tâm. Một số cán bộ lớn tuổi của thị trấn đều ở sau lưng nghị luận.



3h, Hội đồng nhân dân thị trấn bắt đầu tuyển cử. 3h30, Bành Viễn Chinh chính thức được trở thành Chủ tịch thị trấn Vân Thủy. Thị trấn Vân Thủy lập tức thành lập hồ sơ gửi UBND quận. Bành Viễn Chinh đã ở trong phòng họp Hội đồng nhân dân phát biểu cảm tưởng nhậm chức.



Khi bắt tay với Chủ tịch hội đồng nhân dân, Bành Viễn Chinh đột nhiên cảm thấy Vi Minh Hỉ tay rất dùng sức, khiến hắn trong lòng chấn động. Hắn nhìn thấy đối phương tuy tươi cười nhưng lại lộ ra vài phần hàm súc phức tạp.



- Chủ tịch thị trấn Bành, xin chúc mừng. Tôi đến tháng ba năm sau sẽ về hưu. Đây là hội nghị cuối cùng mà tôi làm người chủ trì. Phỏng chừng sáu tháng cuối năm, Ban tổ chức cán bộ sẽ tìm tôi nói chuyện. Về sau, thị trấn Vân Thủy sẽ là thiên hạ của những người trẻ tuổi.



Bành Viễn Chinh ánh mắt chân thành nói:



- Lãnh đạo kinh nghiệm phong phú, cả đời đều cống hiến cho sự phát triển của thị trấn Vân Thủy. Cho dù là về hưu, thì tôi cũng mong lão lãnh đạo có thể phát huy sức mình, tiếp tục quan tâm và ủng hộ công tác của thị trấn.