Cao Quan
Chương 248 : Vị hôn thê
Ngày đăng: 00:56 20/04/20
Lúc này đây, hiệp nghị ký kết hoạt động bắt đầu, Bành Viễn Chinh hoàn toàn không có lộ diện. Trên đài chủ tịch cũng không có hắn, mà người lên tiếng cũng không có hắn.
Chủ trì nghi thức là trợ lý Chủ tịch huyện, Chánh văn phòng UBND quận Mạc Xuất Hải.
Mạc Xuất Hải mỉm cười bước lên đài, cất cao giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, các vị khách quý, các bằng hữu, hôm nay chúng tôi ở đây long trọng cử hành nghi thức ký kết hiệp nghị hạng mục xây dựng khu sản nghiệp xí nghiệp chế tạo máy móc giữa thị trấn Vân Thủy khu Tân An và tập đoàn Tín Kiệt. Xin cho phép tôi giới thiệu những vị lãnh đạo và khách quý tham dự hoạt động ngày hôm nay.
- Lãnh đạo tham dự hoạt động hôm nay gồm có Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham, Ủy viên thường vụ thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Tiêu Quân cùng với đồng chí lãnh đạo Hội đồng nhân dân, UBND thành phố, Bí thư quận ủy Tân An Tần Phượng, Phó bí thư quận ủy, Chủ tịch quận Cố Khải Minh, thành viên bốn bộ máy khu và những đồng chí bộ môn liên quan của khu. Khách quý tham dự hoạt động hôm nay gồm có Ủy viên thường vụ Mặt trận tổ quốc, Phó chủ tịch Hiệp hội Công thương nghiệp, Chủ tịch Hội đồng quản trị Hoàng Bách Thừa tiên sinh.
Mạc Xuất Hải đọc đến tên người nào, thì lãnh đạo đang đứng trên đài chủ tịch đều khom người cúi chào. Chỉ có điều ở dưới đài rất nhiều cán bộ đều ngoài ý muốn phát hiện, Chủ tịch quận Cố Khải Minh thì sắc mặt tươi cười, nhưng Bí thư quận ủy Tần Phượng thì sắc mặt hơi có chút ngưng trọng, nụ cười có vẻ rất gượng ép.
- Sau đây, xin mời Phó bí thư Đảng ủy thị trấn Vân Thủy, đồng chí Lý Tuyết Yến hướng các vị lãnh đạo và khách quý giới thiệu cơ bản tình huống hạng mục. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Khi bên này đang diễn ra nghi thức ký kết hiệp ước thì một chiếc xe quân dụng biển số thủ đô chậm rãi tiến vào cơ quan chính quyền thị trấn Vân Thủy. Một cô gái xinh đẹp, trắng trẻo mái tóc dài từ trên xe bước xuống, đứng ở trong sân nhìn chung quanh một chút.
Điền Minh và Lý Tân Hoa vừa lúc từ trên lầu bước xuống, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp xa lạ thì không khỏi ngẩn ra, nhưng chợt bị vẻ đẹp của cô hấp dẫn.
Dáng người cô thon thả, cao ngạo xuất chúng, ánh mắt làm say lòng người. Làn da trắng mịn màng và những đường cong cơ thể duyên dáng. Cử chỉ của cô nhã nhặn, lịch sự, đoan trang thanh lịch, chẳng khác nào tiên nữ trên trời, khiến người khác có một cám giác khó nói.
Đây đúng là Phùng Thiến Như. Cô sau khi xử lý xong công việc ở công ty máy tính Hoa Vũ ở thủ đô thì buổi sáng ngày hôm qua liền gấp gáp chạy đến Tân An mà không thông báo cho Bành Viễn Chinh, muốn tạo bất ngờ cho hắn.
Vốn chiều ngày hôm qua cô sẽ đến, nhưng có việc ở tỉnh nên kéo dài thời gian một chút. Bạn học trung học Từ Tiểu của cô chính là con gái của Bí thư Tỉnh ủy Giang Bắc Từ Xuân Đình biết cô đến Giang Bắc, "cưỡng ép" lưu lại tỉnh một đêm. Hai cô nhiều năm không gặp, tất nhiên là phải thân thiết rồi. Nếu như Phùng Thiến Như không phải kiên quyết phản đối thì hôm nay Từ Tiểu cũng đã cùng cô đến Tân An.
Phùng Thiến Như thản nhiên cười, giọng nói du dương:
- Xin hỏi Bành Viễn Chinh có ở đây hay không?
Lý Tân Hoa cười nói:
- Chủ tịch thị trấn Bành không có ở thị trấn. Xin hỏi cô đây là….?
- Tôi họ Phùng, là….
Phùng Thiến Như lời vừa ra khỏi miệng, không kìm nổi khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên. Nhưng dù sao cô cũng xuất thân từ nhà quyền quý, nên điều chỉnh lại thái độ của mình, thản nhiên cười:
- Tôi là vị hôn thê của anh ấy.
Phùng Thiến Như lời này đúng lý hợp tình, lại hòa nhã.
Tuy rằng hai người vừa mới xác định quan hệ, còn chưa có đính hôn, nhưng trong lòng Phùng Thiến Như, Bành Viễn Chinh giống như người yêu cả đời.
Lý Tân Hoa chấn động, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Phùng Thiến Như, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì. Cũng may Điền Minh khá thông minh, phản ứng mau lẹ, lập tức tiếp lời:
- Lãnh đạo chúng tôi đi tham dự một hoạt động ở quận. Giữa trưa mới về. Chúng tôi sẽ gọi điện thoại thông báo cho lãnh đạo. Cô vào phòng ngồi chờ một lát.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói hưng phấn của Bành Viễn Chinh, âm thanh hơi có chút run rẩy.
- Anh Viễn Chinh, là em đây. Em chờ anh hơn một giờ rồi.
- Vì sao không gọi điện thoại cho anh trước, để anh đi đón em?
- Hihi, em chỉ muốn tạo sự ngạc nhiên cho anh thôi.
- Kỳ thật, hôm qua em đã đến tỉnh rồi. Bạn học em là Từ Tiểu kiên quyết lưu em ở lại một đêm. Em sáng sớm hôm nay đã đến Tân An.
- Thiến Như, em chờ một lát, anh lập tức về ngay. Em nếu mệt, trong phòng anh có giường nằm đấy.
- Anh Viễn Chinh, em biết rồi. Anh đang bận công việc mà.
- Không được, anh muốn lập tức nhìn thấy em.
Nói xong, đầu dây bên kia Bành Viễn Chinh đã cúp máy.
Phùng Thiến Như nét mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười ngọt ngào, hạnh phúc.
Hai người đang ở trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt. Mới chỉ hơn một tháng nhưng cảm giác như cách ba năm. Đừng nhìn cô ngoài miệng thì nói thoải mái nhưng trên thực tế, cô làm sao mà không muốn ôm chầm lấy người mình thương yêu chứ?
Ngoài cửa!
Thi Bình quay đầu nhìn vào phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, thở dài một tiếng:
- Chị Mẫn, tôi thấy Chủ tịch Bành và Phó bí thư Lý là một cặp rất xứng đôi. Kết quả….
- Lý Tuyết Yến cũng là một mỹ nữ ngàn dặm mới tìm được, tài mạo song toàn. Nhưng so với vị Phùng tiểu thư này thì kém một bậc.
- Xem ra, hai cô gái hôm trước cũng không có quan hệ gì với Chủ tịch thị trấn Bành. Chị Mẫn không biết, tôi vừa thấy vị Phùng tiểu thư này, thì liền cảm thấy cô ấy với Chủ tịch thị trấn Bành mới là trời đất tạo thành một đôi.
Mẫn Diễm cũng thở dài nói:
- Tâm tư của Bí thư Tuyết Yến đối với Chủ tịch thị trấn Bành gần như người của toàn thị trấn đều biết. Hiện tại, vị hôn thê của Chủ tịch thị trấn Bành đã đến, tôi phỏng chừng Phó bí thư Tuyết Yến…
Mẫn Diễm muốn nói gì lại thôi.
Vị hôn thê của Chủ tịch thị trấn Bành đến, hơn nữa lại là một vị hôn thê xinh đẹp tuyệt trần.
Nhưng đây kỳ thật giống như một đòn cảnh cáo Lý Tuyết Yến. Hai người thậm chí khó có thể tượng tượng Lý Tuyết Yến khi nhìn thấy Phùng Thiến Như sẽ cảm thấy xấu hổ và thương tâm đến cỡ nào.
Thi Bình và Mẫn Diễm sóng vai nhau về văn phòng của mình, trên đường lại thở ngắn than dài một phen. Lý Tuyết Yến thầm mến Bành Viễn Chinh ở thị trấn Vân Thủy không ai là không biết. Chỉ có điều tất cả mọi người không ai dám nói cái gì. Người ở thị trấn đa số vẫn hy vọng Bành Viễn Chinh có thể cùng Lý Tuyết Yến nên duyên tốt lành.