Cao Quan
Chương 293 :
Ngày đăng: 00:57 20/04/20
Tần Phượng ý tứ rất rõ ràng, cô ta có thể bảo vệ cho Bành Viễn Chinh đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy thị trấn, nhưng chức Chủ tịch thị trấn nếu Cố Khải Minh có người thì cô cũng sẽ không vì vậy mà cùng Cố Khải Minh trở mặt. Tuy rằng trước mắt cô và Cố Khải Minh có phân tranh, quan hệ không hòa hợp nhưng lãnh đạo chủ chốt chính Đảng thì cũng nên đoàn kết để giữ gìn cục diện.
Bành Viễn Chinh có chút nôn nóng:
- Bí thư Tần, hiện tại cục diện thị trấn chính là loại tình huống này. Nếu ở quận hàng không xuống một Chủ tịch thị trấn, không quen thuộc với công tác thị trấn, chỉ sợ…
- Sợ cái gì?
Tần Phượng nhíu mày nói:
- Điều chỉnh bộ máy thị trấn, ở quận phải dựa theo đại cục của toàn bộ khu, không thể chiếu theo yêu thích cá nhân của cậu được. Tôi nói cho cậu biết, cậu không cần cấp thêm phiền phức cho tôi. Bất kể tổ chức quyết định cái gì thì cậu nhất định phải vô điều kiện mà thừa nhận.
Tần Phượng bỗng nhiên đứng dậy, giương tay chỉ vào Bành Viễn Chinh, thái độ nghiêm túc nói.
Bành Viễn Chinh nhíu mày, không nói gì nữa, ngồi một chỗ trầm ngâm.
Hắn gần như có thể kết luận, việc hắn đảm nhận chức Bí thư Đảng ủy thị trấn, Cố Khải Minh nhất định sẽ phản đối. Mà nếu phản đối không được thì sẽ lui mà cầu tiếp theo, tranh đoạt việc tiến cử Chủ tịch thị trấn, tranh thủ an bài một người của mình.
- Được rồi, cậu cứ trở về trước, tôi còn phải nói chuyện với cán bộ khác.
Tần Phượng phất tay.
Bành Viễn Chinh vâng một tiếng rồi đứng dậy ra về. Khi bước ra cửa đã thấy một Phó chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Thương mại quận đang chờ sẵn bên ngoài, thì trong lòng liền động.
- Phó chủ nhiệm Chu, xin chào.
Đối phương liền mỉm cười bước đến bắt tay Bành Viễn Chinh;
- Xin chào Chủ tịch thị trấn Bành.
- Bí thư Tần đang ở bên trong, anh cứ vào gặp mặt.
Bành Viễn Chinh gật đầu rồi rời khỏi.
Đối phương liền quay đầu nhìn theo bóng dáng vội vàng của Bành Viễn Chinh, cười nói với Thẩm Ngọc Lan:
- Phó chánh văn phòng Thẩm, vị Chủ tịch thị trấn này khá hoành tráng nhỉ, dám dẫn người đến Nhật báo Tân An, rõ ràng là không coi Trưởng ban Tiết ra gì.
Quyết định của Phùng Thiến Như khiến Bành Viễn Chinh cũng cảm thấy bất ngờ. Cô trước đó không hề thương lượng qua với hắn.
- Viễn Chinh, cậu xem Thiến Như đấy, khiến tôi không biết nói như thế nào. Cậu nói xem, tôi đi đâu mà tìm một Phó tổng giám đốc thích hợp như vậy?
Vương An Na cười khổ, đứng dậy ôm cánh tay Bành Viễn Chinh, vội vàng nói:
- Viễn Chinh, cậu mau giúp tôi khuyên Thiến Như đi.
- Thiến Như…
Bành Viễn Chinh nhìn Phùng Thiến Như.
- Anh Viễn Chinh, em đã quyết định rồi. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
Phùng Thiến Như quay đầu nhìn Vương An Na và Vương Bưu nói:
- Chị An Na, em xin lỗi. Em quyết định như vậy, cũng không nói trước với chị. Em cảm thấy em và anh Viễn Chinh không thể cứ ở mãi hai nơi. Nếu anh ấy công tác tại Tân An thì em sẽ ở lại Tân An, chăm sóc cho anh ấy.
- Haha, như vậy sao?
Bành Viễn Chinh trong lòng hơi chút cảm động.
Hắn biết, Phùng Thiến Như lúc này hạ quyết tâm dứt bỏ lý tưởng của mình, một lòng một dạ trở thành vợ hiền của hắn. Hắn càng biết, Phùng Thiến Như là một cô gái ngoài mềm trong cứng. Cô nếu đã quyết định như vậy, cho dù là hắn thì cũng khó mà thay đổi chủ ý của cô.
Từ góc độ này mà nói, Phùng Thiến Như chung quy vẫn là một cô gái truyền thống. Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn cô vẫn được giáo dục theo hình thức "hiền thê lương mẫu".
- Thiến Như, nếu em đã quyết định như vậy thì anh sẽ ủng hộ em.
Bành Viễn Chinh cười, quay đầu nhìn Vương An Na và Vương Bưu:
- Thật ngại quá, chị An Na, Bưu tử, nếu Thiến Như quyết định ở lại bên cạnh tôi thì tôi cầu mà không được đấy.
Vương An Na mặt đỏ lên:
- Không quan tâm đến tiền đồ, chỉ biết mê vợ.