Cao Quan

Chương 327 : Khu kinh tế mới Vân Thủy

Ngày đăng: 00:57 20/04/20




Chủ tịch quận mới đến Tô Vũ Hoàn đã đưa đến một ít chấn động. Nghe nói bối cảnh của y khá thần bí. Trong nhất thời đã trở thành một trong những chủ đề được bàn tán nhiều nhất ở khu Tân An.



Bành Viễn Chinh không quan tâm, hoặc có thể nói hắn căn bản không có để ở trong lòng.



Cán bộ tạm giữ chức đến từ thủ đô nhất định phải có siêu bối cảnh sao? Mà cho dù là như thế thì như thế nào? Nơi này đâu phải ở thủ đô, mà là khu Tân An thành phố Tân An. Không ai sẽ công khai đập vào lưng của mình. Nếu muốn vững gót chân ở phía dưới thì nhất định phải dựa vào năng lực công tác, đồng thời còn phải có chút quyền mưu thủ đoạn.



Sau khi cuộc họp kết thúc, Bành Viễn Chinh muốn lặng yên rời khỏi Quận ủy thì Thẩm Ngọc Lan đã nhìn thấy hắn, nói là Bí thư Tần muốn tìm hắn nói chuyện.



Bành Viễn Chinh nhíu mày, thầm nghĩ tìm mình nói chuyện gì? Cuộc họp này kết thúc không phải là lập tức mời dự họp lâm thời hai bộ máy Quận ủy và UBND quận sao, vì Tô Vũ Hoàn đón gió tẩy trần?



Nhưng cứ việc hắn suy nghĩ gì thì cũng vẫn vội vàng bước đến văn phòng Tần Phượng.



Cửa phòng làm việc của Tần Phượng rộng mở. Cô hiển nhiên là đang chờ hắn.



Thấy Bành Viễn Chinh bước vào cửa, Tần Phượng phất tay:



- Cậu đóng cửa lại, tôi có chuyện này muốn nói với cậu.



Bành Viễn Chinh mỉm cười, thuận tay đóng cửa:



- Bí thư Tần tìm tôi có việc gì?



Tần Phượng ngẩng đầu nhìn Bành Viễn Chinh nói:



- Gần đây lãnh đạo thành phố có một ý tưởng, muốn lấy thị trấn Vân Thủy làm chính, mở rộng hai khu vực xã thị trấn xung quanh, thành lập làm một khu kinh tế kỹ thuật mới, đơn vị cấp phó huyện, thuộc quyền quản lý của quận. Ý tưởng này lãnh đạo chủ chốt cũng không phản đối. Tô Vũ Hoàn đến nhận chức chủ yếu là quản lý công việc này Tôi luôn mãi suy xét, cảm thấy cậu nên chuẩn bị tư tưởng.
- Lâu như vậy sao? Cậu đến thủ đô làm gì? Nhà của cậu không phải ở thành phố sao? Như thế nào lại chạy đến thủ đô qua tết âm lịch?



Tần Phượng theo bản năng là hỏi một câu. Nhưng cô lập tức ý thức được mình là lãnh đạo cấp trên, hỏi việc riêng tư của cấp dưới là có chút thất thố, gương mặt quyến rũ đỏ lên, không kìm nổi quay đầu đi chỗ khác.



- Được rồi, cậu cứ an bài cho tốt công tác trong thị trấn, rồi giải quyết việc cá nhân sau. Nhớ kỹ, duy trì thông tin thẳng đường, không được mất đi liên hệ với thị trấn và quận. Cậu hãy trở về đi, tôi phải lập tức triệu tập cuộc họp bộ máy Quận ủy.



Tần Phượng phất tay.



Cô hôm nay mặc một chiếc áo màu trắng bó sát người, cổ cao hoàn toàn che khuất đi chiếc cổ trắng toát. Nhưng phần ngực nóng bỏng cao thẳng vẫn nhấp nhô. Khi cô phất tay, bộ ngực nhộn nhạo, khiến cho người ta bị đánh mạnh vào thị giác.



Bành Viễn Chinh không trong không kìm nổi dâng lên một tia khác thường. Sự khác thường này khiến hắn đột nhiên xấu hổ, khẩn trương thu hồi ánh mắt tham lam của mình, xoay người vội vàng rời đi.



Tần Phượng chậm rãi nhìn hắn đi ra cửa, trên mặt lại ửng đỏ lên thêm.



Sau khi rời khỏi văn phòng Tần Phượng, Bành Viễn Chinh sắc mặt bình tĩnh, có chút ngưng trọng.



Thiết lập khu kinh tế mới Vân Thủy, hắn xem ra có chút vô nghĩa, cũng không cần thiết. Nhiều lắm là hai ba năm, thị trấn Vân Thủy sẽ tiến vào thành phố. Mà tính từ lâu dài thì là theo chiều hướng phát triển.



Chỉ khi nào thiết lập khu kinh tế mới Vân Thủy, trên thực tế liền tương đương với việc chặt đứt sự khuếch trương của nó. Cứ như vậy, trên thực tế lại bất lợi cho tiến trình đô thị hóa và chỉnh thể phát triển của những khu phía bắc.



Thị trấn Vân Thủy thì không nói, nhưng những xã thị trấn xung quanh đều khá nghèo khó. Chỉ có thông qua tiến trình đô thị hóa và di dời thành nội phía bắc thì mới có thể thoát thai hoán cốt, phát sinh thay đổi. Nếu chỉ là một khu kinh tế mới cấp khu huyện thì sẽ kéo nền kinh tế khu vực đi xuống.



Nghĩ đến đây, Bành Viễn Chinh không kìm nổi than nhẹ một tiếng. Giờ phút này, hắn vị trí thấp kém, chỉ là một cán bộ thị trấn nho nhỏ. Đối với quyết sách của thành phố ngay cả phản đối cũng chẳng làm nên chuyện. Nhưng hắn quyết định thông qua phương thức của mình, hướng ở trên hiến kế. Đồng thời lợi dụng cơ hội trở về thủ đô, hướng ông nội Phùng lão nhắc tới chuyện này.