Cao Quan
Chương 406 : Tình bại lộ
Ngày đăng: 00:58 20/04/20
Sự việc của huyện lân cận, Bành Viễn Chinh cũng có nghe thấy. Chỉ có điều hắn không quan tâm, cũng hiểu được nó chẳng liên quan đến mình. Động tĩnh của huyện lân cận có lớn đi nữa cũng chẳng đến nơi này.
Trở lại văn phòng, hắn gọi điện thoại gọi Thẩm Ngọc Lan đến, cùng Thẩm Ngọc Lan thương lượng một chút, bắt đầu công tác chỉnh đốn tác phong lại cho cơ quan Quận ủy, đồng thời bố trí đoàn tuyên truyền mười bốn điểm lớn của quận ủy xuống nông thôn.
Hắn vẫn là Bí thư công ủy. Những công tác được phân công bên quận ủy khiến hắn tiêu tốn nhiều thời gian và tinh lực.
Bàn xong công tác, Thẩm Ngọc Lan có chút đỏ mặt, muốn nói rồi lại thôi. Bành Viễn Chinh liếc mắt nhìn cô, cười nói:
- Chánh văn phòng Thẩm, bệnh viện ở thủ đô tôi đã nhờ người hỏi. Hẳn là không có vấn đề gì. Đây là phương thức liên lạc với Viện trưởng Khang của bệnh viện đó. Cô hãy trực tiếp liên hệ với ông ta. Còn đây là số điện thoại của vợ tôi Phùng Thiến Như. Cô ở thủ đô nếu có khó khăn gì thì cứ liên hệ với cô ấy.
Bành Viễn Chinh ghi chép hai số điện thoại xuống tờ giấy rồi đưa cho Thẩm Ngọc Lan.
Thẩm Ngọc Lan vui mừng, luôn mãi nói lời cảm ơn:
- Bí thư Bành, cám ơn lãnh đạo. Cám ơn.
- Đừng khách khí, một chút chuyện nhỏ thôi mà. Chúc cô sớm sanh quý tử.
Bành Viễn Chinh cao giọng cười. Thẩm Ngọc Lan xấu hổ đến đỏ mặt, vội vàng rời đi.
Cô muốn đến thủ đô làm thụ tinh nhân tạo. Tuy rằng đây là sự việc chẳng lớn, nhưng là một người phụ nữ, ở trước mắt Bành Viễn Chinh chung quy vẫn không khỏi đỏ mặt. Huống chi Bành Viễn Chinh lại là lãnh đạo quận ủy.
Thẩm Ngọc Lan cầm hai số điện thoại, kích động chạy đến tìm Tần Phượng. Chuyện này cô đã sớm nói qua với Tần Phượng, nên Tần Phượng tất nhiên sẽ không làm chậm trễ cô.
- Ngọc Lan, cô hãy an bài công việc rồi khẩn trương đến thủ đô mà thực hiện. Tôi cho cô nghỉ ngơi một tháng.
Y không tin Trịnh Anh Nam có gì với Bành Viễn Chinh. Nhưng y nhận thấy vợ của mình đã sinh ra một tình cảm nào đó với Bành Viễn Chinh. Điều này khiến cho y cảm thấy xấu hổ và giận dữ.
Nhưng y vẫn không dám biểu hiện ra ngoài. Y có được địa vị ở tập đoàn Phong Thái như ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ Trịnh Anh Nam. Tuy chỉ là con rể của Trịnh gia nhưng y không có cổ phần của Phong Thái. Nếu y ly hôn với Trịnh Anh Nam, thì y sẽ bị đuổi ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng.
Một cơn giận bốc lên. Y nghiến chặt răng, tiến lên đẩy Tần Nguyệt Nguyệt xuống bàn làm việc, thuận tay tốc cái váy ngắn của cô lên, sau đó kéo quần lót xuống, lộ ra cảnh tượng xuân phong cao ngất bên trong.
Lưu Quang đè lên, hai cánh tay dùng sức xoa nắn bộ ngực đẫy đà của Tần Nguyệt Nguyệt. Còn dưới thân thì không cần một khúc nhạc dạo nào liền thúc đẩy đi vào. Tần Nguyệt Nguyệt không có kháng cự, chỉ phát ra tiếng rên rỉ mà thôi.
Hai người bắt đầu gian tình từ một năm trước. Tần Nguyệt Nguyệt vốn chỉ là một nhân viên bình thường của tập đoàn Phong Thái. Nhưng cô cũng là một người phụ nữ có dã tâm. Khi cô nhận thấy Phó tổng giám đốc Lưu Quang đối với cô biểu lộ một cảm xúc mờ ám nào đó, thì liền sáng tối khiêu khích Lưu Quang mấy lần, khiến Lưu Quang thành công trở thành tù bình của cô.
Lưu Quang từ đó đã thăng cho cô lên làm chủ quản, lại còn đề cử làm trợ lý cho vợ của mình. Tiền lương cộng đãi ngộ ở tập đoàn bằng với một Phó giám đốc.
Trịnh Anh Nam là một cô gái ruột để ngoài da. Cô không có phát hiện chồng của mình lại cùng với trợ lý của mình có gian tình với nhau. Lưu Quang trở thành một con cờ mà Tần Nguyệt Nguyệt dùng để củng cố địa vị cá nhân của mình. Mà Tần Nguyệt Nguyệt thì trở thành một người giám sát hành tung của Trịnh Anh Nam để báo cho Lưu Quang biết.
Đã qua một năm, và ba người vẫn bình an vô sự.
Trước mặt vợ của mình yêu đương vụng trộm, còn người phụ nữ Tần Nguyệt Nguyệt thì thoạt nhìn bề ngoài rất nghiêm trang, thanh thuần, nhưng trên thực tế quyến rũ không ngừng. Lưu Quang ngay từ đầu còn khống chế được, nhưng càng về sau càng không khống chế được ham muốn trong lòng mình. Trong lúc này, y đã tiêu tốn cho Tần Nguyệt Nguyệt nếu không một trăm ngàn thì cũng bảy tám chục ngàn.
Trịnh Anh Nam từ bên ngoài bước vào bên trong tòa nhà làm việc, trong tay tháo ra đôi giày cao gót, và mang vào một đôi giày thể thao.
Cô vừa rồi đi siêu thị mua đồ, không cẩn thận đã khiến gót của đôi giày bị gãy, thì tâm trạng mua sắm cũng giảm đi, thuận tiện mua một đôi giày thể thao thay vào, sau đó lái xe về công ty.
Cô vừa đến cửa phòng làm việc, vừa muốn mở cửa thì đột nhiên nghe được phòng làm việc của Tần Phượng Phượng truyền đến tiếng rên rỉ của nam nữ giao hoan thì không khỏi ngẩn ra, liền cẩn thận bước qua nghe ngóng, nhìn vào trong thì sắc mặt đột biến.