Cao Quan
Chương 408 : Mạnh dạn đề bạt, đặc biệt đề bạt
Ngày đăng: 00:58 20/04/20
Có mấy điều Chư Cường không nói ra miệng. Bởi vì Ủy ban Kỷ luật thành phố phát hiện, ngày đó có mặt ở núi Phượng Hoàng, còn có Ủy viên thường vụ Thành ủy kiêm Bí thư Quận ủy Tần Phượng. Nói cách khác lúc ấy Bành Viễn Chinh, Tần Phượng và Trịnh Anh Nam ở cùng một chỗ.
Nếu Bành Viễn Chinh có vấn đề, như thế không chừng Tần Phượng cũng có liên quan… Chư Cường không dám nghĩ tiếp, là một cán bộ lão thành, công tác hơn 20 năm ở Ủy ban Kỷ luật, ông ta chỉ phán đoán theo logic thế thôi.
Gần đây, người của Ủy ban Kỷ luật thành phố hơi mệt mỏi, vụ án của huyện Lân còn chưa rõ ràng, bên quận Tân An này lại xảy ra tố cáo, liên quan tới một cán bộ cấp phó huyện, Ủy viên thường vụ Quận ủy, lại là cán bộ hậu bị được lãnh đạo Thành ủy chú ý và bồi dưỡng, người của Ủy ban Kỷ luật cảm thấy khá căng thẳng. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Lần này Bành Viễn Chinh bị tố cao điều tra, Ủy ban Kỷ luật đã tới gặp và xin Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham báo cáo. Thái độ của Bí thư Đông Phương rất rõ ràng, bất kể dính líu đến ai, liên quan đến cán bộ cấp nào, nếu có người đứng đơn tố cáo, đều phải điều tra rõ ràng. Có vấn đề, nghiêm trị không tha!
Đương nhiên, theo lệ thường, điều tra cán bộ ở cấp bậc như Bành Viễn Chinh, cần hội nghị thường vụ Thành ủy họp thảo luận và thông qua. Nhưng, Thành ủy không họp nghiên cứu việc này, về mặt nào đó, chuyện này dường như cũng ám chỉ điều gì đó.
Tần Phượng cười nhạt một tiếng, đột nhiên xen vào nói:
- Tôi muốn giải thích một chút, lúc ấy ở núi Phượng Hoàng, tôi cũng có mặt. Một số các đồng chí ở đây cũng đã biết, Trịnh Anh Nam là em họ của tôi. Ngày đó đúng lúc tôi đến huyện Lân làm việc, cũng liền thuận đường đến núi Phượng Hoàng leo núi, ở lại đó một buổi tối, ngày hôm sau cùng quay về.
Hơn nữa, tôi muốn nhấn mạnh một chút: việc thị trấn Vân Thủy hợp tác với tập đoàn Phong Thái, đã có dự định từ nửa năm trước, đồng chí Viễn Chinh cũng có báo cáo với tôi.
Lần hợp tác này, là do đồng chí Viễn Chinh chủ động đề nghị tập đoàn Phong Thái thu mua mấy xí nghiệp dệt ở thị trấn Vân Thủy. Đây là thị trấn Vân Thủy tích cực tranh thủ, bởi vì với tư cách là một doanh nghiệp tư nhân, lấy lợi ích và lợi nhuận làm đầu, tập đoàn Phong Thái chắc chắn sẽ không quyết định làm chuyện như vậy.
Tập đoàn Phong Thái suy xét đến của sự gắn kết giữa doanh nghiệp và xã hội, vì sự phát triển kinh tế của địa phương mà cống hiến, như vậy, làm sao tập đoàn Phong Thái có thể đút lót cho Bành Viễn Chinh? Trên đời này có kẻ ngốc đến như vậy sao?
Cho nên, tôi hết sức hoài nghi tính chân thật của người tố cáo, các đồng chí Ủy ban Kỷ luật thành phố cần phải nghiêm túc điều tra việc này!
- Đương nhiên, Bí thư Tần, liên quan đến một cán bộ cấp phó huyện như đồng chí Bành Viễn Chinh, theo chỉ thị của lãnh đạo chủ chốt Thành ủy và Ủy ban Kỷ luật thành phố, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật chúng tôi nhất định sẽ hết sức thận trọng. Chúng tôi hy vọng có thể được Quận ủy phối hợp.
Đông Phương Nham nhíu mày, trầm giọng nói:
- Tôn Tuyết Lâm này bảo sao nghe vậy, để y kiêm quản lý chính phủ, nhất định càng quản càng loạn. đồng chí này đạo đức có thừa, nhưng năng lực không đủ, không thích hợp làm nhân vật số một của huyện.
Nghe Đông Phương Nham nói vậy, trong đầu Tống Bính Nam lập tức điểm qua một lượt mấy Phó chủ tịch huyện, suy nghĩ rốt cuộc Đông Phương Nham nhắm vào người nào.
Nhưng nghĩ mãi mà không thấy người nào thích hợp, Tống Bính Nam cười cười nói:
- Bí thư Đông Phương, lãnh đạo thấy ai thích hợp, bộ phận tổ chức chúng tôi lập tức khảo sát một chút!
Đông Phương Nham tràm mặc một lát, đột nhiên nói:
- Lão Tống, anh cảm thấy Cung Hàn Lâm có được không?
Tống Bính Nam giật mình, do dự một chút, mới nhẹ nhàng nói:
- Bí thư Đông Phương, thật ra Cung Hàn Lâm khá điềm đạm, chín chắn, chỉ là y công tác ở cơ quan, vừa mới chuyển đến huyện lân cận làm Trưởng ban Tuyên giáo chưa lâu, nếu để y làm Chủ tịch huyện, có thể…
- Lão Tống, thời kỳ đặc thù, chúng ta phẩi mạnh dạn đề bạt, đặc biệt đề bạt một số đồng chí! Tạo điều kiện để một số cán bộ có năng lực, trung thành với sự nghiệp của Đảng, có "đất" để thể hiện năng lực, không được tạo điều kiện, không thể phát huy năng lực được!
Ánh mắt Đông Phương Nham kiên định, hiển nhiên ông ta đã suy nghĩ kỹ càng, sớm có quyết định.