Cao Quan

Chương 41 : Vương An Na

Ngày đăng: 00:53 20/04/20




Phùng Bá Đào mới từ thư phòng đi ra, đúng lúc nghe thấy Bành Viễn Chinh gọi điện thoại, bèn đi tới, mỉm cười nói:



- Viễn Chinh à, đơn vị có việc sao? Phải về gấp hả?



- Dạ, thưa bác, vừa rồi Trưởng phòng của cháu nói, Thứ Hai thành phố chúng ta khai mạc đại hội đẩy mạnh công tác dịch vụ, Bí thư Thành ủy Tiết không chấp nhận bản thảo của thư ký viết, chỉ đích danh cháu viết. Sáng mai cháu phải về sớm!



Bành Viễn Chinh nhẹ nhàng nói.



Phùng Bá Đào nhíu mày:



- Viết bản thảo bài phát biểu cho lãnh đạo chủ chốt là việc của người ở văn phòng Thành ủy, cháu ở Ban Tuyên giáo, làm việc này không hợp quy tắc cho lắm. Hơn nữa, cháu đi làm chưa lâu, chưa quen với phong cách của lãnh đạo, loại bản thảo này, sao có thể để cháu viết?



Phùng Bá Đào là người từng trải, lập tức phán đoán chuyện này không phải chỉ đơn giản là Bí thư Thành ủy ưa thích Bành Viễn Chinh, trong đó ắt hẳn có ẩn tình nào đó.



Bành Viễn Chinh cười khổ một tiếng:



- Bác à, cháu cũng không có cách nào, thoái thác cũng không thoái thác được.



Phùng Bá Đào trầm ngâm nói:



- Bí thư của các cháu họ…



- Họ Tiết, Tiết Tân Lai.



Bành Viễn Chinh liếc nhìn Phùng Bá Đào, mơ hồ đoán được dụng ý của ông, lắc đầu nói:



- Bác, cũng chẳng phải chuyện to tát gì, để tự cháu giải quyết là được.



Phùng Bá Đào ngẩn ra, chợt mỉm cười:




- Người anh em, chơi không đẹp tí nào, đưa "công chúa" tới dưới lầu, cũng không dẫn lên giới thiệu với bạn bè…



Bành Viễn Chinh nhíu mày, chưa kịp đáp lại, một cô gái chừng 30 tuổi, dáng vẻ thành thục, đứng dậy khỏi ghế, nhìn hắn khẽ mỉm cười. Cô ta dáng người thon thả, ngực nở mông tròn, đường cong lả lướt, ăn mặc hợp thời trang và đẹp đẽ. Đôi mắt cô ta sáng ngời, trong suốt mà lại có thần, khiến người ta có cảm giác cô hết sức thông minh tháo vát, lại vô cùng dễ thương và quyến rũ.



Cô gái khẽ ho khan một tiếng.



Lúc này Vương Bưu mới nghiêm nghị xoay người lại, nhìn cô gái cười nói:



- Chị, đây là Bành Viễn Chinh mà em đã nói, là bạn thân hồi đại học của em! Người anh em, đây là chị họ tớ, Vương An Na, mới từ Mỹ về. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn



- Xin chào.



Vương An Na cười dè dặt, đưa bàn tay trắng nõn được chăm chút rất tốt ra, bắt tay Bành Viễn Chinh thật chặt.



- Xin chào, chị…



Bành Viễn Chinh định nói "chị Vương", nhưng hắn còn chưa kịp nói, ánh mắt nhẹ nhàng của Vương An Na đã lướt qua vẻ mặt hơi lưỡng lự của hắn, khẽ cười nói:



- Gọi tôi là chị An Na được rồi.







Nghe Vương Bưu giới thiệu tiếp, Bành Viễn Chinh rất kinh ngạc, hóa ra Vương An Na là con gái của Tiến sĩ Vương Lan, doanh nhân người Hoa giàu có thuộc loại hàng đầu ở Mỹ, danh tiếng lừng lẫy, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm nhà sáng lập công ty máy tính Thiên Nhất. Thảo nào, thoạt trông cô ta có phong thái của một nữ doanh nhân thành đạt.



Vào trước năm 1988, công ty máy tính Thiên Nhất đạt tới thời kỳ đỉnh cao, doanh thu một năm hơn 1 tỷ đô la Mỹ, số công nhân ở khắp nơi trên thế giới lên đến gần bốn mươi ngàn người, rất nổi tiếng ở Mỹ. Nhưng có lẽ thịnh quá tất suy, cộng thêm việc kinh doanh của Tiến sĩ Vương Lan có vấn đề, cuối thập niên 80, công ty Thiên Nhất bắt đầu xuống dốc, tới bây giờ, đã lâm vào cảnh nợ nần, khó khăn, thuở huy hoàng ngày xưa đã trở thành vang bóng một thời.



Nhưng lạc đà gầy còn to hơn ngựa, cho dù công ty Thiên Nhất phá sản, hiện giờ Vương An Na vẫn đứng trong hàng ngũ của kẻ có tiền. Chỉ có điều, Bành Viễn Chinh cảm thấy kỳ lạ là vì sao Vương Bưu lại vội vã gọi mình đến gặp Vương An Na.