Cao Quan
Chương 410 : Cống hiến của Bành Viễn Chinh
Ngày đăng: 00:58 20/04/20
Tin Bành Viễn Chinh trong sạch và bình yên vô sự, lan truyền nhanh chóng, mà hành động quyên tiền của hắn, lập tức được thêu dệt, trở nên một câu chuyện được mọi người say sưa truyền tụng.
Bành Viễn Chinh rời Quận ủy trở về thị trấn. Xe của hắn còn chưa tới cửa, các cán bộ thị trấn, dưới sự dẫn dắt của Lý Tuyết Yến và các lãnh đạo thị trấn, chờ đón trước sân trụ sở thị trấn.
Lái xe lão Hoàng dừng xe lại, Bành Viễn Chinh mỉm cười xuống xe, vẫy vẫy tay về phía mọi người, tất cả cán bộ thị trấn hoan hô thật to, vỗ tay như sấm dậy.
- Bí thư Bành!
Lý Tuyết Yến dẫn mọi người vây quanh Bành Viễn Chinh. Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua từng gương mặt đầy vẻ chân thành của mọi người, cảm thấy hơi xúc động.
Hắn ở thị trấn Vân Thủy này đã gần hai năm, dùng hành động thực tế xây dựng cho một một quyền uy vô thượng ở nơi này, nhưng điều khiến cán bộ thị trấn kính sợ hắn, không chỉ vì quyền lực của hắn, mà còn vì tác phong làm việc đặt việc công trên việc tư và nhân cách hơn người của hắn.
Bởi vậy, khi nghe tin có người tố cáo hắn, cán bộ thị trấn rất phẫn nộ và lo lắng nhưng không hoài nghi.
- Cám ơn mọi người tín nhiệm! Cảm ơn!
Bành Viễn Chinh chắp tay về phía mọi người, mỉm cười, lớn tiếng nói:
- Tất cả mọi người trở về làm việc đi, mỗi người đều có vị trí và công việc, đừng để ánh hưởng công tác.
…
Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật thành phố xác minh rất nhanh, lập tức trở về thành phố, báo cáo bằng văn bản với Thành ủy. Bí thư Thành ủy Đông Phương Nham được tin này, cũng không bất ngờ, lại càng hiểu rõ tác phong làm việc của Bành Viễn Chinh.
Lúc này Tống Bính Nam mới thở phào nhẹ nhõm, gọi điện lên Thủ đô, báo cáo với Phùng Bá Đào.
Khi có người đứng đơn tố cáo, Tống Bính Nam liền thông báo ngay cho Phùng Bá Đào. Phùng Bá Đào chỉ nói là cứ để Ủy ban Kỷ luật điều tra xác minh, nếu Bành Viễn Chinh thật sự tham nhũng, Phùng gia sẽ tuyệt đối không bao che.
Phùng Bá Đào tuyệt đối không tin cháu trai mình nhận hối lộ. Ông ta từng nói với Phùng Bá Lâm và em rể Triệu Đình, bất kể trong tương lai, dù Bành Viễn Chinh có phạm sai lầm gì trong quan trường, cũng không bao giờ là sai lầm về kinh tế. Đó là một loại tín nhiệm và tự tin.
Đối với chuyện này thái độ của Phùng lão cũng rất rõ ràng, Phùng gia không nhúng tay vào, không hỏi tới, để tự Bành Viễn Chinh xử lý. Đối với người cháu mà ông luôn oi trọng và bồi dưỡng, Phùng lão hiểu rất rõ và rất tin tưởng. Nếu ngay cả cái cửa ải "than nhũng" này, mà Bành Viễn Chinh không qua được, làm sao hắn xứng đáng là kẻ nối nghiệp của Phùng gia?
Nói chuyện qua điện thoại với Tống Bính Nam xong, Phùng Bá Đào lập tức đi xe vào Đại Hồng Môn, báo cáo với Phùng lão. Tuy đây cũng chẳng phải là đại sự gì, nhưng Phùng Bá Đào biết rõ Phùng lão rất quan tâm và coi trọng Bành Viễn Chinh, giờ phút này hẳn là ông cũng đang chờ kết quả.
- Ba, chuyện của Viễn Chinh đã có kết quả.
- Viễn Chinh, chúng ta chỉ là một thị trấn nho nhỏ, xây dựng nhiều nhà thương phẩm như vậy, liệu có bán được hết không? Nếu không, không những thua lỗ, mà chúng ta cũng khó ăn nói nha.
Bành Viễn Chinh lắc đầu:
- Tuyết Yến, cô yên tâm, tuyệt đối sẽ không xảy ra tình trạng này. Cô nhìn xa hơn một chút đi, nội thành và thị trấn Vân Thủy gần như giáp giới rồi. Khi hai nơi hòa nhập làm một, chỉ sợ chúng ta không có nhà để bán thôi!
Trịnh Phong Thái là cáo già, họ đồng ý hợp tác với chúng ta, là vì nhìn trúng đất đai ở đây. Đương nhiên, chúng ta cũng không mất mát gì, không chỉ giải quyết được vấn đề xí nghiệp dệt phá sản đóng cửa, mà còn có thể lợi dụng tài chính của tập đoàn Phong Thái, quy hoạch cải tạo tổng thể đối với khu này, giảm bớt vấn đề ô nhiễm rất nhiều!
- Bí thư Bành, Chủ tịch thị trấn Lý!
Phó chủ tịch thị trấn Thi Bình đứng ở cách đó không xa, giơ tay kêu lên:
- Bí thư Bành, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy điện thoại yêu cầu lãnh đạo đi thành phố một chuyến, nói là Trưởng ban Tống muốn tìm lãnh đạo nói chuyện!
- Ban Tổ chức cán bộ tìm tôi nói chuyện?
Bành Viễn Chinh ngẩn ra.
Lý Tuyết Yến chớp chớp đôi mắt long lanh như nước, cười hì hì:
- Viễn Chinh, không phải là anh lại sắp thăng chức đấy chứ?
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Làm sao có thể thế được, có thể là liên quan đến việc Lưu Quang tố cáo tôi. À, Tuyết Yến, tôi lên thành phố, cô liên lạc với tập đoàn Phong Thái một chút, đừng vì chuyện này mà phá vỡ hợp tác của chúng ta và tập đoàn Phong Thái. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Ừ, tôi đã nói chuyện với Trịnh Anh Nam, cô ấy nói ngại gặp anh, hơn nữa, họ còn phải giải quyết êm xuôi với Ủy ban Kỷ luật thành phố.
Lý Tuyết Yến mỉm cười. Lái xe đưa xe tới, nhảy xuống mở cửa xe:
- Bí thư Bành, mời lên xe!
Bành Viễn Chinh vẫy tay chào Lý Tuyết Yến và Thi Bình, rồi lên xe.