Cao Quan
Chương 413 : Trì hoãn công bố
Ngày đăng: 00:58 20/04/20
Điền Minh vội vàng bước lên xe, cũng không dám nói gì.
Giờ phúc này, trong trấn cao thấp đều rất khẩn trương. Nhưng người mờ mịt nhất chính là y. Là nhân viên công tác bên cạnh Bành Viễn Chinh, lãnh đạo phục vụ đột nhiên bị điều đi, mất chỗ dựa vững chắc, y ở quận tình cảnh hiển nhiên là khó chịu rồi.
Trước mắt, y chỉ là một nhân viên bình thường. Vốn muốn theo Bành Viễn Chinh thêm một năm nữa, ngóng trông Bành Viễn Chinh có thể giúp y giải quyết một cấp phó phòng. Nhưng hiện tại xem ra, trên cơ bản là hy vọng mong manh.
- Điền Minh, cậu đi theo tôi cũng một thời gian rồi. Tối nay, tôi mời cậu và lão Hoàng cùng nhau ăn một bữa cơm.
Bành Viễn Chinh im lặng một lát. Khi lái xe lão Hoàng lái xe ra khỏi cơ quan làm việc thì lúc này mới cười khẽ nói.
Điền Minh âm thầm giật mình, thầm nghĩ đây là bữa cơm chào tạm biệt. Y sống mũi cay lên, nhẹ nhàng kính cẩn nói:
- Lãnh đạo, hẳn là tôi và lão Hoàng phải mời lãnh đạo ăn cơm mới đúng. Vì lãnh đạo mà chúc mừng.
Lái xe lão Hoàng cùng cười nói:
- Đúng vậy, Bí thư Bành. Nếu lãnh đạo tối nay không có việc gì, tôi và Điền Minh cùng nhau mời lãnh đạo ăn một bữa cơm. Làm việc bên cạnh lãnh đạo lâu như vậy, cho tới bây giờ cũng còn chưa mời lãnh đạo được ly rượu. Bí thư Bành lúc này đây sẽ đến huyện Lân, nên cho chúng tôi một cơ hội.
Bành Viễn Chinh lắc đầu, phất tay nói:
- Tôi mời hai người. Lão Hoàng, anh hãy lái xe đến khách sạn Tân An. Sau khi tới, anh hãy cất xe đi. Ba người chúng ta uống rượu một chút.
Điền Minh đến khách sạn lớn Tân An chọn một căn phòng, tùy ý gọi vài món ăn. Còn lão Hoàng thì đem xe trở về nhà, rồi ngồi một chiếc xe khác đến.
Thừa dịp lão Hoàng còn chưa đến, Bành Viễn Chinh ngồi một chỗ lặng yên nhìn Điền Minh cười nói:
- Điền Minh, tôi nghĩ sang đầu năm sẽ suy xét đến vấn đề cá nhân cậu một chút. Nhưng Thành ủy lại đột nhiên điều tôi đến huyện Lân công tác, khiến tôi có chút trở tay không kịp.
- Lãnh đạo….tôi….
- Căn cứ vào quận ủy điều chỉnh công tác, quyết định bổ nhiệm đồng chí Lý Tuyết Yến làm Bí thư đảng ủy thị trấn Vân Thủy. Miễn đi chức vụ Chủ tịch thị trấn của đồng chí Lý Tuyết Yến.
Lý Tuyết yến nói đến đây, hơi dừng lại một chút, rồi nhìn mọi người dưới đài. Ông ta theo bản năng mà nâng tách trà lên uống. Dưới đài có rất nhiều người đều khẩn trương, có chút hít thở không thông.
Bởi vì kế tiếp, Chủ tịch thị trấn sẽ được công bố.
Lý Mộng Nhiễm khẽ đặt tách trà xuống, ngẩng đầu thản nhiên tuyên bố tiếp:
- Bổ nhiệm đồng chí Cổ Lượng làm Phó bí thư đảng ủy thị trấn, đề danh làm Chủ tịch thị trấn.
Lý Mộng Nhiễm giọng nói tuy không lớn, nhưng khi rơi vào tai mọi người thì lại giống như tiếng sấm sét.
Hiện trường im lặng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Chử Lượng sắc mặt chợt trắng bệch, ngồi một chỗ bờ vai run rẩy. Còn Quý Kiến Quốc thì đột nhiên quay đầu nhìn Cổ Lượng thần sắc bình tĩnh đang ngồi trong góc, âm thầm giận dữ và xấu hổ.
Nếu như là cấp trên bổ nhiệm Chử Lượng, Quý Kiến Quốc sẽ không phản ứng lớn như vậy. Dù sao, Chử Lượng mặc dù là đối thủ cạnh tranh với y, nhưng so với Cổ Lượng thì phù hợp hơn.
Rất nhiều cán bộ bình thường trong thị trấn đều ngạc nhiên nhìn Cổ Lượng. Điều này quá mức đột ngột. Gần như không ai xem trọng Cổ Lượng. Bởi vì Cổ Lượng cứng mềm gì không bằng Chử Lượng và Quý Kiến Quốc. Mặc dù trước đây Bành Viễn Chinh âm thầm bồi dưỡng, nhưng Cổ Lượng làm người khiêm tốn, bình thường cũng rất ít khi thể hiện gì.
Nhưng sự thật xảy ra trước mắt, Cổ Lượng thượng vị.
Cổ Lượng đương nhiên trong lòng hiểu rõ. Bởi vì tối qua, Ban tổ chức cán bộ quận ủy mới tìm y nói chuyện. Cổ Lượng chậm rãi tiến về phia trước, âm thầm hướng Bành Viễn Chinh gửi đến một ánh nhìn cảm kích. Sau đó hướng đài Chủ tịch lãnh đạo cúi đầu, rồi xoay người chào các cán bộ khác.
Tiếng vỗ tay chậm rãi vang lên.
Nhưng bất kể là tiếng vỗ tay nhiệt liệt hay không thì cũng không thay đổi Cổ Lượng lên làm Chủ tịch thị trấn.