Cao Quan

Chương 434 : Tuyệt hậu kế

Ngày đăng: 00:58 20/04/20




Bành Viễn Chinh quét mắt nhìn Hoàng Tử Hàm, không thèm để ý, tiếp tục lớn tiếng nói:



- Về phần cảnh lực không đủ và kinh phí không đủ, tôi đã kiểm tra một chút. Phòng công an huyện biên chế tổng ngạch là 195 người. Cảnh sát kinh tế, cảnh sát nhân dân và những nhân viên khác không nằm trong biên chế là 110 người. Ở khu Tân An của tôi, phòng công an huyện, biên chế cũng chỉ có 189 người.



Bành Viễn Chinh giơ tài liệu trong tay lên. Kế Siêu, Hoàng Tử Hàm và Vưu Đào đều biến sắc, thầm nghĩ thằng nhãi này đã có chuẩn bị.



Đám người Hùng Vĩ thì ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Bành Viễn Chinh, trong lòng đều có chút cảm thán.



- Khu Tân An là trung tâm thành nội, bất kể là diện tích khu vực, đơn vị hành chính đều lớn hơn so với huyện của chúng ta, lại còn phức tạp hơn. Không có lý do gì, biên chế của ngành công an chúng ta nhiều, nhưng ngược lại lại quản không tốt, luôn mồm oán giận cảnh lực không đủ. Người ta biên chế ít mà còn lo nổi.



- Còn kinh phí. Tôi đã xem qua báo cáo tài chính của ba năm gần đây. Số liệu cho thấy, dự toán nội chi và ngoại chi cho phòng công an huyện và lĩnh vực trị an xã hội là cao hơn những ngành khác. Chúng ta mặc dù là một huyện nghèo. Nhưng với con số này, so với những khu huyện khác thì cũng là không thấp.



- Tôi cũng có bảng thống kê của phòng Thông tin Đối ngoại từ năm ngoái đến năm nay, vấn đề trách cứ về trị an xã hội tổng cộng có 113 người. Tôi mới từ phòng Thôn tin đối ngoại biết được, chỉ trong gần nửa năm nay, bộ môn thông tin đối ngoại đã tiếp nhận và thụ lý quần chúng huyện ta khiếu oan là 23 người.



Bành Viễn Chinh quơ những tư liệu đã sớm chuẩn bị tốt.



Bao gồm Bí thư Huyện ủy Tôn Tuyết Lâm, gần như các Ủy viên thường vụ đều có chút trợ mắt há hốc mồm. Bành Viễn Chinh làm việc quả thật rất kín đáo và cẩn thận. Không thấy hắn có động tĩnh gì, nhưng tài liệu trong tay hắn lại xếp thành chồng.



Sắc mặt ba người Kế Siêu càng thêm khó coi.



Kế Siêu trong lòng vốn khinh thường và miệt thị Bành Viễn Chinh. Cho đến lúc này, ông ta mới phát hiện, vị Phó chủ tịch thường trực trẻ tuổi này nhìn thì như tuổi trẻ kích động, nhưng không tưởng tượng được lại mạnh mẽ như vậy. Rất khó đối phó. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Vưu Đào trong lòng dâng lên một sự cảnh giác. Tay của ông ta có chút run rẩy. Bắt đầu thì không có sợ hãi, nhưng hiện tại thì thậm chí lại có chút lo lắng.



Cung Hàn Lâm trong lòng phấn chấn, hướng nhìn Bành Viễn Chinh. Bành Viễn Chinh lấy được nhiều chứng cứ như vậy, ông ta cũng không biết. Tuy nhiên, theo như hiểu biết của ông ta về Bành Viễn Chinh, đây cũng là ngoài ý liệu.




Tôn Tuyết Lâm đôi mắt xẹt qua một tia cạnh sắc. Ông ta quay đầu nhìn Kế Siêu, Vưu Đào và Hoàng Tử Hàm thản nhiên nói:



- Tình trạng trị an của huyện như vậy, thành phố rất không hài lòng. Bởi vậy, tôi đồng ý miễn đi chức vụ Phó bí thư đảng ủy công an, Trưởng phòng công an huyện của Lận Đại Dung, miễn chức nhận thẩm tra.



Tôn Tuyết Lâm bề ngoài vẫn bình tĩnh. Đám người Kế Siêu sắc mặt âm trầm như nước. Không nghi ngờ gì, ba người Mạc Xuất Hải là do Bành Viễn Chinh kéo tới. Bởi vậy chứng minh, Bành Viễn Chinh lấy Lận Đại Dung khai đao chỉ là bước đầu tiên. Bước tiếp theo hắn sẽ còn động tác lớn. Đối với bọn họ mà nói, đây gần như là một sự ép sát và khiêu khích trần trụi.



Hùng Vĩ cười nói:



- Cá nhân tôi kiên quyết ủng hộ quyết định của Thành ủy, đồng thời cho rằng miễn chức Lận Đại Dung là thích hợp. Anh ấy có làm tròn bổn phận và trách nhiệm hay không, thậm chí là vi phạm quy định pháp luật thì điều tra sẽ biết.



Phàn Thường, Trì Ương, Hàn Quân Tường theo sau bày tỏ thái độ đồng ý.



Việc đã đến nước này, ngay cả ba người Kế Siêu có tiếp tục kiên quyến phản đối thì cũng chỉ là thiểu số phục tùng đa số. Lận Đại Dung miễn chức điều tra kết quả đã định.



Tôn Tuyết Lâm cười:



- Nếu đại đa đồng chí đã đồng ý thì chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Để đảm bảo cho đội ngũ cán bộ phòng công an ổn định không sai lầm, tôi đề nghị sẽ do đồng chí Bành Viễn Chinh tạm thời kiêm nhiệm luôn chức Bí thư Đảng ủy, Trưởng phòng công an huyện, để duy trì tính ổn định của công việc.



Cung Hàn Lâm gật đầu mỉm cười:



- Tôi tán thành ý kiến của Bí thư Tôn. Đây là thời kỳ đặc biệt, đồng chí Viễn Chinh được phân công quản lý phòng công an huyện, tôi cảm thấy rất ổn.



Nhìn đám Ủy viên thường vụ trước sau giơ tay biểu quyết, đám người Kế Siêu sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, khóe miệng co giật. Sự tình đã rất rõ ràng, Bành Viễn Chinh đây là tuyệt hậu kế "rút củi dưới đáy nồi".