Cao Quan
Chương 458 : Đánh nhau với kẻ bắt cóc
Ngày đăng: 00:59 20/04/20
- Than đá sinh ra một lượng bụi lớn, lò luyện than cốc sinh một lượng lớn bụi và khí thải công nghiệp. Sau đó trong quá trình tinh lọc và chiết xuất khí than nhân tạo có dùng các hóa chất tương ứng để tinh lọc và chiết xuất, lại sinh ra các loại khí có độc tính.
Khóe miệng Bành Viễn Chinh hiện lên nét tươi cười:
- Xem ra Chủ tịch quận Tô cũng không đến nhà máy luyện than cốc để khảo sát tại thực địa, cũng chưa chắc hiểu những công nghệ liên quan này, tôi đề nghị đồng chí đến Tổng công ty luyện than cốc cung cấp khí tham quan một chút, chưa nói đến điều gì khác, chỉ riêng hai cái ống khói cao hơn trăm mét, ngày đêm tuôn khói đen, quần chúng nhân dân xung quanh liệu có chịu nổi không?
Dưới đài, Đông Phương Nham và Chu Tích Thuấn trao đổi một ánh mắt tán thưởng, đối với vấn đề ô nhiễm của bản thân dự án, thật ra hai vị lãnh đạo Đảng chính chủ chốt của thành phố đã có bàn bạc trao đổi.
Tô Vũ Hoàn ngậm miệng, đột nhiên lạnh lùng nói:
- Nếu đồng chí Viễn Chinh nói nghiêm trọng như thế, chẳng lẽ huyện Lân các vị không sợ ô nhiễm hay sao?
Bành Viễn Chinh cười:
- Chúng tôi đã dành cho dự án này một khu vực riêng, đó là một vùng đất bị nhiễm phèn, giáp với nội thành, chỉ cách Ủy ban nhân dân thành phố hơn 21 cây số theo đường chim bay.
Hơn nữa, các vị lãnh đạo cũng biết, cơ sở công nghiệp huyện Lân chúng tôi khá yếu kém, có thể nói vừa nghèo về kinh tế vừa nghèo về khoa học kỹ thuật, hầu như chưa có một công trình công nghiệp quy mô nào, do đó, dù có nhận dự án nhà máy cung cấp khí này, bầu không khí cũng không đến mức bị ô nhiễm.
Thoạt nhìn, dự án này đặt ở huyện Lân, có làm gia tăng giá thành xây dựng, nhưng thực tế thì không. Xin các vị lãnh đạo nghĩ xem, nếu dự án xây dựng ở trung tâm nội thành, như vậy, sẽ chiếm một lượng lớn đất dành cho nông nghiệp, hoặc là các khu dân cư, cộng thêm chi phí đền bù cho giải phóng mặt bằng và di dời, chỉ sợ sẽ là một con số không nhỏ.
Bành Viễn Chinh nói tới đây, ngẩng lên, liếc nhìn Tô Vũ Hoàn một cái, cao giọng nói:
- Huyện chúng tôi toàn lực ủng hộ kế hoạch xây dựng nhà máy cung cấp khí của thành phố, nếu như thành phố có thể đặt dự án này ở huyện Lân, sẽ là một tin vui lớn nhất đối với mấy trăm ngàn người dân huyện Lân chúng tôi! Tôi đã biện luận xong, cám cơn các vị lãnh đạo, cám ơn mọi người!
Tên lái xe kia rống lên giận dữ, tiếp tục nổ máy xe, một tên khác mở cửa xe vung một thanh dao găm lao đến.
Ba tên côn đồ cao lớn cùng hung cực ác vung gạch và dao găm vây quanh Bành Viễn Chinh ở vành đai trồng cây xanh, mà lái xe ra sức tông thẳng vào xe của hắn.
Bành Viễn Chinh lui về phía sau hai bước, đột nhiên thân hình nhún xuống, vung một cú đấm trúng bụng tên cầm dao, y rống lên một tiếng thảm thiết, thanh dao găm trong tay rớt trên mặt đất. Bành Viễn Chinh lại xoay người, một cú móc trái của hắn trúng ngay hõm vai một tên khác, hắn giận dữ quát to:
- Bạch Tuyết, còn không chạy?
Bạch Tuyết ở trên xe, lấy tay che mặt, đã sợ đến đờ người ra. Mặc dù cửa xe mở rộng, kẻ bắt cóc trong xe đều vây đánh Bành Viễn Chinh, nhưng cô vẫn trố mắt ngồi đó, nhìn Bành Viễn Chinh và mấy tên kia đánh nhau, thất hồn lạc phách, cả người run rẩy.
Tiếng quát giận dữ của Bành Viễn Chinh thức tỉnh cô, cô cuống cuồng nhảy xuống xe, nhảy qua vành đai xanh, vừa chạy như điên về phía trước lầu, vừa kêu lớn:
- Cứu mạng!
Bốn tên côn đồ bỏ xe chạy trốn, một tên bị bảo vệ cư xa bắt được, ba tên còn lại, sau đó bị cảnh sát hình sự huyện Lân đuổi theo, hẳn là cũng không thoát.
Trong lúc đánh nhau, một đoạn tay áo của Bành Viễn Chinh bị rách toạc một mảng lớn, đầu tóc rối bời, trông hết sức chật vật, đầu vai trúng phải một cục gạch của một tên côn đồ, đau âm ỉ.
Thấy bộ dáng của Bành Viễn Chinh, Trọng Tu Vĩ lúng túng dẫn hai cảnh sát chạy tới, xoa xoa tay, mặt toát mồ hôi nói:
- Chủ tịch huyện Bành, chúng tôi tới chậm… Lãnh đạo có bị thương chỗ nào không?