Cao Quan
Chương 479 : Quách Vĩ Toàn
Ngày đăng: 00:59 20/04/20
Bành Viễn Chinh im lặng, bà nội hắn nói rất đúng, ghép tủy không phải trăm phần trăm thành công, chủ yếu là sau đó rất dễ xảy ra hiện tượng thải ghép và biến chứng sau phẫu thuật, có nhiều người bệnh cũng không qua nổi cửa ải này, cuối cùng cả người, cả của đều không còn.
Nhưng đối với Hầu Khinh Trần, đây là hy vọng duy nhất để được sống.
Bà Phùng thở dài, thở ngắn một phen, rồi chủ động chuyển qua chuyện khác, bắt đầu quanh co lòng vòng dặn dò Bành Viễn Chinh và Phùng Thiến Như, kết hôn phải lập tức sinh con vân vân.
Con trai nhà họ Phùng đơn bạc, bà Phùng mong đợi chắt trai cũng không phải mới một hai ngày. Bành Viễn Chinh còn đỡ, Phùng Thiến Như nghe bà lão nói xong, mặt đỏ tới mang tai, mắc cỡ cúi đầu không nói.
Bà Phùng nhắc nhở hồi lâu, lại kéo Phùng Thiến Như lên lầu, hình như lại muốn truyền thụ phương pháp bí truyền sinh nam sinh nữ gì đó. Bành Viễn Chinh thở ra một cái, vội vàng chuồn mất, chạy về phòng mình gọi điện về huyện.
Buổi sáng, Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện Vương Hạo nhắn cho hắn hai lần, xem ra là có việc. Mặc dù Bành Viễn Chinh xin nghỉ phép, nhưng có một số chuyện quan trọng, vẫn cần thông báo hoặc báo cáo cho hắn qua điện thoại.
- Ai vậy?
Trong điện thoại truyền đến giọng nói bình thản của Vương Hạo.
Bành Viễn Chinh hắng giọng một cái:
- Tôi là Bành Viễn Chinh.
- A! Chủ tịch huyện Bành! Lãnh đạo chờ một chút, tôi đi đóng cửa đã.
Vương Hạo lập tức để ống nghe xuống, đi ra đóng cửa rồi quay lại thở dốc nói:
- Lãnh đạo!
- Tìm tôi có việc?
Bành Viễn Chinh cười.
- Có mấy công việc quan trọng cần báo cáo lãnh đạo.
Vương Hạo kính cẩn cười:
- Thứ nhất, công trình cung cấp khí đã khởi công, bởi vì lãnh đạo không ở nhà, Chủ tịch huyện Cung để Chủ tịch huyện Lâm đến phụ trách. Vì dự án này, thành phố đặc biệt xây dựng một doanh nghiệp quốc doanh cỡ trung, tên là Tổng công ty khí than thành phố Tân An, thuộc quyền quản lý của Ủy ban Xây dựng thành phố.
Bành Viễn Chinh cười ha hả:
- Giải quyết cấp cán bộ sở, anh còn không hài lòng? Ở cương vị này công tác hai năm, lại đến thành phố nào đó làm Chủ tịch thành phố, Bí thư…Thậm chí, trực tiếp nhậm chức Chủ tịch thành phố, giải quyết cấp phó bộ.
- Có lẽ vậy..
Tống Quả cười nhẹ:
- Dù sao tôi thấy ba tôi không được vui, ông công tác ở Tân An nhiều năm như vậy, đi đến địa phương xa lạ, cũng không thấy là chuyện tốt.
- Tống Quả, anh nói với chú Tống, bảo ông nhìn lâu dài một chút, không nên so đo nhất thời.
…
Tân An, Thành ủy.
Quách Vĩ Toàn gõ và mở cửa phòng làm việc của Tống Bính Nam, cung kính nói:
- Trưởng ban Tống!
- Tiểu Quách, mời ngồi.
Tống Bính Nam vẻ mặt bình tĩnh phất phất tay:
- Tôi được Thành ủy và Bí thư Thành ủy Đông Phương ủy thác, tiến hành cuộc nói chuyện của tổ chức.
Tổ chức điều anh đến huyện Lân công tác, chủ yếu là nghĩ anh thông thạo về kinh tế và tài chính, người giỏi chuyên môn.Bây giờ huyện Lân đang ở vào giai đoạn phát triển mấu chốt, thành phố hy vọng anh có thể phối hợp với đồng chí Viễn Chinh, nắm bắt công tác kinh tế của huyện Lân, hoàn toàn thay đổi diện mạo nghèo nàn và lạc hậu của huyện Lân.
Giọng Tống Bính Nam từ tốn, nhưng lọt vào tai Quách Vĩ Toàn lại khiến y không khỏi thắc mắc: tại sao Trưởng ban Tống nhấn mạnh là phối hợp với Bành Viễn Chinh chứ không phải với Cung Hàn Lâm? Bành Viễn Chinh là Phó chủ tịch thường trực huyện, Cung Hàn Lâm mới là Chủ tịch huyện mà!
Đây là lãnh đạo cố ý ra ám hiệu hay là vô tình nói sai?
Quách Vĩ Toàn suy nghĩ rất nhanh.