Cao Quan
Chương 517 : Mộng bút sinh hoa
Ngày đăng: 01:00 20/04/20
- Bí thư Hàn!
Ngẩng lên thấy Bành Viễn Chinh, Hàn Duy cười ha hả:
- Đồng chí Viễn Chinh, hối thúc cậu về, trong lòng không có ý kiến gì đối với tôi sao? Gần đây công việc trong huyện quá nhiều, chờ hết năm, tôi cho cậu nghỉ ngơi một thời gian!
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Bí thư Hàn, công việc là quan trọng nhất, chuyện cá nhân có thể tạm hoãn được mà.
- Hay lắm, cậu có thể nhìn nhận được như vậy, là tốt rồi.
Bành Viễn Chinh thả bút trong tay xuống, vội nói:
- Việc liên hệ với phía Singapore thế nào rồi? Họ đã xác định ý định tới huyện Lân đầu tư chưa?
- Bí thư Hàn, chuyện này đã được xác định. Tôi đã nói chuyện qua điện thoại với Phó Hoa Thương, Chủ tịch tập đoàn Hoa Thương, ông ta đồng ý đầu tư vào huyện Lân. Nhưng, loại đầu tư quan trọng này, phải cần có thời gian để làm luận chứng kỹ thuật, và chuẩn bị tài chính. Tổng giám đốc Phó nói, khoảng trung tuần tháng 1, có thể đến để ký hiệp định khung. Đồng thời, họ muốn đăng ký thành lập một công ty hữu hạn, chịu trách nhiệm toàn diện về dự án trung tâm thương mại này.
Bành Viễn Chinh biết Hàn Duy sốt ruột, không nói dài dòng, trước tiếp đi thẳng vào vấn đề.
- Tốt!
Hàn Duy phấn khởi vỗ bàn:
- Đồng chí Viễn Chinh, lát nữa họp hội nghị, cậu thực hiện một báo cáo chuyên đề với hội nghị, chúng ta thảo luận nghiên cứu xong, lập tức thành lập tổ lãnh đạo điều hành dự án. Đồng thời tôi lập tức báo cáo lãnh đạo Thành ủy, tranh thủ đưa dự án vào danh sách trọng điểm xây dựng của thành phố năm 94.
Bành Viễn Chinh gật đầu:
- Nếu Chủ tịch huyện Bành không chê, ngày mai tôi sẽ có tác phẩm còn vụng về trình lên, kính xin Chủ tịch huyện Bành chỉ giáo nhiều hơn!
Mọi người cười ồ, thuận thế cũng nhao nhao xin Hoàng Mộng Bút vẽ tranh, viết chữ cho. Hoàng Mộng Bút không từ chối một ai, thậm chí còn hứa với Âu Dương Đào, sẽ nói với Trầm Thông, viết chữ cho Âu Dương Đào.
Trầm Thông là bậc thầy thư họa hàng đầu trong nước, đồng thời cũng là một học giả tiếng tăm lừng lẫy, tác phẩm bán rất chạy trên thị trường. Chữ của ông, nói rằng một chữ đáng ngàn vàng cũng không khoa trương, từng có một bức quốc họa của ông được trả một triệu đô la Hồng Kông trong một buổi đấu giá ở Hồng Kông.
Âu Dương Đào chỉ thuận miệng mà nói, cũng không để trong lòng, thư pháp của Trầm Thông, đâu phải ai muốn cũng có? Tuy nhiên, một thời gian ngắn sau đó, khi y quên mất chuyện này, Hoàng Huy đã nhờ Trầm Thông viết cho Âu Dương Đào hai chữ: thận trọng.
Bởi vậy có thể thấy, quan hệ giữa Hoàng Huy và Trầm Thông tương đối gần gũi.
…
Không khí vốn thường nghiêm túc, đơn điệu của hội nghị, bởi vì vẻ hài hước "tự có" của Hoàng Huy mà thoải mái đi nhiều. Tuy nhiên, mọi người cười thì cười, trong lòng tuy xem thường, nhưng không ai dám lộ ra vẻ châm biếm, bối cảnh Hoàng Huy như thế, không ai dám đắc tội.
Hàn Duy gõ gõ bàn, trầm giọng nói:
- Được rồi, chúng ta bắt đầu họp.
(1) Quốc họa: tranh mực tàu vẽ bằng bút lông trên lụa hoặc giấy, được người Trung Quốc gọi là quốc họa.
(2) Mộng bút sinh hoa: tương truyền, đại thi hào Lý Bạch một đêm khuya nằm dưới ánh trăng mờ ngâm thơ, theo gió bay tới một ngọn núi tiên ngoài biển. Chỉ thấy bốn phía biển mây mênh mông, hoa và cây cối xanh um. Lý Bạch mê mẩn trước cảnh đẹp. Giữa lúc ấy, một cây bút lông khổng lồ cao chừng mười trượng (hơn 30 m), giống như một cây cột bằng ngọc, xuất hiện giữa biển mây. Lý Bạch nghĩ thầm: " Nếu như có được cây bút khổng lồ này, dùng cả vùng đất làm nghiên mực, lấy nước biển làm mực, dùng trời xanh kia làm giấy, viết ra hết được cảnh đẹp nhân gian, thì thật là hay quá! " Đang lúc ông miên man bất định, bỗng nhiên nghe thấy tiếng nhạc du dương trên trời, từ cây bút bắn ra những tia sáng ngũ sắc, rồi ở đầu bút mở ra một đóa hoa màu hồng tuyệt đẹp. Cây bút sinh hoa kia dần dần chuyển động, bay về phía Lý Bạch. Lý Bạch mắt thấy tia sáng bắn ra từ cây bút thần càng lúc càng gần, liền đưa tay nắm lấy, lúc sắp chạm tay vào cây bút, bất giác tỉnh mộng. Sau khi Lý Bạch tỉnh dậy, hồi tưởng tình cảnh trong mộng, nghĩ không ra là ở địa phương nào. Ông quyết tâm đi thăm khắp các danh sơn, tìm kiếm tiên cảnh trong mộng. Về sau, Lý Bạch dạo chơi đến Hoàng Sơn, bất giác thất thanh kêu to: " Trước kia ta trong mộng chứng kiến cây bút sinh hoa, thì ra là ở chỗ này. "
Tục truyền nói, kể từ sau khi Lý Bạch nhìn thấy " Mộng bút sinh hoa " , thơ hay liền cuồn cuộn tuôn ra.
Câu " Mộng bút sinh hoa " , ý nói người tài hoa hơn người, đang ở trong mộng cũng có thể làm thơ, cũng ý nói người tài từ trời giáng xuống trần. (Người dịch trích từ truyenfull.vn)