Cao Quan
Chương 600 : Bom tấn
Ngày đăng: 01:01 20/04/20
Những lời nói này của Bành Viễn Chinh đã đánh thức Mạnh Cường.
Mạnh Cường cân nhắc luôn mãi, rốt cuộc đã đưa ra được một quyết định quan trọng nhưng gian nan trên con đường làm quan của mình: Duy trì hiện trạng, yên lặng theo dõi kỳ biến. Có được thì mừng, không được cũng không sao.
Nhưng Hàn Duy bên kia thì động tĩnh không nhỏ.
Hàn Duy dường như là được Đông Phương Nham ám chỉ, bắt đầu chiêng trống rùm beng hoạt động. Hai ngày nay, ông ta đến tỉnh, trên danh nghĩa là đi họp. Ở thành phố thì căn bản không thấy ông ta đâu.
Không chỉ có Hàn Duy, bởi vì Đông Phương Nham lên chức, ít nhất sẽ trống ra một vị trí Ủy viên thường vụ Thành ủy. Cho nên, có mấy phi Ủy viên thường vụ Thành ủy tự cho rằng mình đủ điều kiện đã bắt đầu nóng lòng muốn nhảy vào. Mà theo như quy trình, có người thượng vị thì sẽ có vị trí để trống. Không ít cán bộ cấp cục thực chức, ví dụ như Bí thư Huyện ủy của các khu huyện cũng bắt đầu nhắm vào thành phố.
Mà lúc này, một quả bom tấn sắp sửa nổ vang xuống thành phố.
Buổi sáng thứ sáu, Bành Viễn Chinh đột nhiên nhận được điện thoại của Tần Phượng.
- Viễn Chinh, em về rồi. Em đã suy nghĩ kỹ, chuyện này nên giải quyết sớm một chút, tránh cho thời gian kéo dài sinh ra phong ba.
Tần Phượng thản nhiên cười:
- Đơn từ chức của em đã được chuẩn bị xong. Lập tức sẽ trình lên Bí thư Đông Phương. Sau khi ông ấy phê chuẩn xong, sau đó sẽ đưa lên tỉnh.
Bành Viễn Chinh cười khổ:
- Tiểu Phượng, hiện tại Đông Phương Nham thăng quan chuẩn bị đi rồi. Ở thành phố vì một chức Chủ tịch và hai vị trí Ủy viên thường vụ mà loạn lên đây. Em làm vậy, càng khiến cho tình thế thêm hỗn loạn.
Tần Phượng cười hì hì:
- Vừa lúc thì em tham gia náo nhiệt thôi. Thừa dịp Đông Phương Nham còn chưa đi, bảo ông ta phê xuống. Dù sao em trước cũng đã nói với ông ta, ông ta không có lý do gì là không đồng ý.
Bành Viễn Chinh thở dài một tiếng:
- Được rồi, cô đã suy nghĩ kỹ. Mặc dù cá nhân tôi cảm thấy rất đáng tiếc, nhưng vẫn chấp nhận đơn từ chức của cô. Tôi sẽ ký tên đồng ý, sau đó đưa sang Thành ủy nghiên cứu. Nếu như Thành ủy không có ý kiến gì thì cứ hướng tỉnh gửi báo cáo. Cô phải kiên nhẫn chờ đợi.
Đông Phương Nham lại trầm giọng nói:
- Trước khi tổ chức chưa phê chuẩn, cô nhất định phải nắm chắc công tác của mình, bảo đảm công tác ở quận không bị chậm trễ, không xảy ra loạn.
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy Tân An Tần Phượng vì lý do bị bệnh chủ động hướng Thành ủy trình đơn từ chức.
Tin tức này giống như một quả bom tấn, gây ra một tiếng nổ vang trong quan trường Tân An, sinh ra hiệu ứng không gì sánh kịp. Đường đường là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy, một trong những lãnh đạo hạch tâm của thành phố Tân An không ngờ lại từ chức. Hành động vĩ đại của Tần Phượng không dám nói là không có người nào tương tự, nhưng tuyệt đối là chưa từng có ai.
Ở thành phố đều bàn tán, đương nhiên cũng có những người hiểu chuyện ở sau lưng nói rằng, đại khái là ngờ vực vô căn cứ Tần Phượng phạm vào vấn đề kinh tế, bất đắc dĩ phải từ chức.
Tần Phượng đối với điều này chỉ cười nhạt, coi thường không thèm để ý.
Mà lòng người khu Tân An lại càng thêm chấn động. Ở quận rất nhiều lãnh đạo, bao gồm Chủ tịch quận Tô Vũ Hoàn bên trong có chút trở tay không kịp. Mà tâm phúc của Tần Phượng thì lại vô cùng thất vọng.
Tô Vũ Hoàn hồi phục lại tinh thần, liền hưng phấn không thôi. Nếu Tần Phượng phải đi, thì hãy mau đi đi. Cương vị Bí thư Quận ủy để trống, y có thể thuận lý thành chương mà đi lên.
Tô Vũ Hoàn lập tức hành động, bắt đầu thông qua quan hệ của nhà mình, khơi thông tất cả các khớp xương. Trong lòng y rất minh bạch, cương vị của Tần Phượng nếu đơn thuần là Bí thư Quận ủy thì cũng không khó khăn. Chủ yếu là Bí thư Quận ủy kiêm Ủy viên thường vụ Thành ủy, quyền hạn bổ nhiệm không phải ở Thành ủy mà là Tỉnh ủy.
Huyện Lân.
Buổi chiều lúc tan làm, Nghiêm Hoa từ phía sau vội vàng đuổi theo Bành Viễn Chinh, hạ giọng nói:
- Tôi nghe nói Bí thư Quận ủy khu Tân An chủ động từ chức. Tôi quả thực không tin được vào lỗ tai của mình. Vẫn có người như thế sao?
Bành Viễn Chinh mỉm cười không nói.