Cao Quan
Chương 621 : Âm mưu có thực hiện được không
Ngày đăng: 01:01 20/04/20
Cố Khải Minh phát biểu xong, liền cao giọng cười, nói:
- Chúng ta vỗ tay nhiệt liệt, mời Bí thư Bành đưa ra chỉ thị quan trọng!
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy, kéo dài không dứt.
Bành Viễn Chinh cười cười, đứng dậy phất phất tay cao giọng nói:
- Hôm nay tôi không chỉ thị gì, cũng không nói lời khách sáo, chỉ muốn biểu lộ một chút tình cảm với mọi người, nói vài lời chân thành.
Còn có ba ngày nữa, là Tết âm lịch, trong nháy mắt, tôi đến quận công tác đã hai năm. Trong hai năm qua, tôi đã trải qua một cuộc đấu tranh trên mảnh đất này, từng bước tiến bộ và phát triển, thậm chí hoàn toàn thay da đổi thịt. Đến hôm nay, chúng ta hoàn toàn có thể tự hào mà nói, chúng ta không thẹn với kỳ ngộ mà thời đại ban cho, cũng không hổ thẹn với sự ủy thác của Đảng và nhân dân giao cho.
Thành tích này không phải của cá nhân nào, không phải công lao của tôi hoặc bất kỳ lãnh đạo nào, mà đó là kết quả của sự hăng hái cố gắng, trên dưới một lòng của tất cả chúng ta! Không có sự ủng hộ và phối hợp của mọi người, quyết sách của chúng ta sẽ không thể được thực hiện đầy đủ đến nơi đến chốn. Cho nên, ở đây, tôi muốn đại diện Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận cũng như danh nghĩa cá nhân tôi, chân thành cảm tạ các đồng chí!
Bành Viễn Chinh nói xong, khom người thật thấp chào mọi người dưới đài.
- Từ Huyện Lân đến quận Kiến An, từ một huyện nghèo khó lạc hậu đến một quận trung tâm được hàng trăm ngàn dân thành phố quan tâm, chúng ta đi trên một con đường quyết chí tự cường, tôi cảm nhận một cách sâu sắc trách nhiệm trọng đại trên vai, một sứ mệnh vô cùng vinh quang. Bước tiếp theo, công việc của chúng ta chủ yếu có ba mảng lớn: thứ nhất là đẩy mạnh cải cách mở cửa, phát triển kinh tế, cố gắng khiến cải cách mang lại thành quả thực tế cho nhân dân toàn quận; thứ hai, đẩy mạnh tiến trình đô thị hóa, tăng cườngxây dựng công trình cơ sở cho nội thành, nâng cao hình tượng và cấp bậc của quận; thứ ba, đẩy mạnh xây dựng xã hội văn hóa, xây dựng Kiến An thành một quận đặc biệt, thực hiện phát triển toàn diện.
Bởi vậy, trong hai năm tới, công tác của chúng ta càng thêm nặng nề, các đồng chí Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận, các ban ngành, đơn vị, xã, thị trấn phải chuẩn bị tốt tư tưởng, bởi vì hai năm qua quận Kiến An phát triển như thế nào, cũng là hai năm chúng ta phấn đấu gian khổ.
Hầu Niệm Ba ôm chị, liếc nhìn Bành Viễn Chinh đứng bên cạnh một cái, kề tai Hầu Khinh Trần khẽ hỏi:
- Chị, âm mưu của chị có thực hiện được không?
Mặt Hầu Khinh Trần đỏ lên, gắt khẽ:
- Tiểu nha đầu, đóan mò cái gì vậy? Nói nhảm!
Thấy trong mắt chị một chút thất vọng và kiên quyết, Hầu Niệm Ba sâu kín thở dài, buông Hầu Khinh Trần ra, xoay người lại nhìn Bành Viễn Chinh đùa:
- Anh Viễn Chinh, nhớ em không?
Bành Viễn Chinh cười, bước tới ôm Hầu Niệm Ba một cách chừng mực, hắn cũng có phần thích cô bé Hầu Niệm Ba có tính cách đơn thuần và ngay thẳng này, coi cô như em gái.
- Anh Viễn Chinh, muộn rồi, anh lên xe của tụi em đi, có lẽ xe của anh xảy ra vấn đề trên đường rồi. Anh gọi điện thoại một tiếng cho trong nhà đi!
Hầu Niệm Ba lấy một cái điện thoại di động ra đưa cho Bành Viễn Chinh.