Cao Quan

Chương 627 : Đầy thâm ý

Ngày đăng: 01:01 20/04/20




Lý Tuyết Yến đẩy cửa bước vào, ánh mắt nhìn Bành Viễn Chinh có chút phức tạp. Từ lúc quyền lực và địa vị của Bành Viễn Chinh không ngừng dâng lên, khoảng cách và chênh lệch giữa cô và Bành Viễn Chinh cũng càng lúc càng lớn, càng ngày càng không thể với tới. Bởi vậy, tình cảm trong lòng của cô ngày càng bị chôn sâu.



- Đồng chí Tuyết Yến, ngồi đi.



Bành Viễn Chinh khóe miệng hiện lên một nụ cười ôn hòa, phất tay nói.



Lý Tuyết Yến lấy lại bình tĩnh, đem chút tình cảm phức tạp quẩn quanh toàn bộ đuổi ra ngoài, mỉm cười nói:



- Bí thư Bành, xin hướng lãnh đạo báo cáo một chút tiến triển công tác gần đây. Phòng Hiệu suất xử lý kể từ khi thành lập tới nay, dưới sự ủng hộ mạnh mẽ của Quận ủy và UBND quận đã tích cực chủ động triển khai công việc.



Lý Tuyết Yến còn chưa nói hết lời thì đã bị Bành Viễn Chinh cắt ngang:



- Tuyết Yến, cô như thế nào học được bộ dạng này? Giảm bớt những lời nói khách sáo, vào vấn đề chính đi.



Lý Tuyết Yến sắc mặt đỏ lên, nhẹ nhàng nói:



- Bí thư Bành, tôi xin nói một cách đơn giản. Tháng trước, chúng ta tổng cộng nhận được ba mươi bốn đơn của quần chúng tố cáo. Thẩm tra ra được mười hai cán bộ các cấp vi phạm kỷ luật, vi phạm quy định. Sau khi trải qua sự đồng ý của Phó bí thư Âu Dương, cũng muốn yêu cầu chỉnh đốn và cải cách lại những đơn vị bộ môn.



- Dựa theo chỉ thị của Bí thư Bành và Phó bí thư Âu Dương, tháng này chúng ta tranh thủ thời gian hai tuần để tiến hành điều tra cẩn thận, ngay tại chỗ phát hiện được hai mươi mốt người vi phạm vấn đề kỷ luật. Trong đó, tính chất khá nghiêm trọng chính là Trưởng phòng phòng Thông tin Đối ngoại Triệu Đăng Khoa. Triệu Đăng Khoa sau khi uống rượu đã lái xe, gây ra sự cố giao thông. Còn có một Phó chủ tịch thị trấn nợ tiền rượu, thuốc lá và những món khác của dân chúng trong một thời gian dài.



Thấy Lý Tuyết Yến có bộ dạng muốn nói rồi lại thôi, Bành Viễn Chinh nhíu mày, trầm giọng nói:



- Nói tiếp đi!



- Bí thư Bành, còn có lái xe của Phó chủ tịch Đổng Lý Tường Quốc trưa nào cũng lái xe công đưa đón một bé con đi học, bị chúng tôi bắt gặp tại chỗ.



Lý Tuyết Yến đem danh sách những cán bộ vi phạm quy định đưa tới, Bành Viễn Chinh nhìn lướt qua, thấy không có Âu Dương Dũng ký tên xử lý thì liền trầm giọng hỏi:


- Trí Linh, cô rốt cuộc làm sao thế? Cô tịch thu chìa khóa xe, thì tôi làm sao dùng xe được?



Đổng Dũng khởi binh hỏi tội, Trí Linh đã sớm có tư tưởng chuẩn bị, không chút hoang mang, ở trong điện thoại cười nói:



- Phó chủ tịch quận Đổng, là như vậy. Bởi vì Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức đãi đồi, chìa khóa xe tạm thời UBND quận thu hút đầu tư về. Về phần lãnh đạo dùng xe, cũng không có vấn đề gì, tôi sẽ an bài xe của lãnh đạo khác, tuyệt sẽ không chậm trễ công tác của lãnh đạo.



Đổng Dũng cắn chặt răng. Cứ như vậy, xe chuyên dụng của y bị UBND quận điều phối thành xe sử dụng chung, trong một đêm trở lại như cũ. Nhưng cơn tức trong lòng y lại không thể giải tỏa ra bên ngoài. Sự tình là xảy ra một cách công khai, nếu y tiếp tục truy cứu thì việc sai khiến Lý Tường Quốc lái xe công làm việc riêng sẽ khiến cho y trực tiếp xuống đài, thậm chí còn phải chịu trách nhiệm.



Đổng Dũng phẫn nội cúp điện thoại một cái rầm. Lý Tường Quốc thấy tình thế không tốt thì liền im lặng chuồn mất.



Lúc tan việc, Cố Khải Minh ở trước tòa nhà làm việc, đang đợi xe thì thấy Đổng Dũng, sắc mặt không đổi, cười một tiếng:



- Lão Đổng? Chưa về à?



Đổng Dũng sự tình đương nhiên là không gạt được Cố Khải Minh. Chỉ có điều loại chuyện này, Cố Khải Minh không thể có khả năng nhảy ra thay Đổng Dũng ngẩng đầu.



- Chủ tịch quận Cố, tôi đang chờ UBND quận điều phối xe. Hiện tại Lý Tường Quốc tạm thời bị cách chức, xe cũng niêm phong cất vào kho. Tôi hiện tại phải dùng xe chung.



Đổng Dũng trào phúng trả lời.



Cố Khải Minh ngẩn ra, cau mày nói:



- Lái xe đãi đồi, lãnh đạo dùng xe không thể chậm trễ. Những người của văn phòng lề mề vô cùng. Thật là kỳ cục mà! Công tác gần đây của UBND quận rất không chuyên nghiệp, tôi nhất định phải chỉnh đốn lại.



Cố Khải Minh nói xong, liền phất tay lên xe của mình. Tuy nhiên, trong lời của y, Đổng Dũng nghe ra được một chút hương vị đầy thâm ý.