Cao Quan

Chương 648 : Bỏ lỡ cơ hội cá chép hóa rồng

Ngày đăng: 01:01 20/04/20




Hàn Duy đứng bên ngoài phòng làm việc của Bành Viễn Chinh lấy lại bình tĩnh, ra hiệu cho Nghiêm Hoa gõ cửa.



Nghiêm Hoa kính cẩn cười, gõ cửa.



- Mời vào!



Bên trong truyền ra giọng nói trầm trầm của Bành Viễn Chinh, hai người đẩy cửa bước vào.



- Chủ tịch thành phố Bành!



Nụ cười của Hàn Duy trở nên có phần dè dặt, thận trọng, biết được thân phận thật sự của Bành Viễn Chinh, đối với Phùng gia phía sau lưng Bành Viễn Chinh, y khó tránh khỏi có sự kính sợ nhất định.



- Ồ, Bí thư Hàn, mời ngồi.



Bành Viễn Chinh khoát tay áo, đưa mắt nhìn Nghiêm Hoa một cái, Nghiêm Hoa tự giác đi rót nước cho Hàn Duy.



Hàn Duy ngồi xuống, khẽ cười, nói:



- Chủ tịch thành phố Bành, việc điều chỉnh và hợp nhất thành Học viện Tân An đã căn bản hoàn thành, thủ tục cũng đã lo xong, đồng chí xem có cần tranh thủ tổ chức một buổi lễ mừng ngày thành lập?



Bành Viễn Chinh gật đầu:



- Bí thư Hàn, hoạt động này là cần thiết. Dù sao, đây là một viện đại học thật sự của thành phố chúng ta, có ý nghĩa trọng đại. Như vậy đi, để cho Ủy ban đại học thành phố, văn phòng Thành ủy và văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố tham gia, tổ chức một buổi lễ khánh thành. Mời lãnh đạo cấp trên, Sở Giáo dục tỉnh, lãnh đạo Đại học Giang Bắc, tôi đang nghĩ xem có thể mời lãnh đạo Bộ Giáo dục đến tham dự không.



Về thời gian, tôi nghĩ nên thực hiện trước Tết hai ngày. Năm mới, vận hạn mới, qua Tết, từ năm 2002, Học viện Tân An bắt đầu chính thức hoạt động, thu nhận học sinh.




- Tiểu Dĩnh, lần này ba trở lại Tân An, nghe được một tin về Bành Viễn Chinh.



Tào Dĩnh ồ một tiếng:



- Cha, anh ấy sao ròi? Không phải nghe nói anh ấy làm Chủ tịch thành phố sao?



- Ba nghe nói ông nội của Viễn Chinh là Phùng lão ở Thủ đô. Tiễu Dĩnh, thật sự là quá bất ngờ, chúng ta ở với cậu ấy cùng một cư xá nhiều năm như vậy, nhưng không biết cậu ấy có thân phận cao quý như vậy…



Giọng Tào Đại Bằng hơi buồn bã và hối tiếc, nếu như trước kia ông ta và vợ không ngang ngược ngăn trở, biết đâu hôm nay con gái hai người đã có cơ hội trở thành cháu dâu của Phùng lão?



Tào gia đã bỏ lỡ cơ hội "cá chép hóa rồng" mất rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Nhưng cơ hội đã qua, có câu nước đổ rồi khó hốt lại, không thể cứu vãn được nữa.



Tào Dĩnh cười nhẹ:



- Cha, anh ấy là cháu ai, có bối cảnh gì, có quan hệ gì với con đâu. Cha mau về, mẹ con một mình coi ngó cả một khu rừng lớn, bận tối mắt tối mũi.



Tào Đại Bằng kinh ngạc, lúc này ông ta mới hiểu ra, như vậy là con gái mình đã sớm biết xuất thân kinh thiên động địa của Bành Viễn Chinh.



Tào Dĩnh dạy ở trường tiểu học miền núi, trải qua một cuộc sống yên lặng, không màng danh lợi. Mặc dù trong nội tâm cô, tình cảm kia vẫn nồng nàn tha thiết, nhưng cô từ chối rời vùng núi này nửa bước.



Vợ chồng Tào Đại Bằng bất đắc dĩ, đành phải để tùy cô tự lo liệu.