Cao Quan

Chương 655 :

Ngày đăng: 01:01 20/04/20




Sáng hôm sau, cơ quan ngôn luận Tỉnh ủy, tờ Giang Bắc nhật báo đăng bài bình luận ngay trên trang nhất: "Bắt đầu từ năm 2001, Ban Tổ chức Tỉnh ủy thăm dò thành lập chế độ điều tra ý dân, đưa điều tra ý dân vào trong hệ thống khảo hạch, đánh giá và đề bạt cán bộ lãnh đạo Đảng chính. Điều tra ý dân phản ánh lòng dân đối với cán bộ lãnh đạo, là cuộc kiểm tra toàn diện đối với cán bộ, đề xuất kiến nghị cải tiến công tác có ý nghĩa quan trọng. Sau này, phải nghiêm túc tổ chức hoạt động điều tra, hình thành cơ chế hiệu quả và lâu dài, bảo đảm điều tra ý dân đạt được hiệu quả thực tế."



Bành Viễn Chinh và Phùng Thiến Như kết thúc chuyến du lịch, chiều cùng ngày đón xe quay lại Giang Bắc. Trước khi về Tân An, hai vợ chồng đến thăm Tống Bính Nam theo lễ tiết.



Đến Tống gia, Bành Viễn Chinh thấy bài báo kia, vội đọc lướt qua, trong lòng hơi cảm khái. Chuyện của hắn rốt cuộc đã được xác định, sẽ không cần phải lo lắng gì nữa.



Tống Bính Nam cũng nói bóng gió với hắn, sáng ngày kia, Tỉnh ủy sẽ tiến hành hội nghị thường vụ, nghiên cứu thảo luận mấy vấn đề quan trọng, bao gồm việc chọn Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố Tân An.



Nếu như tất cả đều thuận lợi, việc bổ nhiệm hắn sẽ được đưa ra vào trung tuần tháng này, có chậm lắm cũng xong trước cuối tháng.



Bành Viễn Chinh và Phùng Thiến Như ở lại tỉnh lỵ một đêm, sáng sớm hôm sau, ăn điểm tâm xong, Bành Viễn Chinh lái xe trở về thành phố.



Hiện giờ, nếu không bị kẹt xe, đi đường cao tốc khoảng nửa tiếng đồng hồ là tới. Bành Viễn Chinh cho xe chạy thật nhanh.



Phùng Thiến Như biết chồng sốt ruột trở về đi làm, cũng không nói gì, chỉ thỉnh thoảng nhắc hắn chạy chậm lại một chút, kẻo xảy ra nguy hiểm.



Chưa tới 10 giờ, xe đã rời đường cao tốc, bắt đầu vào thành phố Tân An.Bành Viễn Chinh giảm tốc độ, chuẩn bị đưa vợ về nhà.



Đến giao lộ, chợt xe bị chặn lại.



Phía trước, một đám người tụ tập chắn ngang đường, tiếng người ồn ào, thỉnh thoảng vang lên tiếng quát tháo và ẩu đả. Một chiếc xe đậu ở phía trước, mé bên trái, trên thành xe ghi mấy chữ "Đội quản lý đô thị", tiếng quát tháo và ẩu đả vọng ra từ đây.



Bành Viễn Chinh nhíu mày, dừng xe ở ven đường, rồi bước xuống đi tới đó. Phùng Thiến Như vẫn ở lại trên xe, lật xem tạp chí.
Bành Viễn Chinh từng nhậm chức ở Quận Kiến An, đối với Mã Hách Lượng cũng không xa lạ, bởi vì trước kia Mã Hách Lượng là cán bộ cấp phó phòng của văn phòng Quận ủy.



- Mã Hách Lượng? Bây giờ anh là Cục trưởng Cục quản lý đô thị quận Kiến An?



- Dạ đúng vậy, Chủ tịch thành phố Bành, hiện giờ tôi công tác ở Cục quản lý đô thị!



Mã Hách Lượng thấy sắc mặt Bành Viễn Chinh âm trầm như nước, biết là cấp dưới của mình đã gây họa, kinh sợ đứng đó, không dám thở mạnh.



- Giữa ban ngày ban mặt, dùng bạo lực hành hung người dân trước mặt bao người, đây là tác phong của Cục quản lý đô thị sao?



Bành Viễn Chinh cười lạnh, nói:



- Nếu như Cục quản lý đô thị các vị chấp pháp theo kiểu như vậy, tôi thấy cũng không cần cái Cục này đâu, giải tán quách đi!



- Chủ tịch thành phố Bành…Chúng tôi biết sai rồi, chúng tôi lập tức chỉnh đốn và cải cách. Mấy người các người còn không mau nâng "người đồng hương" lên à?



Mã Hách Lượng vừa kinh hồn táng đởm đi theo Bành Viễn Chinh tỏ thái độ, vừa quát mấy nhân viên quản lý đô thị kia.



Lúc này, ba chiếc xe có rèm che màu đen đã chạy tới. Không những Chủ tịch quận Quách tới, mà Bí thư Quận ủy Cố Khải Minh cũng chạy tới, đồng thời còn có Lâm Thải, Phó chủ tịch quận phân quản xây dựng.



Lúc Bành Viễn Chinh gọi điện thoại, Cố Khải Minh đang bàn chuyện công tác ở chỗ Quách Vĩ Toàn, nghe tin không dám chậm trễ, vội cùng nhau chạy tới.