Cao Thủ Kiếm Tiền!
Chương 220 : Đông phương bất bại và Cá sấu Nam Hải
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Tần Nhược Nam ngồi ngây ra, lúc gãi đầu gãi tai lúc nhìn cái hạt giống đen xì xì, lúc thì cầm hộp bạc lên kiểm tra xem có cơ quan bí mật gì không, phát huy hết khả năng trinh vẫn vô ích.
Có điện thoại gọi tới, là tên đáng ghét đó.
- A lô, muốn gì? Tần Nhược Nam nhận điện thoại, giọng nghiêm nghị như thẩm vấn tội phạm, với kẻ này phải cứng rắn ngay từ đầu không để y được nước lần tới:
- Em yêu, gà nướng có ngon không?
- Xì, gà nướng gì, ai thèm chứ, vứt vào thủng rác ở chỗ làm rồi.
- Hả vứt đi rồi, ôi...
Nghe bên kia than thở, một nụ cười nhẹ leo lên khóe miệng xinh đẹp của Tần Nhược Nam: - Anh là ông chủ lớn, một con gà thôi mà tiếc vậy à, mai tôi mua đền anh là được chứ gì, keo kiệt.
- Em không biết, bên trong đó... mà thôi.
- Nói ra nghe xem còn có gì, vàng hay kim cương. Tần Nhược Nam làm bộ không biết gì:
- Hôm nay anh tìm khắp chợ hoa mới mua được hạt giống một loại hoa hồng hiếm, định làm em bất ngờ.
- Gì, giống hoa hồng? Người ta tặng hoa, anh tặng hạt giống, tức là anh còn định bắt tôi tự trồng á, anh đúng là cực phẩm đấy.
- Hoa tươi dễ tàn, chúng ta vừa mới bắt đầu, nên anh tặng em hạt giống, chúng ta cùng trồng, để nó mọc rễ, sinh lá, kết hoa, giống như chứng kiến quá trình chúng ta yêu thương nhau. Khi hoa nở rộ, anh sẽ mặc áo cưới cho em...
Tần Nhược Nam nghe mà lòng như xao động, cho tới khi đến phần áo cưới, liền nghiến răng: - Anh mơ xa quá nhỉ, tôi còn chưa tính sổ anh hôm nay tới đơn vị uy hiếp tôi.
- Em yêu, em có thể báo thù mà.
- Hừm, không cần anh dậy, Tần Nhược Nam này không phải loại dễ chọc đâu.
- Ha ha ha, hoan nghênh em dùng cả đời báo thù anh. Em yêu, nhớ cuộc hẹn ngày mai của chúng ta nhé.
- Vâng, tôi cũng muốn quan sát vài ngày thế nào rồi nói.
Trương Thắng chỉ điểm đến đó thôi, quen biết xã giao, nên nói đã nói rồi, nghe hay không xem vận của hắn.
Gỗ ép Thượng Hải xuống còn giá 36 đồng thì đà rơi chậm lại, Đổng Thư theo chỉ thị mua vào.
Lúc này phương diện Thượng Hải rút lui khỏi vụ giao dịch này, Trương Thắng là nghé con không sợ hổ, lớn gan dùng 1/3 số tài chính của mình đánh vào, ngồi kiệu lên núi, vừa xuất hàng bán ra, rồi mỗi ngày mua vào ngắn hạn.
Quả nhiên tới tháng 7 tới tháng 11, mấy hàng kỳ hạn của Đổng Thư đều quay ngược kiếm lớn. Lại thêm bông, rau, đường của Thân Trai Lương. Sắt, đồng của Ngô Trung Hưng. Cao su, dầu hỏa của Lưu Hồng Bân đều có chiến thắng vang dội.
Còn Lạc Phi tuy lãi ít nhất, nhưng vì cô được Trương Thắng cấp 5% tài chính, thăm dò hoạt động ở Hong Kong, dưới tình hình không có nguồn tin tức, chỉ đơn thuần dựa vào kỹ thuật, cho nên tự mình đảm đương một mặt vậy là đáng quý lắm rồi.
Tới tháng 11, Trương Thắng tiến hành hạch toán tài chính, bốn tháng vào thị trường kỳ hạn, y kiếm được 800%, tổng cộng 320 đơn hàng, hoàn toàn không có một khoản đầu tư nào bị lỗ.
Cho dù luôn nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo, nhưng giữa muôn vàn tiếng tung hô, Trương Thắng thấy lâng lâng, dần cho mình thành thiên tài rồi.
Nhiều người còn tặng y ngoại hiệu Đông phương bất bại.
Vậy vua đông nam Từ Hải Sinh bây giờ ra sao?
Ông ta cũng giành toàn thắng, nhất là thao túng cổ phiếu điện máy Nam Hải được coi là xuất sắc nhất, cổ phiếu này được ông ta nâng từ 9 đồng lên 25 đồng chỉ sau có hai tháng, khi xuất hàng thì như sấm nổ chớp giật, chỉ dùng đúng 1 tuần, qua một phen thao tác này, khiến rất nhiều nhà đầu tư nhỏ mất sạch, những kẻ mượn gió bám đuôi cũng tổn thương nguyên khí.
Người trong nghề vừa kính vừa sợ, gọi ông ta là Cá sấu Nam Hải.
***** ****
Chú Trương đúng là lận đận tình duyên, cô này cũng không mang về nhà được rồi
HẾT!