Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 225 : Cuộc chiến mới

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


Năm mới như bắt đầu một cuộc chiến mới, phòng công tác Trương thị hoa chân múa tay, chuẩn bị làm lớn thể hiện thực lực của mình.



Mới từ sáng sớm Thân Trai Lương thấy Trương Thắng tới văn phòng, đứng lên hơi khom người nói: - Ông chủ, năm nay TTCK mở đầu đã sa sút, một vài khách hàng cẩn thận lo tổn thất đã rút tiền đầu tư, thêm vào... cá nhân anh rút đi 40 triệu, tài chính của chúng ta thu hẹp, anh xem có nên bội chi trước một ít không?



- Không được. Trương Thắng phủ quyết: - Không thể để bị người khác hạn chế, một khi xuất hiện vấn đề, bọn họ ép chúng ta bán để đảm bảo vốn, bố trí của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng. Không nên tham cái lợi gần, từ từ thôi.



- Ông chủ, có thể cho em thêm quyền điều động tài chính không? Lạc Phi chớp chớp mắt, vẫn là cái thái độ công không ra công, tư chẳng ra tư: - Trong phòng này, tài chính được điều động của em là ít nhất. Bên phía Hong Kong em đã nghiên cứu thấu triệt rồi về quyền chứng rồi, doanh lợi hơn hẳn bên này, cơ hội tăng vốn gấp 10 trong một ngày có thể thấy khắp nơi, kích thích lắm.



Chứng quyền là một loại chứng khoán cho phép người nắm giữ có thể mua được cổ phần của công ty phát hành ra nó với giá xác định trong một khoảng thời gian nhất định. Chứng quyền thường đi kèm với Trái phiếu hoặc cổ phần ưu đãi cho phép công ty phát hành chỉ phải trả lãi hoặc cổ tức thấp hơn mức bình thường. Lúc đó ở Trung Quốc chưa có thứ này, chơi chứng quyền còn lãi nhiều hơi cả cổ phiếu, nguy hiểm cũng lớn hơn, nhất là khi chưa có pháp luật thừa nhận và bảo hộ.



Lưu Hồng Bân tặc lưỡi: - Nữ nhân điên lên thật đáng sợ.



- Này, anh đầu tư thì gọi là lý trí, còn tôi đầu tư là điên cuồng à? Coi thường tôi sao?



Trương Thắng nghiêm túc nói: - Hồng Bân nói đúng đấy, Tiểu Phi, chơi quyền chứng trừ khi chúng ta tự làm nhà cái, nếu không dù có nhiều tiền tới mấy cũng sẽ thành mục tiêu cho người ta. Khi đối phương khống chế toàn cục thì em có mấy phần thắng? Làm chứng quyền nếu không phải nhà cái thì không thể ném vào quá nhiều tiền, nếu không thua một lần là mất hết.



Trương Thắng hiếm khi dùng ngữ khí nghiêm khắc như vậy với mình, Lạc Phi lè lưỡi ra, như cô vợ nhỏ bị ức hiếp tủi thân cúi đầu xuống. Có điều lén trừng mắt uy hiếp Lưu Hồng Bân vì tội ném đá xuống giếng.



Trương Thắng nhìn quanh phòng nói lớn: - Không chỉ Tiểu Phi, tất cả đều phải cảnh tỉnh, đừng để thắng lợi làm lóa mắt.



- Ha ha, có Đông phương bất bại còn sợ gì? Lúc này Lý Tường vừa vặn đi vào, nghe thấy thế lớn tiếng nói:



Trương Thắng vui vẻ đi tới đón: - Ha ha ha, Giám đốc Lý, ngọn gió nào thổi anh qua đây?
Lưu Hồng Bân sau hai ngày phân tích, lại lần nữa khuên: - Ông chủ, 9507 cầm cự lâu như thế, khả năng chúng ta sẽ mất hết, có nên rút ra một phần không?



Trương Thắng cười nhạt: - Không, giờ tôi đã mắc kẹt rồi, nếu cắt thịt bỏ trốn làm hỏng sĩ khí của mình trước. Đây đều là tài chính riêng của tôi, không cần đem trả, kiên nhẫn mà đợi đi, tôi không tin có ai dùng lượng lớn tài chính giữ cho nó không xuống giá, trừ phi hắn điên.



- Nhưng có mấy khách hàng lớn của chúng ta đã gọi điện tới hỏi, xem ra bọn họ đều bất an.



Trương Thắng nhíu mày: - Anh không gửi phân tích của tôi cho họ à?



- Vấn đề là họ chỉ quan tâm bây giờ lỗ rồi, còn viễn cảnh anh vẽ ra thì còn ở xa tít chân trời. Bọn họ chỉ hỏi một câu, nếu bây giờ cung lớn hơn cầu, vì sao giá không giảm?



Trương Thắng hừ một tiếng: - Câu hỏi của một tên ngốc, mười người thông minh cũng không giải thích thông được. Bỏ đi, không cần giải thích với họ, nếu không tin tôi, mời họ rút tiền về.



Lưu Hồng Bân nhíu mày, hắn thấy ông chủ mình ngày càng độc đoán rồi, danh hiệu Đông phương bất bại làm y phiêu bồng, không muốn danh tiếng của mình có chút tì vết nào.



Ông chủ, vì sao lại chỉ nhìn thấy khuyết điểm của người khác, hiện anh còn thích mạo hiểm hơn bất kỳ ai.



Trương Thắng chờ giá hạ, nhưng giá hiện tại, mà giá viễn kỳ mà y gửi gắm lại xuống mãi, cùng với giá hàng hiện thời nâng lên, cầng phải nâng tiền đảm bảo, Trương Thắng lại không còn tiền, y vẫn cố chấp không bội chi, khi giá bắn ngược tới 56 đồng, không thể không bán đi một phần bù đắp tiền đảm bảo không đủ.



Vẫn có Ngô Trung Hưng và Lạc Phi đứng về phía y, tranh cãi ngày một lớn, không khí phòng công tác trở nên nặng nề.



HẾT!