Cao Thủ Kiếm Tiền!
Chương 236 : Chuyến đi Thụy Sĩ
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Trương Thắng dẫn một đám trợ thủ tới Thụy Sĩ, đi lấy tiền gửi của anh Văn, bằng vào mật mã mà anh Văn giao cho y là không đủ, còn cần một giấy xác nhận và chìa khóa nữa. Thiếu một trong ba thứ này không thể lấy tài sản ra, mà trong đó một thứ quan trọng là giấy xác nhận trong tay cô con gái bảo bối của anh Văn.
Tới tận bây giờ Trương Thắng vẫn chưa được gặp vị Chu đại tiểu thư này, cảm giác cô gái này rất kiêu kỳ, biết mình là chồng tương lai cũng chưa bao giờ liên hệ gặp mặt, tuy hôn nhân là giả, nhưng mình rửa tiền là thật, số tiền này sẽ giao cho cô ta cơ mà.
Vốn nghĩ lần đi Thụy Sĩ này sẽ gặp vợ tương lai, không ngờ chẳng thấy bóng dáng đâu, chỉ ủy thác Giám đốc La nói với y, giấy xác nhận sẽ do cô ta phái người mang tới Thụy Sĩ, ở đó phối hợp với y.
Trương Thắng có chút khó chịu, hành vi này trong mắt y là sự khinh thường, chẳng lẽ hoàn toàn coi mình là tên sai vặt làm việc cho Chu gia thôi sao?
Zürich nằm ở phía đông bắc Thụy Sĩ, đại bộ phận là vùng lũng sông, hồ Zurich như một vầng trăng non dựa vào phía đông nam thành phố, dài hơn 4km, nước hồ xanh phản chiếu bầu trời xanh ngắt, hẻm núi ngoại thành, cỏ cây ngút ngàn, khắp nơi có thể thấy giáo đường, thành bảo, suối phun, thư viện, mang đầy hơi thở thời Trung Cổ. Zurich lại có hơn 120 ngân hàng, trong đó quá nửa là ngân hàng ngoại quốc, nên có danh hiệu đô thị triệu phú.
Trên thế giới này chắc hẳn đại đa số đều nghe nói tới ngân hàng Thụy Sĩ, nhưng tới nơi này đố tìm ra được cái ngân hàng nào mang tên như thế, nó đơn giản là nói về những ngân hàng đặt trong khu vực này thôi.
Ngân hàng Trương Thắng phải tới nằm trên phố Hilpoltstein, ngân hàng này chủ yếu làm nghiệp vụ két an toàn và cất giữ bí mật, văn phòng của nó chẳng có biển hiệu, chỉ có tên người kinh doanh dịch vụ này, Karl Gustav.
Đó là một ngân hàng cổ lắm rồi, là nghề gia truyền, danh tiếng lâu năm, tuyệt đối đáng tin cậy.
Trương Thắng cùng hai vệ sĩ một phiên dịch tháp tùng đi vào ngân hàng, đại sảnh thưa thớt vài người rất yên tĩnh, Trương Thắng đi tới khu vực nghiệp vụ két an toàn, đưa một tấm thẻ nho nhỏ ra, nhân viên mỉm cười nhận lấy.
Nơi này không hỏi danh tính khách, nên cô gái không hỏi gì, sau khi xác nhận không phải đồ giả, ấn chuông nội bộ. Lát sau có nam tử âu phục cao lớn đi ra, tới trước mặt Trương Thắng lịch sự nói: - Mời đi theo chúng tôi.
Vệ sĩ và phiên dịch được mời tới góc giành cho khách ở đại sảnh, có phục vụ ân cần mang những cốc cà phê thơm ngát tới, làm Trương Thắng vốn không thích cà phê cũng muốn ngồi xuống uống thử.
Trương Thắng được dẫn tới khu C, tới trước một dãy két an toàn, không tên, chỉ có số hiệu, nhân viên ở đây chỉ nhận giấy tờ xác nhận không cần biết người tới là ai.
Trương Thắng một mình trên xứ người, vì giải nỗi sầu tương tư, nên bảo Tần Nhược Nam trang bị camera cho máy tính để có thể nhìn thấy nhau, tuy lúc đó công năng video mới xuất hiện, hình ảnh không rõ ràng, cho dù nụ cười, cái nhăn mày của người thương có mơ hồ, song hiện lên trong đầu vô cùng rõ ràng.
Trong QQ của Trương Thắng chỉ có Chung Tình, Tần Nhược Nam và Lạc Phi.
" Biết rồi!" Trương Thắng cười:" Yên tâm, anh sẽ mau chóng giải quyết mọi thứ để về cưới em." Nói tới đó giọng ôn nhu nhung nhớ:" Thật đấy, anh còn muốn hơn em, nhìn vợ xinh tươi ngon lành thế này mà không ăn được."
" Biến biến, lại không đứng đắn rồi." Tần Nhược Nam giận dỗi một hồi:" Thôi, nói chuyện hơn một tiếng, em phải tắm rửa đi ngủ đây."
" Đúng là con lợn lười, mới mấy giờ đã ngủ."
" Sắp 10 giờ rồi đấy, mai em có vụ án quan trọng, không thể thức quá khuya."
" Ừ, anh quên chênh lệch giờ, được rồi, cục cưng đi tắm sạch sẽ thơm tho, rồi nằm trong chăn đợi anh." Trương Thắng hôn chụt lên màn hình.
" Không thèm để ý tới anh." Tần Nhược Nam giơ tay làm động tác cắt kéo uy hiếp:" Ở Thâm Quyến mỹ nữ như mây, anh mà léng phéng thì liệu thần hồn..."
Trương Thắng giơ tay:" Yên tâm, anh nhất định vì vợ giữ thân như ngọc, phú quý không cúi mình, quyền uy không quỳ gối."
" Thối lắm!" Tần Nhược Nam đỏ mặt, chu môi hồng ra hôn gió " Em off đây!"
Tần Nhược Nam đã offline, Trương Thắng vê cằm cười ngây ngô, y đã đem kế hoạch của mình sau khi về nước báo cáo với Tần Nhược Nam, được vợ đại nhân phê chuẩn, không sợ bị hiểu lầm nữa, Trương Thắng có thể phóng tay mà làm rồi.