Cao Thủ Kiếm Tiền!
Chương 241 : Buổi bán đấu giá (1)
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Tối hôm đó Trương Thắng lái chiếc Mercedes 600 tới buổi bán đấu giá Nhất kiến chung tình.
Phòng đấu giá này Trương Thắng lấy thân phận Chung Tình đăng ký, đương nhiên người ngoài nghề sẽ không thấy được sự liên quan của y.
- Sắp tới trung thu rồi, cho em về nhà nghỉ phép đấy, về thăm cha mẹ đi, em xa nhà cũng đã lâu. Trương Thắng chỉ một cái hộp gỗ, nói với Lạc Phi ngồi bên cạnh: - Giúp anh mang ít đồ.
- Gì thế?
- Em mở ra mà xem.
Lạc Phi mở hộp ra, bên trong là một bộ dụng cụ hút xì gà, cùng với 20 điếu xì gà xếp hai tầng trên dưới: - Anh tặng ai thế?
- Một người bạn tên anh Văn, em gặp cũng có thể gọi như thế.
" Không dám!" Lạc Phi thầm lè lưỡi.
- Anh ta ở một chỗ hơi đặc biệt, đó là trại giam số một, em đừng ngại, anh Văn không phải tội phạm bình thường, anh ấy là ân nhân của anh, anh bận quá lâu rồi không đi thăm được, em giúp anh hỏi thăm..
- Ồ... Lạc Phi khẽ thở dài, bây giờ cô hơi sợ chuyện tiết lộ thân phận cho Trương Thắng:
Trương Thắng đưa tay ra, vò đầu Lạc Phi, cười: - Sao mà lại thở ngắn than dài thế?
Lạc Phi giảu môi lên, hành động của Trương Thắng rất thân mật, nhưng coi cô như trẻ con, làm Lạc Phi tự nhận mình là nữ nhân thành thục rất tổn tương, hậm hực chỉnh lại tóc, quát vào mặt y: - Đã nói không được sờ đầu em rồi mà, đáng ghét.
Trương Thắng cười ha hả: - Phải thế chứ, hoạt bát vui vẻ mới là Lạc Phi của anh.
- Cậu Trương, hôm nay tôi mang tới một miếng đoản long bội, đây từng là vật tùy thân của một vị hoàng đế triều Minh, lấy ra có thể nói là "thấy ngọc như thấy trẫm". Vật mang đấu giá hôm nay đều do các phú hào bỏ ra, thế nên không chỉ là buổi đấu giá từ thiện, còn là cơ hội để bọn họ ngầm đấu đá khoe của.
Trương Thắng cười thần bí: - Thứ tôi mang tới cũng khá lâu đời, nhưng kiếm được chưa lâu, lát nữa anh sẽ thấy.
Lúc này một nữ nhân mặt sườn xám đen với hoa văn màu trắng cùng thanh niên âu phục khoác tay nhau xuất hiện, ông chủ Cừu tặc lưỡi: - Buổi đấu giá hôm nay đúng là tam giáo cửu lưu đều có, ngay cả cô Mặc cũng tới rồi.
Trương Thắng quan sát nữ nhân kia, rất đẹp, nhất là phong vận thành thục cùng khí chất cao nhã, khiến cho các cô gái trẻ dù xinh đẹp hơn ba phần cũng phải thua sút: - Cô Mặc là ai thế?
- Cô ấy tên là Mặc Nghiên, rất nổi tiếng, một thời kinh doanh vốn tự có, chỉ hai năm sau đủ vốn bỏ nghề, dấn thân vào TTCK, rất có thiên phú, kiếm không ít, mở công ty trang trí nội thất, cùng với một công ty phong thủy, bây giờ đã là phú bà gia sản trăm triệu rồi, đáng phục. Chỉ tiếc là do quá khứ không vẻ vang gì, tới nay chưa kết hôn, toàn bắt cặp với mấy thằng mặt trắng ăn bám.
Trương Thắng bất giác nghỉ tới Chung Tình của y, nam nhân mắc sai lầm biết quay đầu thì được tung hô, lấy làm điển hình, nữ nhân không có may mắn đó, ở phương nam tư tưởng tự do cởi mở hơn còn thế, nói gì tới phương bắc.
Khách khứa tới đông đủ. Buổi bán đấu giá bắt đầu.
Đại biểu nhà tổ chức trước tiên vài lời cảm tạ rất dông dài, giới thiệu vài vị lãnh đạo lớn, kiếm đủ thể diện cho họ rồi mới vào đề tài chính.
Món đầu tiên là bức Hàn giang độc tiếu đồ thời Tống, giá khởi điểm là 500 nghìn, cuối cùng đẩy lên tới 2.1 triệu, rơi vào tay ông chủ Hồng.
Tiếp đó là món đồ thời đồ đá mới, rồi một đôi bình hoa to bằng cả người trưởng thành cũng lần lượt thuộc về ông chủ Hồng nốt.
Không khí buổi bán đầu giá tới đây liền tăng nhiệt rõ ràng, không ít người đã nóng mặt.
Trương Thắng có duyên gặp ông chủ Hồng một lần, biết người này trình độ văn hóa tiểu học, đến chữ còn chưa học hết, xem ra chỉ học đòi làm sang thôi, bất giác khẽ lắc đầu.