Cao Thủ Kiếm Tiền!
Chương 246 : Mọi người đều bận rộn (2)
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Có khoản tiền lớn này Trương Thắng bắt đầu nghiên cứu tiếp nhận xĩ nghiệp Khải Toàn, phía quân đội nghe được phong phanh, liền cử một vị trung tá tới gặp Trương Thắng, hết sức trực tiếp hi vọng y tiếp nhận công ty này suy nghĩ tới vấn đề công ăn việc làm của gia quyến quân nhân.
Khi người ta gặp khó tìm tới mình, hoặc không giúp, hoặc khảng khái, tuyệt đối không nên lợi dụng chèn ép, đó là kinh nghiệm của anh Văn, thế nên Trương Thắng đảm bảo sẽ không để một quân quân nào mất việc. Sự nhiệt tình chân thành của Trương Thắng gây ấn tượng mạnh với vị đại tá, kích động biểu thị sẽ không quân ân nghĩa này, đồng thời báo lên cấp trên.
Lạc Phi không hiểu lắm: - Ông chủ, chúng ta đã tiếp nhận cái công ty sắp sập đó là cứu nhiều người lắm rồi, làm được đến đâu thì làm, sao lại hứa một chuyện vất vả thêm lại không ích lợi gì như vậy? Anh đọc kinh Phật nhiều nên nổi lòng từ bi à?
- Không phải đâu, đến đức Phật cũng chưa bao giờ tự coi mình là đấng cứu thế, anh sao dám. Trương Thắng giải thích: - Vị trung tá này tuy chỉ là một thương binh nhưng đại diện cho quân đội tới bàn chuyện với anh, chứng tỏ ông ta có phân lượng. Kết thiện duyên, nạp bằng hữu, xã hội này ai có thể sống dựa vào mỗi bản thân? Xưa nay người thành công luôn có nhiều người tương trợ, mạng lưới quan hệ là mạng lưới tiền bạc, quan hệ là thực lực.
Lạc Phi cảm khái: - Ôi, làm nam nhân sống thật vất vả.
Trương Thắng tiếp nhận Khải Toàn, đồng ý bố trí ổn thỏa cho quân nhân, đương nhiên cũng đưa ra hai điều kiện, thứ nhất, tách khoản nợ công ty Khải Toàn ra, thứ hai giữ bí mật truyệt đối cho tới khi công ty sang tay xong, nếu tin tức bị lộ ra ngoài, y sẽ ngừng trọng tổ rút lui. Hai phía chính phủ và quân đội thấy yêu cầu hợp lý, thậm chí còn ít hơn tưởng tượng của bọn họ, nên vui vẻ đồng ý.
Tiếp đó Trương Thắng rải tiền chiêu mộ hiền tài, mời những kiểm toán viên kinh nghiệm phong phú ở phương diện trọng tổ, tới biệt thự xa hoa của y, cung cấp điều kiện sinh hoạt tốt nhất cho họ, điều kiện là không được liên hệ với bên ngoài.
Biệt thự bố trí 8 vệ sĩ tuần tra ngày đêm, nội bất xuất ngoại bất nhập, cơm nước có người chuyên môn mang tới cửa, vẻn vẹn nửa tháng tiêu mất của y hơn 1 triệu, không ai biết những kiểm toán viên kia rốt cuộc làm cái gì.
Vì một đám nam nhân chiếm nhà, Lạc Phi từ Quỳnh Hải tới cũng phải chuyển sang biệt thự Giám đốc La ở nhờ.
Không lâu sau trong giới phú hào Thâm Quyến lan truyền một câu chuyện.
Câu chuyện này phát sinh ra ở Trịnh Châu, có nhóm người đánh cướp thị trường kỳ hạn nơi đó, khiến Trịnh Châu gặp tai kiếp chưa từng có, không ít quan chức ngã ngựa, ông chủ lớn táng gia bại sản. Một tháng sau Trịnh Châu vừa mới thay người, đang bỏ tiền phục hồi thì đám người kia quay lại, chơi đòn hồi mã thương định vét một mẻ lớn hơn.
" Một tiểu mỹ nhân không tệ! Không biết lão già không nên nết nào lại dẫn cô bé loli tới đây, múa rất đẹp, hẳn là nữ sinh trường nghệ thuật."
Lạc Phi đang hết sức nhiệt tinh lắc eo, đưa mông, mồ hôi đầm đìa.
Tối nay cô rất vui, khi ở Pháp thường xuyên cùng bạn bè tham gia các loại vũ hội, cô rất thích múa, còn được giáo dục chính quy, tiếc là vì chuyện của cha mà về nước, tâm sự áp ức mấy năm liền, sau khi điều chỉnh lại tâm tình thì không có nhiều cơ hội tham gia sự kiện thế này.
Lễ hội hóa trang hôm nay làm cô tìm lại được cảm giác thời thiếu nữ bồng bột, tận tình uốn lượn thân thể, thoải mái phát tiết sức sống thanh xuân, lúc tạm nghỉ kiếm ít đồ uống bổ xung thể lực thì nhìn thấy Trương Thắng đứng bên tường, nhìn mình nhảy múa.
Trên đầu y đeo cái mặt nạ batman, che đi nửa trên mặt, nhưng Lạc Phi nhận ra ngay, bước đi như mèo tới bên cạnh y, một tay đặt lên vai, cố ý dụng giọng mũi như mèo kêu: - Anh chàng đẹp trai, sao không ra chơi?
Đẹp trai đúng là cái tội, đứng im một chỗ cũng trúng đạn được, Trương Thắng nhìn quanh, sợ tư thế ám muội của cô gái rước tới một tên khỉ đột cơ gắp thì xảy ra vụ scandal như phim mất: - Cô nhảy rất đẹp, tôi tôi không biết... À tôi bị trật hông..
Lạc Phi phì cười: - Ông chủ, anh bị trật hông bao giờ, sao em không biết?
- Phi Phi? Trương Thắng không dám tin vào tai mình:
Lạc Phi bỏ mặt nã Miêu nữ ra, một tay ôm lấy hông y, kéo y vào đám đông, người bắn đầu uốn lượn: - Chơi đi, cùng happy, Giáng Sinh mà.
Tối còn tiếp.