Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 263 : Bạn trai của Tần Nhược Nam (2)

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


- Về sau anh ấy rời trại, bọn chị mất đi liên lạc. Nhưng lại liên hệ được với người bạn di động, rồi có một tên tội phạm vượt ngục rất thân với anh ấy, bọn chị hoài nghi tên đó sẽ cầu cứu anh ấy, nên dẫn đội giám sát...



Tần Nhược Nam kể chuyện đôi oan gia bọn họ tái ngộ, gây ra đủ chuyện ngượng ngùng, làm Tần Nhược Lan cười tới đau cả bụng.



- Câu chuyện tình yêu của hai người đúng là ly kỳ, nhưng như vậy rất tốt, đợi già rồi sẽ có nhiều kỳ niệm hồi ức với nhau. Chị, có vẻ anh ấy có qua lại với XHĐ, ông nội chưa biết phải không?



- Chị có mấy cái mạng mà dám nói. Tần Nhược Nam cười khổ: - Nhưng không phải vì quá khứ của anh ấy... Mà vì bây giờ trong tù có một nhân vật lớn từng cứu anh ấy, hiện giờ anh ấy đang làm giúp người ta một việc... Ôi kể ra thì dài lắm, em chỉ cần biết rằng anh ấy đang giả mạo làm con rể của người ta, em bảo chị nói với ông thế nào, là ông ơi bạn trai cháu có vợ rồi à?



- Sốc, sốc, quá sốc. Tần Nhược Lan nói thế, nhưng lại cười toe toe: - Nhìn đi, đứa con cưng của cha mẹ, bà chị gương mẫu thục nữ của em, lúc nào cũng được hàng xóm lấy ra răn dạy những đứa trẻ khác. Chậc chậc, vậy mà kiếm được anh bạn trai quá phức tạp, không tưởng tượng nổi làm sao chị lại có thể yêu một người như thế... Nhất định anh ấy rất đẹp trai, siêu cấp đẹp trai, hơn cả tứ thiên vương Hong Kong.



- Cút đi, em chỉ biết trêu chọc chị.



- Hi hi, vậy anh rể tên là gì, chị có ảnh anh ấy không cho em xem với.



- Ừ. Tần Nhược Nam lấy túi sách của mình treo ở sau xe lăn ra, mở ví, Tần Nhược Lan đã vội vàng định cướp lấy, cô liền giơ lên cao, có chút ngại ngùng nói: - Chị chỉ có một bức thôi là ảnh chụp chung.



- Không sao, em xem anh ấy, không phải xem chị.



Tần Nhược Nam vẫn do dự: - Bức ảnh này là ảnh cưới, có điều bọn chị chưa kết hôn, nên nói rõ cho em biết, bọn chỉ chụp chơi thôi nên chỉ có một tấm.



- Rồi rồi, bà chị ơi, nhử người ta nửa ngày, chị em với nhau còn xấu hổ cái gì, em sắp không chịu nổi nữa rồi.



- Này em xem đi. Tần Nhược Nam đưa cả ví tới:



Tần Nhược Lan lục tung cái ví lên: - Đâu, đâu, ảnh đâu.



- Ở ngăn giữa ấy, nhẹ thôi, cẩn thận rách.




Ma ma dùng hết chiêu số, đem cả món hàng cất giấu ra cũng không ăn thua, thậm chí còn kinh động một vài phú hào Thâm Quyến Hong Kong ngậm xì gà ra coi trò vui. Trong đó không ít người quen của cả hai người Trương Từ, tới chào hỏi. Thế là Từ Hải Sinh càng cưỡi hổ khó xuống, đây không còn là chuyện cá nhân của ông ta với Trương Thắng nữa, đây là chuyện thể diện.



- Cái gì mà anh Trương, y là cái thá gì? Năm xưa y chỉ là tên sai vặt của tôi. Xung quanh xì xầm bàn tán càng làm Từ Hải Sinh sôi máu, ông ta nhìn cô Lâm đứng ở hành lang giữa hai người, dưới tác động của cảm xúc, càng như thấy Chung Tình: - Hôm nay tôi nhất định muốn cô Lâm, bao nhiêu, ra giá đi.



Trương Thắng đứng dựa lưng vào cửa, cười khẩy: - Đúng đấy, không làm khó ma ma nữa, ai ra giá cao được.



Không ai thua ai, thế là giá bắt đầu với 500 nghìn, nhanh chóng tăng lên 5 triệu, đây đã vượt qua giá một đêm với nữ minh tinh hàng đầu trong nước rồi.



- 6 triệu.



Trương Thắng càng trả giá càng vui vẻ, Từ Hải Sinh chưa bao giờ nhận ra nụ cười của y đáng ghét tới vậy, nhất là y còn đang cầm một cái gậy múa may như mua kiếm, chợt nhớ lần mua hố thanh Việt vương kiếm kia, không khỏi vừa giận vừa cười: - 6 triệu, giỏi, được người thuộc về cậu, đúng là thằng ngốc, số tiền này tôi đủ thuê chục tên giết cậu rồi.



Trương Thắng ôm lấy eo cô Lâm vẫn còn chưa hết bàng hoàng vì giá của mình, cười hì hì: - Cám ơn đã nhường, anh Từ, đừng dọa tôi, đây là Hong Kong, không phải hang ổ của anh.



Từ Hải Sinh châm điếu thuốc: - Nhóc con, xem ra cậu quên mất tư vị nửa đêm bị người ta truy sát rồi... Nói xong phất tay bỏ đi.



Từ Hải Sinh vào xe, mặt mày tím tái, hôm nay lần đầu tiên tới nơi này đã bị Trương Thắng làm bẽ mặt, bao năm qua đã bao giờ ông ta bị thua thiệt như thế, nhất là từ con cờ mình từng vứt đi.



"Hong Kong, Hong Kong thì sao nào? Thằng nhãi con ỷ mình có vài đồng đã ngông cuồng, cho rằng từ phía nam Trường Giang đã là thiên hạ của mày chắc, hôm nay không cho mày một bài học không được."



Từ Hải Sinh gọi điện cho Ngải Qua, thông qua tên XHĐ quy thuận mình này, liên hệ với tổ chức ngầm ở Hong Kong, chỉ cần cho Trương Thắng một bài học, tiền bạc không quan trọng.



Xe khởi động, Từ Hải Sinh dựa lưng vào ghế, dần dần bình tĩnh lại, thằng nhãi này hôm nay xem ra muốn trả nỗi nhục trước kia đây mà, không sao, cứ để cho y cuồng vọng, càng cuồng chết càng nhanh.



Qua lần tranh đoạt của hai vị phú hào này, địa vị của cô Lâm trong giới phong nguyệt tăng vọt, về sau có hào phú tới, ắt chọn cô đầu tiên, thế nhưng tối hôm đó cùng Trương Thắng vào phòng, dù cô ra sức lấy lòng, nhưng Trương Thắng chỉ trò chuyện một lúc, cùng hát vài bài, xem cô múa, sau đó để lại một tờ chi phiếu rồi cáo từ.