Cao Thủ Kiếm Tiền!

Chương 273 : Nữ cảnh sát đáng sợ

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


Lạc Phi đương nhiên tự đảm nhận phiên dịch cho Trương Thắng để giao lưu với Wayne và Andrew,: - Phần chủ yếu của kế hoạch này sẽ do hai anh phụ trách xếp đặt, các anh là chuyên gia, chúng tôi không dám nói nhiều, chỉ nhắc các anh một số chuyện cần chú ý, dù sao nơi này cũng khác với nước Mỹ. Quan trọng nhất hàng hóa các anh chọn không phải thứ ảnh hưởng tới quốc kế dân sinh, như vậy dù giá cả lên hay xuống cũng không khiến chính phủ chú ý, nếu không đối phương sẽ có thêm một trợ thủ chúng ta không thể đánh bại là chính phủ.



Wayne gật đầu: - Tôi hiểu ý ông Trương rồi, sau khi được ông Trương liên hệ, chúng tôi đã đọc rất nhiều tài liệu về Trung Quốc, nhất là thị trường tài chính, đó cũng là điều chúng tôi định kiến nghị.



Hai bên nhanh chóng đạt được sự thống nhất, Lạc Phi bắt tay Wayne và Andrew, mỉm cười nói: - Rất vui được hợp tác cùng các vị.



Ánh sáng trong phòng giảm xuống, màn hình xuất hiện những biểu đồ chi chít số liệu, giọng nói của Lạc Phi truyền rõ ràng khắp phòng: - Cho tới bây giờ mấy món hàng kỳ hạn chủ yếu trên thị trường vẫn ở trạng thái mất giá, cao su tự nhiên của sàn giao dịc Z, đậu nành của sàn giao dịch H và ván ép của sàn Z đều như thế. Mấy món hàng này trải qua chỉnh lý sau chấn động một năm rồi, vẫn không ngừng thiết lập mức giá thấp kỷ lục mới. Hắc Long Gian từ ba năm trước trở thành nơi bán buôn đậu nành, tới nay vẫn không thu được ưu thế rõ ràng...



Trương Thắng chống tay lên bàn lặng lẽ nghe Lạc Phi trình bày, miệng thi thoảng nở nụ cười, nha đầu này thay đổi rất nhiều, từ khi chính thức bước ra ngoài ánh sáng, không che dấu thân phận nữa, đồng thời tiếp nhận lèo lái Chu gia, ngày càng thể hiện ra trí tuệ được của mình, trong lúc vô tình thần thái tự tin, cử chỉ ưu nhã ấy làm người ta say mê.



Lạc Phi không còn là tiểu nha đầu nghịch ngợm gây sự *** ton bên cạnh y nữa rồi, bờ vai non nớt kia nhất định gánh vác được trọng trách lớn, thậm chí còn làm tốt hơn y.



Chứng kiến một cô gái dần trưởng thành dưới mắt mình, cho dù chẳng có công, Trương Thắng vẫn thấy thỏa mãn và từ hào, kh khẽ gật đầu với cô.



- Trong thời gian này anh muốn về Quỳnh Hải một chuyến, công việc chuẩn bị ở bên này giao cho em nhé.



- Hả? Quay trở về phòng ngủ chỉ có hai người, Lạc Phi liền mất tự nhiên, danh phận hai người rõ ràng ra đó, cô không thể hoàn toàn coi như không có gì, chỉ là cô dùng lý trí khống chế tình cảm của mình, tỏ ra là cô gái vui vẻ vô tâm: - Em còn chưa trình bày chi tiết kế hoạch mà anh đã đồng ý rồi sao?



- Đúng thế, anh tin vào em, huống hồ bây giờ trao đổi thuận tiện như thế, anh dù ở Quỳnh Hải cũng vẫn điều hành được công việc mà.



Lạc Phi trầm mặc chốc lát: - Anh về Quỳnh Hải vì cô ấy à?



Trương Thắng cười khổ gật đầu, nghĩ một chút rồi nói: - Có chuyện này anh muốn trao đổi với em, anh sẽ làm thủ tục chuyển tài sản cho em trong thời gian tới.




Tần Nhược Nam cười mỉa, lãnh đạm nói: - Đếm đến ba, cùng bắn nhé.



Một.



Tần Nhược Nam giơ súng chĩa vào mi tâm hắn.



Hai.



Bước chân cô vẫn tiến tai, chậm rãi nhưng chắc chắn.



Ba...



- Đừng, đừng, đứng bắn, đại tỷ, em phục rồi, con mẹ nó em phục rồi, đéo chơi nữa, ai muốn liều mạng vì tiền chứ, con mẹ nó, bà cô ơi, có ai chơi như thế không hả, chúng nó cũng đâu đáng chết, cô bắn chúng rồi... Tên cướp đột nhiên ném xúng nằm xuống, ôm đầu khóc:



**** ****



Trong nhà khách, Trương Thắng đọc báo được một nửa đã đứng dậy bấm vội điện thoại: - Thị trưởng Mạnh, tôi là Trương Thắng .... Vâng, có c huyện muốn nhờ anh, không biết anh có quen ai ở Quỳnh Hải... Thư ký trưởng Kiều là bạn học của anh ở trường đáng TW... Còn cùng phòng... Vậy thì tốt quá...



***** *****



Tối nay sẽ dứt điểm cả bộ.