Cao Thủ Thâu Hương (Edit Và Cải Biên)
Chương 578 : NỘI ỨNG NGOẠI HỢP
Ngày đăng: 10:06 31/07/20
CHƯƠNG 578: NỘI ỨNG NGOẠI HỢP.
Tống Thanh Thư lắc đầu:
- Thủ đoạn bắt người làm con tin để cưỡng ép loại này cấp quá thấp, không phù hợp với phẩm vị của Tống mỗ, không biết Nhâm đại tiểu thư có từng nghe nói qua Cổ Mộ phái trên giang hồ?
Nhậm Doanh Doanh nghĩ thầm” Nếu không cưỡng ép ta, ngươi còn có thể có biện pháp nào khác sao? “
Nghe qua vấn đề Tống Thanh Thư hỏi, nàng suy nghĩ một chút liền đáp:
-Cổ Mộ phái ngày trước trong giang hồ không nổi danh, tuy nhiên theo những năm qua có Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu hành tẩu giang hồ, lại thêm trước đó tại đại hội võ lâm ở Tương Dương có sư đồ Dương Quá và Tiểu Long Nữ vụt sáng, do đó môn phái này dần dần được người trong giang hồ biết đến. Ngươi hỏi cái này để làm gì?
-Bởi vì tại hạ có một bằng hữu thụ thương, nàng là truyền nhân của Cổ Mộ phái, luyện một loại nội công hung hiểm nên bị tẩu hỏa nhập ma...
Tống Thanh Thư tiếp lấy đem quá trình nguy hiểm khi tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, cần cả hai người cởi hết y phục, mặt đối mặt song chưởng chạm vào nhau dẫn đạo chân khí, những vấn đề này đều giản lược cùng Nhậm Doanh Doanh nói qua một lần.
Nhậm Doanh Doanh còn chưa nghe xong thì hai bên tai đã đỏ bừng, nhịn không được xì nói,
-Phì…. công phu gì mà hạ lưu như vậy!
Phản ứng của nàng cùng với Triệu Mẫn trước đó giống như đúc, đột nhiên nàng thần sắc biến đổi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư:
- Ngươi kể với ta về chuyện này để làm gì?
-Bởi vì tại hạ muốn cùng Nhâm đại tiểu thư luyện cái công phu mà trong miệng Nhâm đại tiểu thư vừa nói là hạ lưu đó.
Tống Thanh Thư thanh âm như mây trôi nước chảy rơi vào trong tai Nhậm Doanh Doanh lại phảng phất như sấm sét giữa trời quang.
- Mơ tưởng!
Nhậm Doanh Doanh giận dữ nói.
-Chuyện này không do Nhâm đại tiểu thư quyết được..
Tống Thanh Thư mỉm cười, nói tiếp,
-Chờ đến lúc Nhâm đại tiểu thư tu luyện đến lúc khẩn yếu quan đầu, tại hạ sẽ thừa cơ làm cho Nhâm đại tiểu thư tẩu hỏa nhập ma, khi đó triệu chứng thương thế của cô nương liền sẽ giống với vị bằng hữu của tại hạ, cứ coi như là phụ thân của cô nương không cứu bằng hữu kia cùa tại hạ, nhưng sẽ phải cứu cô nương chứ..
-Ngươi…
Nhậm Doanh Doanh tức giận toàn thân run lên,
-Bỉ ổi, hạ lưu, vô sỉ.....
Mắng một nửa, Nhậm Doanh Doanh đột nhiên từ trên giường bạo khởi, thi triển toàn bộ khinh công, cả người giống như mũi tên hướng phía ngoài cửa sổ phóng ra.
Tống Thanh Thư đã có sở liệu, thân hình hắn liền lóe lên, Nhậm Doanh Doanh ngay lập tức cảm thấy cả người mình đụng vào một chỗ ấm áp, nhưng trong lòng nàng lại rét lạnh vô cùng.
-Tại hạ vừa rồi cũng đã có nói rồi, nếu như cô nương có dị động, tại hạ sẽ cởi sạch y phục của cô nương,
Tống Thanh Thư ôm chặt nàng, từng bước một hướng đến bên giường đi đến,
-Như thế cũng vừa vặn, chúng ta có thể bắt đầu chung tu Ngọc Nữ Tâm Kinh.
-Không cần, ngươi thả ta ra, ta sẽ cầu phụ thân ta đem Hấp Tinh Đại Pháp truyền cho ngươi.
Nhậm Doanh Doanh cũng không có lớn tiếng kêu cứu, ngược lại nhỏ giọng cầu khẩn, dù sao nàng biết nếu mình kêu cứu thì sẽ bị hắn bị điểm huyệt, lại thêm không được thêm tác dụng gì.
-Như vậy làm sao được chứ, đến lúc đó ai biết phụ thân cô nương đưa cho ta bí tịch là thật hay là giả…
Tống Thanh Thư bất vi sở động, tiếp tục hướng bên giường đi đến.
Nhậm Doanh Doanh trong lòng càng ngày càng khẩn trương, vội vàng nói thêm:
-Ta có thể đi tìm Xung ca, hắn từ trước đến nay là người hiệp nghĩa, khẳng định nguyện ý sẽ xuất ra Hấp Tinh Đại Pháp để cứu bằng hữu của ngươi.
-Đáng tiếc hắn bây giờ lại không ở tại Hắc Mộc Nhai, nước xa cứu không được lửa gần,
Tống Thanh Thư vẫn lắc đầu,
-Huống chi Lệnh Hồ Xung tu luyện đó là bản tàn khuyết của Hấp Tinh Đại Pháp, tại họa ngấm ngầm bên trong cực lớn, khi hắn hấp thụ nội lực đến cực hạn, chân khí trong cơ thể liền sẽ không khống chế được, đến lúc đó thì vạn kiếp bất phục.
-Cái gì?
Nhậm Doanh Doanh kinh hãi, trong lúc nhất thời ngay cả tình cảnh của mình đang mặc cái quần áo thiếp thân cũng không đoái hoài tới,
- Hấp Tinh Đại Pháp của Xung ca tu luyện tại sao là bản tàn khuyết?
- Nhâm đại tiểu thư có biết phụ thân của cô nương lúc trước vì sao lại bị Đông Phương Bất Bại cướp lấy chức vị giáo chủ. . .
Tống Thanh Thư liền đem Hấp Tinh Đại Pháp hai bản khác biệt giảng thuật qua một lần.
Nhậm Doanh Doanh sắc mặt âm tình biến hóa, đột nhiên cắn môi nói ra;
-Được rồi…. ta sẽ giúp ngươi.
-Hả?
Lần này đến phiên Tống Thanh Thư thấy ngoài ý muốn, mới vừa rồi còn liều sống liều chết phản kháng, sao bây giờ lại chủ động hiến thân?
Xem thấn sắc hắn biểu lộ , Nhậm Doanh Doanh liền biết hắn hiểu sai ý của mình, tức giận nói:
-Ngươi nghĩ đến đến nơi nào vậy, không phải là. . . làm theo cách giống ngươi mới vừa nói ….
Tống Thanh Thư ôm nàng để nằm dài trên giường, nghe vậy cười nói:
-Tại hạ còn tưởng rằng cô nương vì muốn cứu tình lang, ngay cả sự trong sạch của mình cũng không màng tới..
Bị hắn lôi kéo, hai người cùng một chỗ nằm ở trên giường, Nhậm Doanh Doanh cực kỳ không được tự nhiên:
-Ngươi mau buông ta ra…
-Chúng ta cũng không phải chưa từng không có ôm qua, Nhâm đại tiểu thư vì sao mà không niệm tình xưa chứ.
Tống Thanh Thư không có chút nào có ý buông tay ra.
-Ngươi….
Nhậm Doanh Doanh một trận khí khổ, tuy nàng lúc này cũng không có cách nào khác, mà lại nghĩ đến mấy lần trước hai người đúng là thân thể tiếp xúc đều có, bây giờ lại là như vậy thì cũng đúng là không có gì ngiên trọng quá.
Duy nhất để Nhậm Doanh Doanh may mắn là, Tống Thanh Thư cánh tay tuy ôm nàng ngang bụng nàng, tựa hồ cũng là có quy củ, cũng không có quá phận cử động sờ soạng.
-Cô nương mau nghĩ ra có biện pháp nào khác đi, tại hạ cũng không có quá nhiều kiên nhẫn để chờ đợi.
Tống Thanh Thư ngoài miệng tuy nói không kiên nhẫn, nhưng trong nội tâm lại buông lỏng một chút, dù sao nếu thật sự cưỡng ép cởi xuống quần áo thiếp thân của nhân gia, thật sự là cũng hơi quá cầm thú. Hắn tuy không tự cho mình là chính nhân quân tử, nhưng cũng không có ý muốn làm một kẻ hạ lưu không có tính người.
Cho nên ngay từ đầu kỳ thực hắn cũng muốn thuyết phục Nhậm Doanh Doanh chủ động trợ giúp, nhưng nếu hắn nói thẳng ra sự việc mở đường thì lại không được không được, lấy cảm tình của hai người, nếu Nhậm Doanh Doanh đồng ý giúp đỡ thì mới là quỷ dị. Chỉ có các thông qua ra vẻ là ác nhân, đem trước mặt chuyển từ "giúp hay là không giúp" biến thành "cởi sạch y phục giúp hay là chủ động phối hợp giúp", thì mới có thể đạt tới điều mong muốn của mình.
-Ta đã nguyện ý phối hợp cùng ngươi rồi, nên cũng không cần phải luyện cái nội công hạ lưu này. . .
Nhậm Doanh Doanh dù sao cũng là người thông minh, dần dần sắp xếp mạch suy nghĩ,
-Ta có một loại dược hiệu có thể trong thời gian ngắn làm cho chân khí toàn thân của người bị đại loạn, che giấu được phụ thân của ta không khó, chỉ là bất quá phụ thân của ta đến lúc đó, chắc chắn sẽ tìm đến đại phu của Nhật Nguyệt Thần Giáo, chỉ sợ đến lúc đo thì gặp khó khăn.
Vừa nói, đôi mi thanh tú vô thức vừa nhăn lại .
-Vân đề của đại phu thì tại hạ có thể giải quyết được.
Tống Thanh Thư trong mắt tinh quang chớp động, hiển nhiên hắn đã nghĩ đến tầng này.
Nhậm Doanh Doanh hồ nghi nói:
-Trong Nhật Nguyệt Thần Giáo lừa gạt giáo chủ là đại tội, ngoài trừ ta, không ai dám gạt phụ thân ta cả.
-Tại hạ nói được thì được, vấn đề là cô nương làm sao lừa được phụ thân của cô nương đi…
Tống Thanh Thư khẳng định nói ra.
Chẳng biết tại sao, Nhậm Doanh Doanh lại tin tưởng lời hắn, dù sao nam nhân này tuy đáng ghét, nhưng những năm gần đây đã tạo ra kỳ tích cũng không ít. . .
Nhậm Ngã Hành đang trong phòng tĩnh toạ, đột nhiên mở hai mắt ra nhìn phía ngoài, trầm giọng hỏi:
-Chuyện gì?"
-Khởi bẩm giáo chủ, đại tiểu thư ... đại tiểu thư . .. . .
Ngoài phòng truyền tới một thanh âm kinh hoảng của nha hoàn, nghe ra giọng nói thì đó là nha hoàn phục thị Nhậm Doanh Doanh.
Thân hình Nhậm Ngã Hành lóe lên, lão đã vọt tới ngoài cửa, một tay nắm đầu vai nha hoàn, vội hỏi:
-Doanh Doanh làm sao?
Thê tử Nhậm Ngã Hành chết sớm, chỉ có Nhậm Doanh Doanh là nữ nhi duy nhất, lão một mực xem như là viên minh châu quí giá, vừa nghe nói nàng xảy ra chuyện, thì làm sao lão lại không lo lắng.
-Đại tiểu thư tựa như đột nhiên…bị tẩu hỏa nhập ma.
Nha hoàn mang theo tiếng khóc nức nở đáp.
Nhậm Ngã Hành thần sắc cứng lại, vội buông nha hoàn ra, vội vàng hướng đến biệt viện nữ nhi phi thân tới.
-Doanh Doanh, chân khí trong cơ thể ngươvì sao chạy loạn như vậy?
Thăm dò mạch đập Nhậm Doanh Doanh, Nhậm Ngã Hành trên trán nếp nhăn vặn thành chữ xuyên ((川).
-Nữ nhi cũng không biết, vừa rồi đang luyện công, thì toàn thân chấn động, liền trở thành cái dạng này.
Nhậm Doanh Doanh nằm ở trên giường sắc mặt tái nhợt, suy yếu đáp lời, nhưng trong lòng nàng thì áy náy vô cùng, nàng làm sao cũng không nghĩ ra được, mình như thế mà lại cùng phối hợp với tên hỗn đản kia liên hợp lừa gạt phụ thân mình.
-Trong cơ thể ngươi tựa hồ có mấy luồng chân khí không thuộc về của ngươi,
Nhậm Ngã Hành vừa đi từng bước trong phòng, vừa hướng bên ngoài gọi lớn,
- Đại phu đâu, làm sao còn chưa tới!
-Bẩm đến ngay..
Rất nhanh lúc sau một người vội vàng chạy vào, Nhậm Doanh Doanh hơi ngẩng đầu quan sát, trong lòng giật mình, đại phu này họ Cổ, là một trong các hương chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo, lúc Bình Nhất Chỉ rời đi, thì trong Nhật Nguyệt Thần Giáo về y thuật thì hắn là tối cao, tình huống của mình muốn giấu diếm qua mắt được hắn, e là sẽ khó như lên trời.
Nhậm Doanh Doanh vội vàng dò xét tứ phía, lại không nhìn thấy bất kỳ tung tích nào của Tống Thanh Thư, trong lòng nóng như lửa đốt.
-A…..
Cổ đại phu ngón tay vừa dò xét trên mạch đập Nhậm Doanh Doanh, mặt liền kinh dị.
-Doanh Doanh như thế nào rồi?
Nhậm Ngã Hành vội hỏi.
Nhậm Doanh Doanh trong lòng một trận ai thán, thôi xong … lần này đã bị lộ tẩy.
Ai ngờ Cổ đại phu mở miệng đáp:
-Khởi bẩm giáo chủ, đại tiểu thư bây giờ thể có mấy luồng chân khí dị chủng, khu không ra, hóa không xong, hàng không phục, ép không được, quá khó, thuộc hạ vô năng, nguyên nhân chân khí và bệnh bên trong cơ thể đại tiểu thư có mối quan hệ, không thể châm cứu hoặc dùng dược liệu mà có hiệu quả. . .
-Doanh Doanh, trong cơ thể ngươi tại sao có thể có chân khí dị chủng như thế này?
Nhậm Ngã Hành trầm giọng hỏi.
-Nữ nhi cũng không biết, có lẽ là lần trước khi qua Sơn Đông bị trúng phải ám thương.
Nhậm Doanh Doanh không nghĩ ra vì sao Cổ đại phu lại giúp nàng giấu diếm chuyện này, có chút chột dạ đáp lời.
-Sơn Đông?
Nhậm Ngã Hành giận dữ,
-Ngươi lần trước qua Sơn Đông đụng phải người mà có thể vô thanh vô tức làm thương tổn ngươi, thì chỉ có Tống Thanh Thư tiểu tử thúi mà thôi, họ Tống kia, nếu như Doanh Doanh có chuyện gì không hay xảy ra, bổn tọa thề rằng sẽ cùng ngươi thế bất lưỡng lập!
Nhậm Doanh Doanh âm thầm le lưỡi, nghĩ thầm phụ thân mình tùy tiện suy đoán thế mà chó ngáp phải ruồi lại trúng.
Một bên thần sắc Cổ đại phu cổ quái, hắng nhẹ một tiếng:
-Khởi bẩm giáo chủ, thuộc hạ đã nghĩ đến một biện pháp, không biết mạn phép nói ra có được không?
-Mau nói!
Nhậm Ngã Hành nhướng mày, lão cảm thấy hôm nay Cổ đại phu so với thường ngày tựa hồ có chút không giống, bất quá lão vì đang lo lắng đến sự an nguy của nữ nhi mình, nên cũng không có công phu suy nghĩ cho rỏ ràng.
- Nguyên nhân bệnh của đại tiểu thư là do chân khí dị chủng tạo thành, mấy luồng chân khí nàng cùng nội lực của Đại Tiểu Thư trộn lẫn ngang dọc hòa lẫn nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, nếu có cao thủ muốn hóa giải cũng không có biết từ chỗ nào để xuống tay, nhưng giáo chủ lại có thần công vừa vặn khắc chế được những luồng chân khí. . .
Cổ đại phu vừa nói vừa liếc nhìn Nhậm Ngã Hành.
Nhậm Ngã Hành nhất thời đại hỉ:
-Không sai… không sai…lúc trước tiểu tử Lệnh Hồ Xung kia cũng bị những luồng chân khí dị chủng làm cho nửa chết nửa sống, nhờ tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp của ta mới tậm thời hóa giải được.
Nói nói sắc mặt lão trở nên cổ quái, đột nhiên chửi ầm lên:
-Con bà nó, Lệnh Hồ Xung quỷ đoản mệnh kia, làm sao nữ nhi của ta cũng bị mang lấy cái bệnh xấu này chứ. ….
Tống Thanh Thư lắc đầu:
- Thủ đoạn bắt người làm con tin để cưỡng ép loại này cấp quá thấp, không phù hợp với phẩm vị của Tống mỗ, không biết Nhâm đại tiểu thư có từng nghe nói qua Cổ Mộ phái trên giang hồ?
Nhậm Doanh Doanh nghĩ thầm” Nếu không cưỡng ép ta, ngươi còn có thể có biện pháp nào khác sao? “
Nghe qua vấn đề Tống Thanh Thư hỏi, nàng suy nghĩ một chút liền đáp:
-Cổ Mộ phái ngày trước trong giang hồ không nổi danh, tuy nhiên theo những năm qua có Xích Luyện Tiên Tử Lý Mạc Sầu hành tẩu giang hồ, lại thêm trước đó tại đại hội võ lâm ở Tương Dương có sư đồ Dương Quá và Tiểu Long Nữ vụt sáng, do đó môn phái này dần dần được người trong giang hồ biết đến. Ngươi hỏi cái này để làm gì?
-Bởi vì tại hạ có một bằng hữu thụ thương, nàng là truyền nhân của Cổ Mộ phái, luyện một loại nội công hung hiểm nên bị tẩu hỏa nhập ma...
Tống Thanh Thư tiếp lấy đem quá trình nguy hiểm khi tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, cần cả hai người cởi hết y phục, mặt đối mặt song chưởng chạm vào nhau dẫn đạo chân khí, những vấn đề này đều giản lược cùng Nhậm Doanh Doanh nói qua một lần.
Nhậm Doanh Doanh còn chưa nghe xong thì hai bên tai đã đỏ bừng, nhịn không được xì nói,
-Phì…. công phu gì mà hạ lưu như vậy!
Phản ứng của nàng cùng với Triệu Mẫn trước đó giống như đúc, đột nhiên nàng thần sắc biến đổi, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Tống Thanh Thư:
- Ngươi kể với ta về chuyện này để làm gì?
-Bởi vì tại hạ muốn cùng Nhâm đại tiểu thư luyện cái công phu mà trong miệng Nhâm đại tiểu thư vừa nói là hạ lưu đó.
Tống Thanh Thư thanh âm như mây trôi nước chảy rơi vào trong tai Nhậm Doanh Doanh lại phảng phất như sấm sét giữa trời quang.
- Mơ tưởng!
Nhậm Doanh Doanh giận dữ nói.
-Chuyện này không do Nhâm đại tiểu thư quyết được..
Tống Thanh Thư mỉm cười, nói tiếp,
-Chờ đến lúc Nhâm đại tiểu thư tu luyện đến lúc khẩn yếu quan đầu, tại hạ sẽ thừa cơ làm cho Nhâm đại tiểu thư tẩu hỏa nhập ma, khi đó triệu chứng thương thế của cô nương liền sẽ giống với vị bằng hữu của tại hạ, cứ coi như là phụ thân của cô nương không cứu bằng hữu kia cùa tại hạ, nhưng sẽ phải cứu cô nương chứ..
-Ngươi…
Nhậm Doanh Doanh tức giận toàn thân run lên,
-Bỉ ổi, hạ lưu, vô sỉ.....
Mắng một nửa, Nhậm Doanh Doanh đột nhiên từ trên giường bạo khởi, thi triển toàn bộ khinh công, cả người giống như mũi tên hướng phía ngoài cửa sổ phóng ra.
Tống Thanh Thư đã có sở liệu, thân hình hắn liền lóe lên, Nhậm Doanh Doanh ngay lập tức cảm thấy cả người mình đụng vào một chỗ ấm áp, nhưng trong lòng nàng lại rét lạnh vô cùng.
-Tại hạ vừa rồi cũng đã có nói rồi, nếu như cô nương có dị động, tại hạ sẽ cởi sạch y phục của cô nương,
Tống Thanh Thư ôm chặt nàng, từng bước một hướng đến bên giường đi đến,
-Như thế cũng vừa vặn, chúng ta có thể bắt đầu chung tu Ngọc Nữ Tâm Kinh.
-Không cần, ngươi thả ta ra, ta sẽ cầu phụ thân ta đem Hấp Tinh Đại Pháp truyền cho ngươi.
Nhậm Doanh Doanh cũng không có lớn tiếng kêu cứu, ngược lại nhỏ giọng cầu khẩn, dù sao nàng biết nếu mình kêu cứu thì sẽ bị hắn bị điểm huyệt, lại thêm không được thêm tác dụng gì.
-Như vậy làm sao được chứ, đến lúc đó ai biết phụ thân cô nương đưa cho ta bí tịch là thật hay là giả…
Tống Thanh Thư bất vi sở động, tiếp tục hướng bên giường đi đến.
Nhậm Doanh Doanh trong lòng càng ngày càng khẩn trương, vội vàng nói thêm:
-Ta có thể đi tìm Xung ca, hắn từ trước đến nay là người hiệp nghĩa, khẳng định nguyện ý sẽ xuất ra Hấp Tinh Đại Pháp để cứu bằng hữu của ngươi.
-Đáng tiếc hắn bây giờ lại không ở tại Hắc Mộc Nhai, nước xa cứu không được lửa gần,
Tống Thanh Thư vẫn lắc đầu,
-Huống chi Lệnh Hồ Xung tu luyện đó là bản tàn khuyết của Hấp Tinh Đại Pháp, tại họa ngấm ngầm bên trong cực lớn, khi hắn hấp thụ nội lực đến cực hạn, chân khí trong cơ thể liền sẽ không khống chế được, đến lúc đó thì vạn kiếp bất phục.
-Cái gì?
Nhậm Doanh Doanh kinh hãi, trong lúc nhất thời ngay cả tình cảnh của mình đang mặc cái quần áo thiếp thân cũng không đoái hoài tới,
- Hấp Tinh Đại Pháp của Xung ca tu luyện tại sao là bản tàn khuyết?
- Nhâm đại tiểu thư có biết phụ thân của cô nương lúc trước vì sao lại bị Đông Phương Bất Bại cướp lấy chức vị giáo chủ. . .
Tống Thanh Thư liền đem Hấp Tinh Đại Pháp hai bản khác biệt giảng thuật qua một lần.
Nhậm Doanh Doanh sắc mặt âm tình biến hóa, đột nhiên cắn môi nói ra;
-Được rồi…. ta sẽ giúp ngươi.
-Hả?
Lần này đến phiên Tống Thanh Thư thấy ngoài ý muốn, mới vừa rồi còn liều sống liều chết phản kháng, sao bây giờ lại chủ động hiến thân?
Xem thấn sắc hắn biểu lộ , Nhậm Doanh Doanh liền biết hắn hiểu sai ý của mình, tức giận nói:
-Ngươi nghĩ đến đến nơi nào vậy, không phải là. . . làm theo cách giống ngươi mới vừa nói ….
Tống Thanh Thư ôm nàng để nằm dài trên giường, nghe vậy cười nói:
-Tại hạ còn tưởng rằng cô nương vì muốn cứu tình lang, ngay cả sự trong sạch của mình cũng không màng tới..
Bị hắn lôi kéo, hai người cùng một chỗ nằm ở trên giường, Nhậm Doanh Doanh cực kỳ không được tự nhiên:
-Ngươi mau buông ta ra…
-Chúng ta cũng không phải chưa từng không có ôm qua, Nhâm đại tiểu thư vì sao mà không niệm tình xưa chứ.
Tống Thanh Thư không có chút nào có ý buông tay ra.
-Ngươi….
Nhậm Doanh Doanh một trận khí khổ, tuy nàng lúc này cũng không có cách nào khác, mà lại nghĩ đến mấy lần trước hai người đúng là thân thể tiếp xúc đều có, bây giờ lại là như vậy thì cũng đúng là không có gì ngiên trọng quá.
Duy nhất để Nhậm Doanh Doanh may mắn là, Tống Thanh Thư cánh tay tuy ôm nàng ngang bụng nàng, tựa hồ cũng là có quy củ, cũng không có quá phận cử động sờ soạng.
-Cô nương mau nghĩ ra có biện pháp nào khác đi, tại hạ cũng không có quá nhiều kiên nhẫn để chờ đợi.
Tống Thanh Thư ngoài miệng tuy nói không kiên nhẫn, nhưng trong nội tâm lại buông lỏng một chút, dù sao nếu thật sự cưỡng ép cởi xuống quần áo thiếp thân của nhân gia, thật sự là cũng hơi quá cầm thú. Hắn tuy không tự cho mình là chính nhân quân tử, nhưng cũng không có ý muốn làm một kẻ hạ lưu không có tính người.
Cho nên ngay từ đầu kỳ thực hắn cũng muốn thuyết phục Nhậm Doanh Doanh chủ động trợ giúp, nhưng nếu hắn nói thẳng ra sự việc mở đường thì lại không được không được, lấy cảm tình của hai người, nếu Nhậm Doanh Doanh đồng ý giúp đỡ thì mới là quỷ dị. Chỉ có các thông qua ra vẻ là ác nhân, đem trước mặt chuyển từ "giúp hay là không giúp" biến thành "cởi sạch y phục giúp hay là chủ động phối hợp giúp", thì mới có thể đạt tới điều mong muốn của mình.
-Ta đã nguyện ý phối hợp cùng ngươi rồi, nên cũng không cần phải luyện cái nội công hạ lưu này. . .
Nhậm Doanh Doanh dù sao cũng là người thông minh, dần dần sắp xếp mạch suy nghĩ,
-Ta có một loại dược hiệu có thể trong thời gian ngắn làm cho chân khí toàn thân của người bị đại loạn, che giấu được phụ thân của ta không khó, chỉ là bất quá phụ thân của ta đến lúc đó, chắc chắn sẽ tìm đến đại phu của Nhật Nguyệt Thần Giáo, chỉ sợ đến lúc đo thì gặp khó khăn.
Vừa nói, đôi mi thanh tú vô thức vừa nhăn lại .
-Vân đề của đại phu thì tại hạ có thể giải quyết được.
Tống Thanh Thư trong mắt tinh quang chớp động, hiển nhiên hắn đã nghĩ đến tầng này.
Nhậm Doanh Doanh hồ nghi nói:
-Trong Nhật Nguyệt Thần Giáo lừa gạt giáo chủ là đại tội, ngoài trừ ta, không ai dám gạt phụ thân ta cả.
-Tại hạ nói được thì được, vấn đề là cô nương làm sao lừa được phụ thân của cô nương đi…
Tống Thanh Thư khẳng định nói ra.
Chẳng biết tại sao, Nhậm Doanh Doanh lại tin tưởng lời hắn, dù sao nam nhân này tuy đáng ghét, nhưng những năm gần đây đã tạo ra kỳ tích cũng không ít. . .
Nhậm Ngã Hành đang trong phòng tĩnh toạ, đột nhiên mở hai mắt ra nhìn phía ngoài, trầm giọng hỏi:
-Chuyện gì?"
-Khởi bẩm giáo chủ, đại tiểu thư ... đại tiểu thư . .. . .
Ngoài phòng truyền tới một thanh âm kinh hoảng của nha hoàn, nghe ra giọng nói thì đó là nha hoàn phục thị Nhậm Doanh Doanh.
Thân hình Nhậm Ngã Hành lóe lên, lão đã vọt tới ngoài cửa, một tay nắm đầu vai nha hoàn, vội hỏi:
-Doanh Doanh làm sao?
Thê tử Nhậm Ngã Hành chết sớm, chỉ có Nhậm Doanh Doanh là nữ nhi duy nhất, lão một mực xem như là viên minh châu quí giá, vừa nghe nói nàng xảy ra chuyện, thì làm sao lão lại không lo lắng.
-Đại tiểu thư tựa như đột nhiên…bị tẩu hỏa nhập ma.
Nha hoàn mang theo tiếng khóc nức nở đáp.
Nhậm Ngã Hành thần sắc cứng lại, vội buông nha hoàn ra, vội vàng hướng đến biệt viện nữ nhi phi thân tới.
-Doanh Doanh, chân khí trong cơ thể ngươvì sao chạy loạn như vậy?
Thăm dò mạch đập Nhậm Doanh Doanh, Nhậm Ngã Hành trên trán nếp nhăn vặn thành chữ xuyên ((川).
-Nữ nhi cũng không biết, vừa rồi đang luyện công, thì toàn thân chấn động, liền trở thành cái dạng này.
Nhậm Doanh Doanh nằm ở trên giường sắc mặt tái nhợt, suy yếu đáp lời, nhưng trong lòng nàng thì áy náy vô cùng, nàng làm sao cũng không nghĩ ra được, mình như thế mà lại cùng phối hợp với tên hỗn đản kia liên hợp lừa gạt phụ thân mình.
-Trong cơ thể ngươi tựa hồ có mấy luồng chân khí không thuộc về của ngươi,
Nhậm Ngã Hành vừa đi từng bước trong phòng, vừa hướng bên ngoài gọi lớn,
- Đại phu đâu, làm sao còn chưa tới!
-Bẩm đến ngay..
Rất nhanh lúc sau một người vội vàng chạy vào, Nhậm Doanh Doanh hơi ngẩng đầu quan sát, trong lòng giật mình, đại phu này họ Cổ, là một trong các hương chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo, lúc Bình Nhất Chỉ rời đi, thì trong Nhật Nguyệt Thần Giáo về y thuật thì hắn là tối cao, tình huống của mình muốn giấu diếm qua mắt được hắn, e là sẽ khó như lên trời.
Nhậm Doanh Doanh vội vàng dò xét tứ phía, lại không nhìn thấy bất kỳ tung tích nào của Tống Thanh Thư, trong lòng nóng như lửa đốt.
-A…..
Cổ đại phu ngón tay vừa dò xét trên mạch đập Nhậm Doanh Doanh, mặt liền kinh dị.
-Doanh Doanh như thế nào rồi?
Nhậm Ngã Hành vội hỏi.
Nhậm Doanh Doanh trong lòng một trận ai thán, thôi xong … lần này đã bị lộ tẩy.
Ai ngờ Cổ đại phu mở miệng đáp:
-Khởi bẩm giáo chủ, đại tiểu thư bây giờ thể có mấy luồng chân khí dị chủng, khu không ra, hóa không xong, hàng không phục, ép không được, quá khó, thuộc hạ vô năng, nguyên nhân chân khí và bệnh bên trong cơ thể đại tiểu thư có mối quan hệ, không thể châm cứu hoặc dùng dược liệu mà có hiệu quả. . .
-Doanh Doanh, trong cơ thể ngươi tại sao có thể có chân khí dị chủng như thế này?
Nhậm Ngã Hành trầm giọng hỏi.
-Nữ nhi cũng không biết, có lẽ là lần trước khi qua Sơn Đông bị trúng phải ám thương.
Nhậm Doanh Doanh không nghĩ ra vì sao Cổ đại phu lại giúp nàng giấu diếm chuyện này, có chút chột dạ đáp lời.
-Sơn Đông?
Nhậm Ngã Hành giận dữ,
-Ngươi lần trước qua Sơn Đông đụng phải người mà có thể vô thanh vô tức làm thương tổn ngươi, thì chỉ có Tống Thanh Thư tiểu tử thúi mà thôi, họ Tống kia, nếu như Doanh Doanh có chuyện gì không hay xảy ra, bổn tọa thề rằng sẽ cùng ngươi thế bất lưỡng lập!
Nhậm Doanh Doanh âm thầm le lưỡi, nghĩ thầm phụ thân mình tùy tiện suy đoán thế mà chó ngáp phải ruồi lại trúng.
Một bên thần sắc Cổ đại phu cổ quái, hắng nhẹ một tiếng:
-Khởi bẩm giáo chủ, thuộc hạ đã nghĩ đến một biện pháp, không biết mạn phép nói ra có được không?
-Mau nói!
Nhậm Ngã Hành nhướng mày, lão cảm thấy hôm nay Cổ đại phu so với thường ngày tựa hồ có chút không giống, bất quá lão vì đang lo lắng đến sự an nguy của nữ nhi mình, nên cũng không có công phu suy nghĩ cho rỏ ràng.
- Nguyên nhân bệnh của đại tiểu thư là do chân khí dị chủng tạo thành, mấy luồng chân khí nàng cùng nội lực của Đại Tiểu Thư trộn lẫn ngang dọc hòa lẫn nhau, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, nếu có cao thủ muốn hóa giải cũng không có biết từ chỗ nào để xuống tay, nhưng giáo chủ lại có thần công vừa vặn khắc chế được những luồng chân khí. . .
Cổ đại phu vừa nói vừa liếc nhìn Nhậm Ngã Hành.
Nhậm Ngã Hành nhất thời đại hỉ:
-Không sai… không sai…lúc trước tiểu tử Lệnh Hồ Xung kia cũng bị những luồng chân khí dị chủng làm cho nửa chết nửa sống, nhờ tu luyện Hấp Tinh Đại Pháp của ta mới tậm thời hóa giải được.
Nói nói sắc mặt lão trở nên cổ quái, đột nhiên chửi ầm lên:
-Con bà nó, Lệnh Hồ Xung quỷ đoản mệnh kia, làm sao nữ nhi của ta cũng bị mang lấy cái bệnh xấu này chứ. ….