Cậu Hôn Anh Một Cái

Chương 26 : Giả nhân giả nghĩa

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


Anh vừa nói thế, Tạ Văn Tinh khựng lại.



Cậu nhìn bóng lưng Quan Hạc mở cửa ra ngoài, trái tim đập nhanh chưa từng có.



"Ngắm sao?" Thời Gian không nhận ra được thâm ý trong đó, mà quay ra cảm thán một câu: "Sở thích này thật là văn nghệ."



Lúc tháo dây an toàn vẫn thấy Tạ Văn Tinh ngồi im không nhúc nhích, Thời Gian ồ một tiếng: "Tiểu Tạ, sao cậu còn chưa xuống?"



"Tôi xuống giờ đây."



Tạ Văn Tinh nói, có chút không yên lòng mở cửa xe ra.



Thời Gian hết chuyện để nói: "Tôi đột nhiên phát hiện, trong chữ của cậu có một chữ sao."



Tạ Văn Tinh giật mình trong lòng: "Sao thế?"



Tời Gian: "Không sao, chẳng phải giám đốc nói thích ngắm sao hay sao, thật trùng hợp."



Tần Phi Văn thở phào: "Thật là trùng hợp."



Lục Dao Dao bao cả quán bar từ trước, lúc ngồi trên ghế dài, Tạ Văn Tinh vẫn sát cánh cùng đám Thời Gian, chờ cậu phản ứng lại, cậu và Quan Hạc đã tách ra rồi.



Nhìn lại, người ngồi bên kia đều là quản lý cấp cao của Lam Kình, Lục Dao Dao và Tô Mộc...



Tạ Văn Tinh chẳng có lí do nào để qua, chỉ có thể ngồi lại cùng đám Thời Gian. Sau khi yên vị, trong đầu cậu vẫn cứ quanh quẩn mấy câu nó của Quan Hạc.



Một chai rượu để đối diện ghế dài, còn trên bàn thì la liệt đủ loại rượu bia, màu sắc săc sỡ. Tạ Văn Tinh cứ ngẩn người mãi, chờ những người khác gọi, cậu mới ngẩng đầu lên nhìn phút chốc.



Thời Gian thắc mắc: "Tiểu Tạ, sao cậu cứ sững người mãi thế?"



Tạ Văn Tinh sờ mũi: "Tôi đang nghĩ một chuyện,"



"Đừng nghĩ nữa, hôm nay có rượu thì hôm nay say, uống chén này song thì lại nghĩ."



Thời Gian nói, liền đem một ly rượu được rót đầy đẩy đến trước mặt cậu.



Tạ Văn Tinh cũng không từ chối, cậu nhấc ly, lúc uống hết còn dốc ngược chứng minh mình uống cạn rồi, Thời Gian cười cậu: "Kiềm chế chút đi, để lại chút cặn chứ, uống kiểu đó chút nữa đau đầu chết."



"Anh uống nhiều thế không có sao thật chứ?" Flash đưa tay ước lượng ở tầm hai phần ba chai rượu đỏ hỏi. Thời Gian nhìn mà lắc đầu: "Tửu lượng của Tiểu Tạ kém không nỡ nhìn, đám các cậu không biết sao?"



EVE jungler khó mà tin nổi: "Tửu lượng của Sờ thần kém vậy sao?"



Thời Gian: "Một chai bia là gục, chính mồm cậu ta nói."
Còn chưa nói hết, Tạ Văn Tinh lại đưa tay ra vỗ Quan Hạc, lần này không mạnh như lần trước, mà âm thanh cũng làm mọi người cảm thấy chua hết cả răng.



Xong đời xong đời xong đời.. Trời ơi!



"Cậu ấy uống say rồi, tôi dẫn cậu ấy đi trước." Quan Hạc nói: "Tửu lượng của cậu ấy kém, lần sau đừng chuốc cậu ấy."



Nói xong anh nhẹ nhàng đẩy Tạ Văn Tinh, cậu thì ngoan ngoãn mượn lực của Quan Hạc đi về phía trước, mắt thấy Quan Hạc đưa Tạ Văn Tinh đi mất, Thời Gian và Flash quay qua nhìn nhau.



Vẫn là Lục Dao Dao ở một bên khác đánh vỡ sự im lặng: "Quan tiên sinh cũng uống nhiều rượu? Sao anh ấy lái xe được?"



EVE jungler: "Có phải ổng cũng say rồi không?"



EVE support nuốt nước bọt: "Liệu... Liệu ổng có đánh nhau với Sờ thần không?"



Flash dùng mắt dò hỏi: "Anh Thời Gian?"



Thời Gian: "Đuổi theo, quán rượu này có hai cửa, cậu đi cửa nam tôi đi cửa bắc, xem tình hình thôi."



Flash gật đầu, hắn và Thời Gian được coi là hai người còn tương đối tỉnh táo trong nhóm này, hai người chia nhau đi hai hướng. Bởi đã bao toàn bộ quán rượu, trên sàn nhảy không có mấy người, sau khi lướt qua đám đèn nháy, hắn thấy hai bóng người đang chồng lên nhau.



Trong lòng thở phào, nhanh chân đuổi theo.



Vòng qua chỗ ngoặt của hành lang, đã thấy thấp thoáng rồi, Flash vừa định mở miệng, đập vào mắt đầu tiên là con số màu đỏ trên thang máy...



Sau đó là Tạ Văn Tinh đang bị đè ở trên tường.



Lời định nói bị chặn ngay cổ họng, Flash không tin nổi mà nhìn chuyện đang xảy ra trước mắt, một tay Quan Hạc giữ vai Tạ Văn Tinh, một tay khác vòng qua eo, từng nụ hôn nhỏ vụn tinh tế rơi xuống cổ Tạ Văn Tinh.



Tạ Văn Tinh hơi ngửa đầu, đôi mắt mơ màng nửa híp, đứng là đã quá say rồi.



Quan Hạc không hôn môi cậu, mà chỉ đơn thuần là dùng môi anh chạm vào cổ, thậm chí còn trượt đến tận hầu kết của Tạ Văn Tinh.



Số trên thang máy chuyển thành hai.



Cửa mở.



Quan Hạc kéo Tạ Văn Tinh vào trong, hai người đều vào thang máy.



Trước khi cửa thang đóng, Flash nhìn thấy đôi mắt vẫn luôn rũ xuống của Quan Hạc nhấc lên, không mặn không nhạt nhìn mình, sau đó cúi đầu.



Lần này, anh hôn lên đôi môi của Tạ Văn Tinh.