Cậu Hôn Anh Một Cái

Chương 39 : Bạn trai

Ngày đăng: 12:46 30/04/20


Nụ hôn này mang theo ý lấy lòng, thậm chí vội vàng đến ngây ngô. Tạ Văn Tinh nói xong câu kia sốt sắng nhìn Quan Hạc, đây là biện pháp cuối cùng cậu nghĩ ra được, nếu như Quan Hạc còn từ chối nữa cậu thật sự...



Có bàn tay đặt lên vai cậu, trong lòng Tạ Văn Tinh run lên.



Cậu bị kéo về phía trước một cái, cả gười lọt thỏm vào trong lồng ngực của một người khác, bốn phía đều là mùi bông gòn mềm mại. Quan Hạc cúi đầu hôn cậu, khác với sự đụng chạm như một con thú nhỏ, nụ hôn này vừa ướt át vừa lưu luyến, nóng đến khiến tâm hồn cũng phải bần thần.



Trong lúc triền miên, Tạ Văn Tinh cảm nhận được tay của Quan Hạc...



Cho dù bị hôn đến không thở nổi, Tạ Văn Tinh cũng biết cứ ôm nhau mãi thì sẽ xảy ra chuyện gì, cậu thử thăm dò kéo cổ Quan Hạc, động tác của cậu khiến người đàn ông đang hôn cậu dừng lại chốc lát.



Quan Hạc tự chủ rất tốt chỉ cắn nhẹ lên môi Tạ Văn Tinh một cái, giọng nói khàn khàn:



"Em có ý gì?"



"Là, là ý đó." Trời mới biết lúc Tạ Văn Tinh nói được câu này phải dùng mất bao nhiêu là dũng khí. Quan Hạc đã từ từ buông cậu ra, Tạ Văn Tinh vội vàng kéo lại cổ tay đối phương. Thực sự là quá mức trắng trợn, chẳng hiểu chút nào là ve vãn.



Quan Hạc bị cậu kéo lại, bỗng nhiên mỉm cười.



"Nhưng ở chỗ này không có gì cả, đây là phòng cho một người, sẽ rất đau, em còn có khả năng sẽ chảy máu."



Hiểu được đó là ý gì, màu đỏ trên mặt Tạ Văn Tinh vốn không biến mất nay còn tràn xuống tận cổ, cậu ậm ừ nói cái gì. Khá nhỏ. Quan Hạc đến gần: "Không nghe thấy, em nói gì?"



"Không sao," Tạ Văn Tinh hít sâu một hơi: "Em không sợ chảy máu."



Lúc cậu nói chuyện ánh mắt cứ lảng tránh, hiển nhiên là đang sợ.



Nhìn cậu như vậy, không biết còn tưởng đang đánh nhau liều mạng, Quan Hạc nhìn thôi là đã muốn nở nụ cười.



Thật sự rất rất đáng yêu.



Anh hôn chiếc cổ hồng hồng của Tạ Văn Tinh, dịu dàng nói: "Nhưng anh sợ em chảy máu, sau này rồi hãy nói."



Anh lại hỏi: "Hơn nữa chúng ta thế này tính là gì?"



Kì thực anh đã hiểu ý của Tạ Văn Tinh, mà phản ứng của Tạ Văn Tinh thật sự rất thú vị. Hóa ra dù bao nhiêu năm có trôi qua, lúc đối mặt với người trong lòng thì tính cách vẫn xấu xa như một cậu trai mới lớn.



Muốn làm mấy chuyện xấu, muốn để đối phương nhìn mình mà thẹn thùng.



"Không phải anh đang theo đuổi em sao," Tạ Văn Tinh ấp úng: "Vậy... Giờ anh theo đuổi được rồi đó."


Tạ Văn Tinh cười sắp ngỏm luôn, nghe thấy tiếng bước chân ở đằng sau, cậu phản ứng nhanh chóng tắt bình luận.



"Cola với trà đen, em muốn uống cái nào?"



"Cola."



Quan Hạc giúp cậu cắm ống hút, Tạ Văn Tinh cầm cốc giấy qua cắn chặt lấy đầu ống.



"Ăn ít thôi, bữa chính còn chưa tới, vừa nãy hỏi tiếp tân, các cô ấy nói ngoài kia có một nhà hàng kiểu Tây ăn rất ngon."



Tạ Văn Tinh ừm ừm.



Không thể không thừa nhận, ở mặt này Quan Hạc rất dịu dàng.



Chờ Quan Hạc đi, cậu mở bình luận lên tiếp tục đùa giỡn, nhưng đáng tiếc mọi chuyện ở trong lại không giống cậu tưởng tượng:



[Có cảm giác như đang cho mấy nhóc thú be bé xinh xinh ăn vậy...]



[Sao tôi cảm thấy hôm nay ông Sờ thật mềm mại, hay là tại hôm nay ổng không đủ dâm?]



[Tôi thấy là hôm nay dâm không nổi đâu, khí thế bị người ta đè xuống, nghe lời kinh khủng khiếp]



[Nói thật, vừa nãy tôi còn tưởng đó là sugar daddy của Sờ thần]



"Sugar daddy?"



Tiếng của Quan Hạc truyền từ phía sau đến, Tạ Văn Tinh run tay một cái, không cẩn thận ném ra skill W.



Khu bình luận thấy cậu ném nhầm, vui vẻ cười nhạo Tạ Văn Tinh đang hoảng hốt. Tạ Văn Tinh cũng biết không thể đùa nữa, nhìn thấy khu bình luận yêu cầu cậu giới thiệu người phía sau, Tạ Văn Tinh nói: "Đây là bạn tôi..."



Quan Hạc đặt tay lên gáy cậu, có chút uy hiếp: "Bạn?"



[Ha ha ha ha cái giọng nói này, tuyệt, xin mọi người nhận định đâu mới là công thụ rõ ràng]



[Này thì nói linh tinh, người ta không vui rồi]



Quan Hạc nhéo nhéo cổ cậu, ý rất rõ.



Tạ Văn Tinh khẽ cắn răng: "Bạn trai."