Cầu Vồng Sau Mưa

Chương 27 : Ời là tôi ghen rồi đó .

Ngày đăng: 13:58 30/04/20


Trong căn nhà, 2 căn phòng khác nhau, có 2 kẻ nằm thao thức về nụ hôn vừa rồi. Để kết quả là sáng mai ai cũng dậy muộn, mắt thâm quầng vì thức khuya. Họ vô tình gặp nhau nơi cầu thang, 1 kẻ đi lên và 1 người đi xuống. Người đi xuống xách dùm thùng nước lau nhà cho kẻ đi lên.



- Chào anh.



- Ờ.



Rồi người đi xuống lại đi xuống, để kẻ đi lên ngồi bệt xuống đất, lấy 2 tay để lên má, chết cha chắc mình ốm rồi. Người đi xuống cũng cảm thấy hôm nay sao trời nóng quá.



....



- Thu Phương tớ kể cái này cậu nghe.



- Gì đấy.



Nó nói nhỏ vào tai Thu Phương, nó ngại ngùng còn Thu Phương thì biến sắc. Sao, sao lại có thể như thế được. Sao anh ta lại thích con nhỏ xấu xí quê mùa này chứ.



- Thu Phương cậu sao vậy, nè.



- À, tớ ko sao. Vậy cậu có thích hắn ko.



Nó nằm dài ra bàn.



- Tớ cũng ko biết nữa.



Ko biết có thể là thích hoặc ko thích, ko đc, nhất định phải nghĩ cách nếu ko sẽ mất cơ hội. Nó đâu biết được bây giờ Thu Phương tính toán gì trong đầu.



.....



Trời Sài Gòn sáng nắng chiều mưa, nó biết thế mà quên mang áo mưa theo, gần đây lại ko ai bán, khổ cho con nhỏ rồi. Nó đứng nấp vào sân nhà người ta, mưa cũng tạt vào nó, lạnh quá. Phải chi hồi sáng nó nghe lời vú Năm thì giờ đâu có thê thảm thế này. Hạo Phong trong nhà hàng đi ra thấy nó vẫn đứng đó, hắn lấy dù che cho nó.



- Sao cậu ko mang áo mưa à.



- Tôi quên mất



- Tuần sau nhớ đi làm nhé.



- Tôi biết rồi.
Hạo Phong và Gia Khang cùng đồng thanh. Gia Khang đứng lên đi về, Thu Phương chạy theo. Nó cũng muốn chạy theo lắm nhưng giờ mà chạy theo nó mất việc ngay. Tội con nhỏ quá. Không khí yên lặng vài giây.



- Tôi có điều muốn nói



Cả 2 cùng đồng thanh.



- Cậu nói trước đi.



- Xin lỗi, thái độ lúc nãy của anh Gia Khang.



- Ko sao, kệ hắn. Tôi muốn cuối tuần này mời cậu đi ăn.



- Đi ăn sao? Nhà cậu cũng là nhà hàng mà.



- 7h tôi qua chở cậu nha.



- ok cậu.



.....



Cốc... cốc...



- Gia Khang anh ở trong đó ko, em muốn nói chuyện với anh, Gia Khang à.



Nó gọi cửa nhiều lần nhưng ko ai mở, có lẽ ko có người trong phòng. Nó về phòng, còn cái kẻ trong phòng giận điên lên được.



2h sáng có tiếng gõ cửa, ai vậy giờ này còn gọi nó. Nó mắt nhắm mắt mở chạy ra mở cửa thì bị ai đó đẩy vào trong. Cái tên này, mấy giờ rồi còn chạy qua đây, ko định để ai ngủ à. Hắn áp sát nó vào tường. Mùi rượu phả vào mặt nó nồng quá.



- Em chưa từng yêu tôi sao? Em có biết yêu đơn phương người khác nó thế nào ko?



Sao nó lại ko biết chứ, nó từng đơn phương anh Gia Hy mà.



- Em có biết tôi yêu em nhiều thế nào không, em có biết tôi yêu em từ lúc nào ko. Tôi ghét em thân mật với người con trai khác, tôi ghét em nhìn người con trai khác ngoài tôi. Em muốn tôi ghen điên lên sao? Nếu em muốn vậy thì em làm được rồi đó, tôi ghen rồi đó.



Nói rồi hắn ngã vào người nó, nó còn chưa nói được câu nào mà. Nó kéo hắn lại giường nó, chứ nó ko thể kéo hắn về phòng hắn nổi. Nó kéo chăn đắp cho hắn, hắn đẹp trai thật á, mũi cao, lông mi cong dài mặt rất men. Nó cười thầm 1 kẻ như vậy lại đi yêu con vịt xấu xí là nó sao. Thôi kệ hắn nó xuống sàn nằm ngủ đây. Yêu sao? Nó và hắn có thể ko?