Cầu Vồng Sau Mưa

Chương 35 : Tìm lại ký ức, tìm lại em

Ngày đăng: 13:58 30/04/20


- Hướng Dương tối nay đi sinh nhật với tớ, đi tăng 2 và tăng 3 nữa.



- Hạo Phong cậu đi đi, tớ lười quá.



- Năn nỉ mà, bạn tớ tụi nó đòi tớ dẫn bạn gái theo nhưng tớ chưa có biết làm thế nào. Thôi cứu tớ 1 màn đi nha.



Hạo Phong kéo tay áo nó năn nỉ.



- Thôi được rồi, mấy giờ cậu nghĩ.



- Khoảng 7h tớ qua đón cậu nha.



- ok, vậy giờ tớ về trước chuẩn bị tí. Hẹn tí gặp.



Nó ra khỏi nhà hàng của Hạo Phong, tuyết đã rơi rồi sao,nó đưa tay hứng tuyết và đi qua kia đường.



Nó đã dừng bước chân lại vì người đang bị phủ tuyết đứng trước mặt nó. Nó lấy tay vỗ lên đầu và lắc lắc, lại ám ảnh nữa rồi, đã bao nhiêu lần như thế mà cũng ko bỏ.



Nó cúi xuống bước đi thẳng, đi thẳng.



Oạch...



Nó đã đụng vào ai à, nó nhìn lên, là.... Gia Khang đang nhìn nó. Là người bằng xương bằng thịt sao.Tim nó lại nhói lên nơi lồng ngực rồi. Nó bỏ qua hắn và đi tiếp. Hắn đã kéo tay nó lại.



- Em bỏ quên người yêu rồi sao.



Người yêu? Không lẽ.



Nó giựt tay lại đưa tay lên che miệng lại rồi tiếp tục bỏ đi.



Hắn kéo nó lại ôm nó vào lòng.



- Anh đây là anh đây, anh xin lỗi đã để em xa anh lâu như vậy.



Nó hất ra, hét lớn vào hắn, nước mắt nó đã đẫm mặt từ bao giờ.



- Anh xin lỗi gì chứ, anh tưởng anh là ai, anh tưởng rằng cứ thế nhớ lại mọi thứ là tôi sẽ tha lỗi cho anh sao, tôi ghét anh lắm, ghét lắm.



Hắn kéo nó lại,ôm chặt nó,đặt lên môi nó nụ hôn sâu. Nụ hôn ấy,hơi ấm ấy, đã quá lâu tưởng chừng như quên lãng.



- Anh xin lỗi, anh và cô ta không có gì cả, anh đã bị cô ta lợi dụng. Hãy tha lỗi cho anh, xin em.



- Đồ đáng ghét, sao không quên lun đi.
Nó leo vào bồn tắm cho thư giản, bỗng cánh cửa bồn tắm bị kéo bật ra. Là hắn, tồng ngồng ko che chắn gì cả.



- Aaaa, anh cứ thế mà đi vào sao.



Hắn ko thèm trả lời, leo luôn vô bồn tắm mà ôm nó. Hôn tai nó, phả vào đó 1 làn hơi, thì thầm.



- Hay làm thêm 1 lần nữa cho em quen với nó nha.



Hắn ko để cho nó trả lời, tay kia đã hư đốn dạo quanh cơ thể nó. Mân mê quả đào của nó, rồi đi đến xoa dịu "em bé" của nó. Tên này thật là, cứ ko để cho nó yên được mà. Nghịch đã rồi hắn xoay người nó lại, cho nó dựa lên bồn tắm và tiếp tục làm cho nó rã rời.



....



Nó đuối thật rồi, nó nằm dựa lên thành bồn tắm. Hắn hôn nó từ phía sau cổ, ôm nó vào lòng.



- Về Việt Nam đi em, có người quan trọng cần gặp em.



Nó xoay người ôm hắn.



- Ai vậy hả anh.



Hắn thở dài.



- Người quan trọng.



Ai vậy nhỉ, ngoài hắn ra còn có ai là quan trọng với nó nữa sao.



.....



- Hạo Phong tớ xin lỗi phải trả lại chỗ làm này cho cậu, tớ rất tiếc nhưng tớ phải về Việt Nam rồi.



- Um, cậu cứ đi đi. Nếu cần cậu cứ quay lại đây, nó luôn là của cậu.



Hắn nắm tay nó kéo đi thẳng.



- Ko cần đâu.



Tên này hễ mà nó dính đến người con trai khác là hắn bất lịch sự vậy đó.



Kể cũng tội Hạo Phong thật, đã tạo ra biết bao biêu cơ hội chỉ mong nó cho cậu 1 chút tình cảm, nhưng tất cả chỉ công cốc, vì tình yêu nó dành cho hắn quá lớn.