Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu
Chương 48 : Phiền toái tìm tới cửa
Ngày đăng: 01:21 22/04/20
Bầu trời đêm thành phố rất đẹp, mặc dù bầu trời sao tươi sáng chịu ảnh hưởng của thành phố phồn hoa, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy bầu trời đầy sao còn đẹp hơn những ánh đèn kia, đứng ở chỗ cao, cô có thể đặt tất cả phiền não của mình sang một bên, chỉ mỉm cười dịu dàng.
"Không nhìn ra được, hóa ra em lại mạnh mẽ như vậy nha!" Dương Dịch khẽ cười nói.
"Người khác tàn nhẫn đối với em, em không thể nhẫn nhịn!"
"Nhưng mà em nên chừa đường lui cho mình đi! Cha của cô gái kia là Tổng giám tập đoàn X đấy."
"Tập đoàn X?" Hạ Thiên Vũ bật cười, nói: "Cho nên, cô ta rất kiêu căng sao! Em không quan tâm, nếu như cô ta dẫm lên đất của em, cho dù cô ta là ai, cũng sẽ xui xẻo!"
"Em tự tin như vậy sao?"
"Dĩ nhiên em tự tin rồi, nhưng mà, quyền lực, tiền tài đều là của gia đình, không đến lúc cần thiết, em không muốn dùng đến."
Đang nói, điện thoại di động của cô vang lên, cô cầm lên vừa thấy, không khỏi nhíu mày, là chị Hai!
"Alô, chị!"
"Ừ, đang làm gì thế?"
"Chị gọi điện thoại cho em chỉ hỏi em đang làm gì thế thôi sao?" Cô quyết định sẽ không nói mình đang ở cùng với Dương Dịch, nếu không chị Hai tuyệt đối không kết thúc cuộc gọi này.
"Tháng sau chị có buổi trình diễn thời trang, em trở về nhà sớm đấy!"
"À? Buổi trình diễn thời trang của chị, em về nhà làm gì?"
"Chết tiệt, em không phải đảm nhận vai người mẫu chính của chị sao, muốn chết à!" Chị Hai vốn không có nóng tính nhưng lúc này giọng nói nhanh chóng tức giận, tốc độ nhanh làm người ta phải khiếp sợ.
"Chị, em không đạt tới tiêu chuẩn chuyên nghiệp, hơn nữa chiều cao cũng không đủ có được hay không?" Cô dịu dàng giải thích với chị Hai, mắt nhìn thấy Dương Dịch bên cạnh, trong mắt mang theo ý xin lỗi, Dương Dịch chỉ mỉm cười dịu dàng.
"Không sao cả, phải về! Cả ngày ngây ngốc ở thành phố đó, em cảm thấy em chạy thoát sao?"
"À? Anh Tư có đồng ý không?"
"Không đồng ý được sao? Nếu em không quay trở lại, đừng trách chị dùng phi tiêu xuống tay với em đấy!”
【 Thế giới 】 Đôrêmon: Hẹn trước +1
【 Thế giới 】 Nước biếc lượn quanh Thanh Sơn: Hẹn trước +2
【 Thế giới 】 Đóa Bảo: Hẹn trước +3... PS: Tiểu Vũ à, cô phải làm trước cho tôi đấy!
【 Thế giới 】 Thượng Đế chiếc nhẫn: Hẹn trước +4.... PS: Tiểu Vũ còn có tôi, cô không được quên đấy...
【 Thế giới 】 Hoa nhi quá thơm: Cô Mạc đây là muốn xây dựng sức mạnh của nhịp điệu chiến tranh sao? Ngẫu nhiên có phần hay không đây?
【 Thế giới 】 Bách Hiểu Sanh: A A, tin tức giật gân nha, hóa ra cô Mạc chính là Mạc Quân Vũ sao! Đầu năm nay thật sự là ngồi lê đôi mách mà, năm nay đặc biệt nhiều!
......
Nhìn đám đông, khóe miệng cô không nhịn được giơ lên, đúng lúc này, điện thoại di động vang lên, cô không có nhìn màn hình điện thoại di động đã ấn nút nghe.
"Alô, xin chào!"
"Hạ Thiên Vũ, tôi là giáo sư Tiền, em đến khoa một chuyến đi."
"A, giáo sư, không phải hôm nay không có tiết sao?"
"Hạ Thiên Vũ, em đến văn phòng khoa rồi nói, chuyện rất nghiêm trọng.”
"Vâng, em đến ngay lập tức."
Hạ Thiên Vũ cúp điện thoại, trong đầu là một hàng dấu chấm hỏi, giáo sư gọi điện thoại cho cô có thể có nhiều chuyện nghiêm trọng đây?
Cô trang điểm đơn giản xong, vội đi trường học. Nơi ở của cô cách trường học rất gần, đi bộ chỉ mất hai mươi phút, nhưng hôm nay cô vừa đến trong sân trường, cô cảm thấy nhiều ánh mắt rất lạ từ chung quanh, làm cho cô cảm thấy nói không nên lời.
Đến văn phòng của khoa, cô nói đã đến nơi, giáo sư Tiền là một phụ nữ trung niên nhìn cô, sắc mặt có chút tái nhợt, mà bên cạnh giáo sư Tiền, cô nhìn thấy một người đàn ông trung niên, hình như là hiệu trưởng.
"Giáo sư, cô gọi em đến là có chuyện gì phải không ạ?" Cô yếu ớt mở miệng hỏi.
"Hạ Thiên Vũ, em còn không biết là chuyện gì xảy ra sao?" Giọng giáo sư Tiền đầy ý sâu xa.