Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 50 : Diễn đàn Phong Vân (1)

Ngày đăng: 01:21 22/04/20


Có lẽ Dương Dịch bị sức mạnh của gia đình cô kích thích, cho nên lúc này anh càng bận rộn hơn trước kia.



Trong trò chơi không thấy Bảy Sắc Cầu Vồng, gần như là trong nháy mắt, mấy ngày nay cho dù là tờ báo hay là TV hoặc Internet ở thành phố X, trang đầu đều có liên quan đến chuyện tập đoàn X phá sản, mà nhằm vào lời đồn đãi có liên quan đến tập đoàn X, cũng không có nữa đoạn sau, giống như tảng đá ném xuống biển không có tung tích.



Cô đứng ở trên ban công, đón lấy ánh mặt trời, tao nhã nhấm nháp cà phê, thời tiết tốt hơn thì phải.



Cô cũng có lúc yếu đuối, nhưng điểm yếu của cô không ai có thể nhìn thấy, cô cười nhẹ, lúc nào thì cô đã bắt đầu biết đau lòng rồi.



Trong trò chơi, Thất Thải Áo Cưới mắng cô không tốt, rốt cuộc không phải là dáng vẻ tốt bụng nữa, xem ra bởi vì chuyện của Bảy Sắc Cầu Vồng, cô ta bị kích thích không nhỏ.



Nói cô là gái hồng lâu, còn nói bởi vì tập đoàn X tiết lộ diện mạo thật của cô, cho nên cô thẹn quá hóa giận khiến tập đoàn X phá sản, nói hành động của cô đáng hận đáng xấu hổ ….. nói những lời sai sự thật, nhưng cô chỉ mỉm cười, tranh cãi quá nhiều sẽ giống như diễn một tuồng kịch cho kẻ khác xem thật lãng phí, sau khi tấm màn rơi xuống thì sẽ không có ai chú ý đến mình nữa.



Hạ Thiên Vũ nhìn sóng gió cuối cùng yên lặng lại lần nữa, rốt cuộc là trên kênh thế giới giảm đi biết bao nhiêu ồn ào, khiến cô cảm thấy trong lòng yên ổn rất nhiều. 



Lần đầu tiên cô nhận được tin của Điềm Điềm Mưa Bụi trên kênh nói chuyện riêng: Tiểu Vũ, lâu rồi không có nhìn thấy cậu, cậu xui xẻo như tờ giấy trắng vậy, tại sao cậu luôn xuất hiện trên đầu sóng ngọn gió chứ?



Cô kinh ngạc, nhắn tin trả lời lại: Lại làm sao vậy?



Điềm Điềm Mưa Bụi bất đắc dĩ trả lời cô: Thân (Hôn), xem trên diễn đàn......



Ai, lúc này trên game này còn có diễn đàn nữa sao, chuyện gì cũng sẽ đưa lên diễn đàn sao.



Cô tiện tay mở ra diễn đàn, không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình: Mấy tấm ảnh trong tay hiệu trưởng ngày đó mà bây giờ lại xuất hiện trên diễn đàn.



Cô dùng sức xoa xoa đầu, rất bối rối, rất khó khăn, đám người kia muốn ép cô điên hay sao?




"Bà xã? Làm sao vậy?" Nghe được giọng nghi ngờ của Dương Dịch, Hạ Thiên Vũ cũng biết này chuyện không phải Dương Dịch làm, nếu không anh chắn chắn sẽ giải thích trước với cô, chứ không phải là bộ dáng này.



"Mới vừa rồi trên diễn đàn tung ra mấy tấm ảnh, chính là những tấm ảnh mà hiệu trưởng khiển trách em, sau đó không biết làm cách nào đã thay bằng một tin xin lỗi, em nghĩ là anh làm chứ!"



"Anh không có, anh còn không biết chuyện như vậy! Gần đây anh cũng không có vào game. Nhưng anh không nghĩ rằng đó là tin xin lỗi xuất phát từ bọn Thất thải, nhất định là có ai đó đang giúp em!"



"Ai đang giúp em chứ? Mẹ cùng với anh trai em bọn họ bình thường đều không đi dạo diễn đàn, nếu muốn làm như vậy thì phải học công nghệ thông tin, nhưng theo em học công nghệ thông tin! Bên cạnh em giống như không có nha! Người đó là ai đây?" Dựa theo Dương Dịch phân tích và tìm kiếm, Hạ Thiên Vũ loại bỏ từng người từng người bên cạnh, vẫn không có một người phù hợp.



"Có phải em bỏ sót mất người nào hay không?" Nghe cô loại bỏ từng người một, thật sự là không có ai! Nhưng có chuyện như vậy, chắc chắn không phải là bọn Thất thải làm, nếu Thất thải vừa chỉnh ra như vậy, thì tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc giữa đường.



"Không có, chắc chắn là không có rồi!"



"Vậy cũng không biết nữa, nhưng may mà bọn họ kịp thời, nếu không anh nhất định giúp em dọn dẹp bọn họ."



"Ha ha, thôi, không nghĩ ra được, bọn họ đã gởi tin xin lỗi, nếu níu lấy không thả chính là em hẹp hòi!"



"Ha ha, vậy trước hêt chúng ta tha cho bọn họ một mạng, bọn họ thật sự nên cảm ơn người giúp bọn họ nha!"



"Ừ, đã không có chuyện gì, anh vội vàng đi làm đi!"



"Được."



Nói chuyện với Dương Dịch như vậy, cho nên Hạ Thiên Vũ cũng không suy nghĩ tiếp cái gì, lúc trước tức giận, tất cả nghi ngờ đều biến mất không thấy, quản họ khỉ gió là ai, đến lúc tự nhiên sẽ tự động xuất hiện thôi, cũng không phải là người muốn hại mình, đến lúc đó nhất định phải nói tiếng cám ơn với họ.