Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 61 : Thế giới rộng lớn nhưng bà xã lớn hơn

Ngày đăng: 01:22 22/04/20


Edit: Sun520



Lúc Hoan Hoan tỉnh lại lần nữa, sắc trời đã không còn sớm, gần đến giờ cơm tối.



“Mẹ, hôm nay ăn món gì vậy ạ? Hoan Hoan rất đói bụng nha.” Chu môi bày tỏ sự không hài của mình.



“Mẹ làm xong rồi, con tới ăn đi!” Hạ Thiên Vũ bưng ra thức ăn làm xong, để lên bàn.



Tại sao hôm nay cảm thấy là lạ, mẹ làm sao vậy nhỉ? Bình thường mẹ chắc chắn sẽ cười nói, ai cho con ngủ lâu như vậy, nhưng hôm nay lại không có hứng thú.



Ánh mắt nhìn thấy ân nhân cứu mình đang ngồi trước bàn cơm, có thể là bởi vì hôm nay có khách đi! Hoan Hoan tìm lý do kì lạ cho hôm nay, sau đó bé ngồi thoải mái và chờ bữa ăn tối.



Thiển Hề giúp Hạ Thiên Vũ đặt thức ăn lên bàn, sau đó mọi người cùng nhau ngồi ở trước bàn ăn cơm, đợi đến lúc mọi người ăn không sai biệt lắm, Hạ Thiên Vũ đang định nói cho Hoan Hoan một tin không tính là “Tin tức tốt”, nhưng không nghĩ Hoan Hoan lại trách móc trước rồi.



“Mẹ, chú này, hôm nay là ở lại nhà dì Thiển sao ạ?” Nói xong, tay nhỏ bé Hoan Hoan cũng không có dừng lại động tác gắp thức ăn.



“Hoan Hoan, con nên gọi chú là cha!” Người đàn ông mở miệng sửa đúng, cũng làm cho Hoan Hoan giật mình.



Dường như mẹ và chú này không thích hợp cho lắm, cha của Hoan Hoan tốt hơn hết là phải cao to đẹp trai, tại sao có thể như bây giờ chứ, mặc dù chú này cũng rất đẹp trai, nhưng không có trẻ tuổi và không có xứng đối với mẹ chút nào.



“Mẹ, khi nào thì mẹ cho Hoan Hoan tìm cha vậy, Hoan Hoan cũng không có đồng ý chứ, chú Dương Dịch đâu rồi? Thầy giáo Đinh đâu rồi? Hoan Hoan không cần chú ấy làm cha.” Nói Hoan Hoan chu miệng lên nói, sau đó để chiếc đũa gắp thức ăn xuống, ngồi im lặng trước bàn ăn.



Nghe được Hoan Hoan nói như vậy, Hạ Thiên Vũ thật sự không biết rốt cuộc là nên khóc hay nên cười nưa! Hoan Hoan nghĩ rằng đây là bạn trai của cô sao!



Người đàn ông cũng không có nghĩ đến Hoan Hoan lại nghĩ như vậy, sững sờ một chút, lúc này mới dịu dàng giải thích.



“Hoan Hoan, chú là cha ruột của con! Cha là tới đón con cùng nhau trở về.” Không có nói tới vợ của mình, bởi vì anh không muốn mình đau lòng cũng không muốn Hoan Hoan buồn, hôm nay nhận Hoan Hoan là một ngày vui mừng, mà vợ anh chắc chắn cũng sẽ không hi vọng trong ngày hạnh phúc lại đầy nỗi buồn!



“Cha ruột sao? Hoan Hoan chỉ có mẹ à! Cha từ đâu đến đây vậy ạ?” Nghe được lời người đàn ông giải thích, Hoan Hoan cũng không tiếp nhận tình cảm tốt đẹp, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên Vũ, đúng vậy thật ra thì cô bé nghe hiểu, nhưng mẹ mới là người thân nhất của bé, cha cũng chỉ có thể là mẹ tìm cha cho bé, Hoan Hoan mới không cần người cha này đâu.



Nếu cha thật sự yêu Hoan Hoan, thì sẽ không để cho Hoan Hoan và mẹ cùng nhau thời gian dài như vậy, cho tới bây giờ mới đến nhận Hoan Hoan, Hoan Hoan mới không cần người cha không có lương tâm như vậy.



Nghĩ như vậy, trong mắt Hoan Hoan nhấp nháy tinh thể, cả người làm bộ đáng thương giống như đứa bé không ai cần, khiến Hạ Thiên Vũ không khỏi cảm thấy đau lòng, càng lúc càng đau lòng hơn.
“Tiên sinh, có lẽ anh hiểu lầm rồi? Tôi chỉ là cha của Hoan Hoan mà thôi.”



“Anh là cha của Hoan Hoan..” Nói đến một nửa, Dương Dịch ngừng nói, anh nhìn mọi người xung quanh, lúc này mới tiêu hóa hết lời của người đàn ông này, dù sao người đàn ông nỳ không nói thẳng ra, nhưng nếu thần kinh thô thì có lẽ sẽ hết hiểu lầm ngay.



Nhưng đó là cha của Hoan Hoan? Đó là cha nuôi Hoan Hoan? Lại là cha ruột? Vậy quan hệ của anh và Hạ Thiên Vũ không phải như mối quan hệ kia... Quan hệ, hóa ra là mình suy nghĩ nhiều quá rồi.



Lúc này, sự tức giận trong lòng anh bị dập tắt sạch sẽ, lập tức tới là áy náy, anh không nên chỉ nghe lời từ một phía mà vội kết luận như vậy, cho dù thế nào thì anh cũng phải nghe Tiểu Vũ nói chứ, tại sao có thể vừa nghe một tiếng xưng hô mà anh đã hiểu lầm Tiểu Vũ rồi, anh thật sự là đáng chết mà.



Giờ phút này trong đầu Dương Dịch toàn là suy nghĩ có lỗi với Hạ Thiên Vũ, về phần những người chung quanh bêu xấu cái gì anh hoàn toàn không có chú ý đến, cũng không có nghĩ gì nữa, giờ phút này quan trọng nhất chính là Hạ Thiên Vũ.



Cẩn thận nhìn vẻ mặt Hạ Thiên Vũ, sau khi Dương Dịch chắc chắn cô không có tức giận, lúc này trong lòng anh mới buông lỏng.



“Tiểu Vũ, thật xin lỗi!” Thế giới rộng lớn nhưng bà xã là lớn hơn, Dương Dịch không phải là người làm sai ở trước mặt phụ nữ vì lòng tự trọng mà không xin lỗi, ở trước mặt bà xã mà anh làm sai thì phải cúi đầu, khi ấm áp mới có thể giúp đỡ lâu dài được, cho nên giọng nói xin lỗi của Dương Dịch là gọn gàng linh hoạt, không dài dòng dây dưa chút nào.



Hạ Thiên Vũ nghe được lời nói xin lỗi của Dương Dịch sau khi hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng cũng sớm đã không có bóng dáng uất ức nữa, cô thật sự không có nhìn lầm người, người mà Dương Dịch thương yêu nhất chính là cô, anh có thể chịu trách nhiệm khi mà suy nghĩ sai, sau đó nhớ tới biểu hiện của Dương Dịch trước đó, Hạ Thiên Vũ không khỏi bật cười.



Trước đó cô lúng túng khi nhìn thấy Dương Dịch, giờ phút này cũng sớm đã không biết bị Hạ Thiên Vũ quẳng mất đến nơi hẻo lánh nào rồi, lúc này Dương Dịch cũng có thể coi như là trong họa được phúc.



Người đàn ông nhìn thấy thái độ của Dương Dịch thì trong lòng cũng không cầm được thưởng thức, không ngờ người đàn ông này lại là người kiên quyết như vậy, có thể lập tức nói xin lỗi, lúc anh nghe thấy tiếng cười của Hạ Thiên Vũ truyền tới, người đàn ông biết chắc là đôi người yêu này đã giải hòa rồi.



Thiển Hề nhìn thấy tình hình như vậy, phản ứng của cô khi thấy Dương Dương cũng đã biến mất trước đó rồi, bây giờ trong lòng cô chỉ có hâm mộ, hâm mộ Hạ Thiên Vũ có thể có được bạn trai tốt như vậy.



“Tiểu Vũ, em tha thứ cho anh sao?” Dương Dịch tự nhiên biết Hạ Thiên Vũ chịu cười chứng tỏ cô đã tha thứ anh, nhưng anh vẫn muốn chắc chắn, như vậy mới có thể thật yên lòng.



“Anh đó! Lần tới nếu lại như vậy cũng đừng nghĩ em sẽ tha thứ cho anh!” Hạ Thiên Vũ mang theo sự nũng nịu đi tới trước mặt Dương Dịch, trong giọng nói dĩ nhiên là hoàn toàn tha thứ cho Dương Dịch, hai người bèn nhìn nhau cười, hình như những người khác bị lây tại chỗ vậy, nên trên mặt mọi người đều mỉm cười.



“Mẹ, đây là mẹ tìm cha mới cho Hoan Hoan sao?” Hoan Hoan chẳng biết lúc nào đã không còn phía sau hai người rồi, đứng ở trước mặt hai người hỏi.



“Không phải, mẹ làm sao sẽ tìm cha mới cho Hoan Hoan!” Hạ Thiên Vũ nói, khiến cho mọi người nghe được mà hồi hộp trong lòng, Hạ Thiên Vũ muốn trở quẻ sao? Không phải nói tha thứ Dương Dịch rồi sao, vì sao bây giờ cô lại nói với Hoan Hoan như vậy chứ?



Mà Dương Dịch chỉ nhìn Hạ Thiên Vũ, vẻ mặt bình tĩnh, anh tin chắc chỉ cần Tiểu Vũ tha thứ cho anh thì tất cả sẽ không có chuyện gì, Tiểu Vũ nói như vậy nhất định là chưa nói hết lời mà thôi.