Châm Phong Đối Quyết
Chương 19 :
Ngày đăng: 15:33 30/04/20
Tới tận hơn bốn giờ chiều cùng ngày, nhiệt độ thân thể Cố Thanh Bùi rốt cục hạ xuống, người cũng chậm rãi tỉnh lại.
Nguyên Dương lúc này đang ôm máy tính chơi game, người bên thân mới vừa mở mắt, y liền phát hiện. Y nhanh chóng buông máy tính, mắt không hề chớp một cái nhìn Cố Thanh Bùi.
Cố Thanh Bùi cảm giác toàn thân đều phi thường phi thường không thoải mái, chỗ nào cũng bất bình thường, đầu đau đến như muốn nổ tung, miệng khô lưỡi khô, thân thể vừa lạnh vừa nóng, hơn nữa toàn thân đều đau, đặc biệt là hạ thân, chỉ cần hơi chút động đậy, thật giống như bị rời ra từng khúc vậy.
Mình bị làm sao thế này?
Sau hai ba giây ngẩn ngơ ngắn ngủi, ánh mắt hắn dần có tiêu cự, in vào tầm mắt hắn chính là khuôn mặt của Nguyên Dương.
Cố Thanh Bùi chỉ cảm thấy trong đầu ông một tiếng, toàn thân liền bắt đầu chuếnh choáng.
Trong đầu hắn xuất hiện đứt quãng rất nhiều đoạn hình ảnh ngắn, hết thảy đều nói cho hắn biết, hắn đã lên giường cùng Nguyên Dương, không đúng, phải nói là hắn bị Nguyên Dương cưỡng bức.
Trong nháy mắt hắn liền cảm thấy giận dữ công tâm, kém chút nữa muốn hộc máu.
Nguyên Dương chớp chớp mắt, "Ông tỉnh rồi hả? Không phải là bị sốt đến hồ đồ đó chứ."
Trong mắt Cố Thanh Bùi giăng đầy tơ máu, hung tợn nhìn y. Mẹ nó đây có phải là ác mộng hay không vậy, hắn như thế nào lại suy bại đến nông nỗi này, bị một thằng nhóc MB hạ dược, sau đó bị một thằng trẻ ranh đè! Hắn hiện tại thật muốn giết chết Nguyên Dương.
Nguyên Dương nhíu nhíu đầu mày nhìn biểu tình hung ác của hắn, "Xem ra là tỉnh rồi."
"Mày......" Cố Thanh Bùi muốn nói, lại phát hiện yết hầu bản thân khô rát, cơ hồ không thể phát ra tiếng, nghĩ muốn ngồi dậy quăng cho Nguyên Dương hai cái tát, song toàn thân vô lực, hắn thiếu chút nữa ngất xỉu.
Cố Thanh Bùi hắn đời này chưa bao giờ thảm hại như thế, Nguyên Dương cư nhiên dám nhục nhã hắn như vậy!
Nguyên Dương bĩu môi, "Ông muốn uống nước, hay là ăn cái gì không?"
Cố Thanh Bùi khàn khàn nói: "Cút."
Nguyên Dương nói: "Tôi cút thì ai tới chiếu cố ông đây, lúc này cũng đừng có mà cậy mạnh."
Y đứng dậy rót cho Cố Thanh Bùi cốc nước, sau đó đỡ người dậy, đem cốc ghé đến bên miệng Cố Thanh Bùi.
Cố Thanh Bùi dù cho đầu óc có bị thiêu đốt đến choáng váng, nhưng tính cách trời sinh trầm ổn nghiêm ngặt của công trình sư vẫn khiến cho hắn trấn định lại. Sự tình là đã xảy ra, giận dữ cũng không giải quyết được vấn đề, hắn nhất định phải mai chóng khỏe lại, dùng đầu óc thanh tỉnh đáp trả lại sự tình đã phát sinh.
Hắn nhất định phải khiến cho Nguyên Dương gặp báo ứng.
Hắn lạnh lùng liếc nhìn Nguyên Dương một cái, uống chỗ nước được mang tới.
Nguyên Dương hỏi: "Ông muốn ăn cơm không? Tôi sẽ bảo khách sạn đưa lên chút ít."
Cố Thanh Bùi nhắm mắt lại, "Cháo, sữa."
Động tác Vừa rồi của Nguyên Dương, tác động đến có bắp toàn thân hắn. Nơi hạ thể riêng tư truyền đến sự đau nhức khiến người xấu hổ nhục nhã, một lần nữa nhắc nhở hắn tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Hắn dù rằng bị hạ dược, nhưng không phải là toàn bộ không nhớ được, thậm chí trái ngược, hắn đối với rất nhiều chi tiết trong đêm đó đều ghi nhớ đến phi thường rõ ràng. Hoặc giả cũng không phải hắn nhớ rõ, mà là thân thể hắn nhớ rõ.
Hắn nhớ rõ hắn từng bị khoái cảm điên cuồng tra tấn như thế nào, hắn nhớ rõ những lời ô ngôn uế ngữ Nguyên Dương từng nói, hắn nhớ rõ thân thể hắn đã bị tốc độ cùng lực đạo như thế nào xâm phạm, hắn nhớ rõ hai người bọn họ đã triền miên ra sao.
Cái ký ức chết tiệt này, đã muốn ghi dấu ấn toàn bộ trên người hắn, vô luận hắn có muốn quên đi đến cỡ nào, cũng đều làm không được.
Dù chỉ là ngẫm lại, hắn liền cảm giác bất cứ chỗ nào trên toàn thân cũng đều phát nhiệt, trong thân thể có một cỗ xao động mờ mịt không thể nói rõ.
Nhất định là bởi vì hắn phát sốt, hắn sốt đến hồ đồ, hoàn toàn là sốt đến hồ đồ rồi.
Dám nhục nhã hắn như vậy, hắn tuyệt đối muốn cho Nguyên Dương phải trả giá đắt.
Nguyên Dương trở lại gian phòng thuê kia của y cùng Bành Phóng, đem máy tính quẳng lên giường, còn mình thì lại cáu kính đi qua đi lại mấy lượt trong phòng.
Cái gã Cố Thanh Bùi khốn kiếp này thời điểm hôn mê còn đáng yêu hơn.
Ả đàn bà ngu ngốc kêu Viện Viện kia là ai chứ? Ả không biết Cố Thanh Bùi là đồng tính luyến ái sao? Hai người còn mèo mỡ cái rắm a.
Nguyên Dương từ trong tủ lạnh mini lấy ra một chai rượu, tự rót cho mình một ly.
Ánh mắt y lướt tới trên giường, chiếc máy tính kia đang im lặng nằm ở nơi đó.
Chuyện đoạn video kia không thể nói cho Cố Thanh Bùi, y ngẫm nghĩ. Đây hẳn là nhược điểm trọng yếu nhất, chưa đến thời điểm thì chưa nên lấy ra.
Có thứ này, nếu Cố Thanh Bùi lại dám ngang ngược, hoặc là không nghe lời y nói......
Nguyên Dương nhịn không được đi tới mở máy tính ra, ma xui quỷ khiến y lại bật đoạn vid kia lên.
Bộ dáng ý loạn tình mê của Cố Thanh Bùi giống như vươn tay là có thể chạm đến*, cùng với người đàn ông ăn nói khắt khe kia như thể hai người khác nhau.
*Nguyên văn 触手可及 (xúc thủ khả cập): ý chỉ khoảng cách rất gần, vươn tay ra là có thể chạm được.
Nếu Cố Thanh Bùi vẫn như thế này thì thật là tốt......
Người đàn ông quyến rũ đến cực điểm trong đoạn vid, chỉ cách hắn có mười mét, người đàn ông kia hiện tại cũng đồng dạng toàn thân lửa nóng, đồng dạng hư nhuyễn vô lực, y có thể tùy tiện đùa nghịch, y có thể dùng bất cứ tư thế nào hung hăng xâm phạm, khiến cho trên khuôn mặt người đàn ông kia chỉ có tình dục, chứ không phải là biểu tình lãnh đạm mỉa mai.
Y thật muốn...... Y thật muốn được nếm trải lần nữa.
Nguyên Dương nện một quyền lên tường. Y đến tột cùng là làm sao vậy!