Châm Phong Đối Quyết

Chương 34 :

Ngày đăng: 15:33 30/04/20


Thời điểm Cố Thanh Bùi rời giường, Nguyên Dương đã tập xong thể dục buổi sáng trở lại.



Hắn nhìn nhìn đồng hồ, còn chưa đến tám giờ,"Cậu dậy sớm ghê."



"Ngủ dậy muộn thì làm được cái gì chứ." Nguyên Dương đi vào phòng bếp nhìn nhìn,"Sữa đậu nành xay xong rồi, lại ăn cơm đi."



Cố Thanh Bùi khoanh hai tay, nhíu mày nói: "Cậu đây là cố ý chạy đến nhà tôi để làm bảo mẫu hở?"



Nguyên Dương hừ một tiếng, "Bằng không thì để tôi đói hai ngày à?"



Cố Thanh Bùi nói: "Trương Hà đặt vé cho cậu rồi đấy, cậu bảy giờ tối nay sẽ bay."



"Không phải ngày mai sao?"



"Chuyến bay tầm đó rẻ, tiết kiệm chi phí."



Nguyên Dương bất mãn nói: "Ông chính là sốt ruột muốn đuổi tôi đi thì có."



Cố Thanh Bùi ngồi trước bàn ăn bữa sáng, đầu cũng không nâng,"Đây là do yêu cầu công tác."



Nguyên Dương trừng mắt liếc hắn một cái, trong lòng phi thường khó chịu.



Y cởi áo, lộ ra thân trên kiện mỹ, cầm chiếc khăn mặt sạch lau mồ hôi trên người.



Cố Thanh Bùi liếc mắt ngắm một cái, trong lòng nhịn không được oán thầm, sáng sớm mà đã bán khỏa thân, khoe hàng cho ai xem a.



Hiển nhiên đây là khoe hàng cho hắn xem, bởi vì Nguyên Dương lau mồ hôi xong, trực tiếp an vị ở đối diện hắn tính toán ăn cơm.



Cố Thanh Bùi nói: "Cậu không mặc quần áo vào à?"



"Tôi mới vừa vận động, nóng lắm, hệ thống sưởi ấm trong phòng như thế nào lại nóng vậy chứ."



Cố Thanh Bùi đành phải đem ánh mắt dời đi.


"Ai, phỏng chừng vẫn còn kéo dài lâu nữa, chuyện này cậu khỏi phải lo đi, xe cậu sẽ do tôi chịu trách nhiệm. Tôi ở triển lãm xe Frankfort có nhắm trúng một chiếc Bentley, tôi đã ký kết rồi, ba tháng sau sẽ chuyển hàng tới, lấy nó để làm quà bồi thường cho Cố tổng đi nhé."



Cố Thanh Bùi cười cười, "Nguyên đổng, ngài quá khách khí, cái xe kia của tôi sau khi trừ khấu hao cũng chưa hơn một trăm vạn, ngài bồi thường cho tôi đồ tốt như vậy, tôi sao lại không biết xấu hổ mà nhận chứ."



Nguyên Lập Giang cười nói: "Cái đó, tuyệt đối là Cố tổng xứng đáng, cậu yên tâm, số tiền này là lấy ra từ tài sản của Nguyên Dương, để cho cậu xả chút giận."



"Ha ha ha, Nguyên đổng đã nói như vậy, tôi đây sẽ không khách khí nữa."



"Đợi hàng tới, tôi sẽ cho người lập tức mang qua cho cậu. À, đúng rồi, Nguyên Dương có đề cập đến chuyện bạn gái với cậu không?"



"Ừm, cũng có, cậu ấy nói mấy cô gái đó cũng không tồi, nhưng người trẻ tuổi ấy mà, nói rằng không quá có cảm giác, ngài cứ bảo phu nhân giới thiệu chi cậu ấy thêm một ít. Chuyện này, cũng cần phải xem duyên phận nữa."



"Phải không, nó nói với tôi rằng đứa nào cũng chướng mắt hết, nó đây là ngượng ngùng hay là làm sao vậy a."



"Khó nói lắm, có thể tâm lý phản nghịch của cậu ấy có phần nặng, không chịu nói thật cùng ngài. Ngài yên tâm, con trai ấy mà, đều thích những cô bé xinh đẹp, cậu ấy thế nào cũng sẽ gặp được người mình thích. Phu nhân quen biết nhiều người, giới thiệu nhiều một chút cũng không tồi đâu, nói chuyện yêu đương cũng phải mất mấy năm cũng mới có thể kết hôn, thời điểm này là vừa vặn rồi."



"Được đấy, tôi sẽ bảo mẹ nó tiếp tục giới thiệu thêm."



Cố Thanh Bùi lại cùng ông khách sáo hai câu, sau đó cười treo điện thoại.



Không tồi, nếu Nguyên Dương có làm hỏng chuyện, thì bên này cũng càng dễ tống đi, có thất bại hay không cũng không phải chuyện xấu gì. Thời điểm có lợi ích, con người luôn đặc biệt nhiệt tình như vậy, hiện tại nghĩ đến Nguyên Dương, Cố Thanh Bùi cảm thấy y cũng không đáng ghét  như thế nữa.



Cố Thanh Bùi duỗi thắt lưng, nghĩ thầm, cho dù là vì tiễn, cũng phải kiên trì giữ vững.



Hai ngày này Cố Thanh Bùi vẫn luôn liên hệ điện thoại với Nguyên Dương, chủ yếu là do chuyện công tác. Nghe Nguyên Dương nói chuyện, sự tình tiến triển cư nhiên không tồi, hắn quả thực không ngờ rằng hiệu suất làm việc của thằng nhãi này lại cao như vậy, ngày đầu tiên đã có tin tức không tồi.



Cố Thanh Bùi hỏi Nguyên Dương có cần hắn qua thảo luận không, Nguyên Dương lại bảo hắn không cần lại đây, tự y có thể giải quyết.



Vốn dĩ bản thân Cố Thanh Bùi không thể đi nổi, nghe y nói như vậy, vừa ngoài ý muốn vừa cao hứng, giải quyết một vấn đề nan giải luôn làm cho người ta đặc biệt vui sướng.



Hai ngày sau, hắn từ chỗ văn phòng luật sư đại diện nhận được tin tức, chứng thật lời nói của Nguyên Dương, phó viện trưởng kia đã đồng ý ký tên. Như vậy phán quyết của vụ kiện này cùng lắm là trì hoãn đến cuối tháng, có hi vọng có thể kết án được trước thềm năm mới.



Cố Thanh Bùi cảm giác toàn thân nhẹ nhõm không ít.