Chân Tiên
Chương 116 : Hư Thiên Tông
Ngày đăng: 19:10 20/04/20
Bởi vì đã gần đến Hư Thiên Tông nên cả đêm hôm đó, Cổ Thần kể cho Tiểu Bạch nghe rất nhiều chuyện liên quan đến Hư Tử Uyên.
- Lúc đó ta cái gì cũng không biết, sư huynh sư tỷ đều bắt nạt ta, chỉ có Tử Uyên sư tỷ lúc nào cũng tốt với ta, còn lén dạy ta pháo thuật, lén dạy ta luyện đan thuật, khiến ta được sư phụ coi trọng, trở thành đệ tử chân truyền. Không có Tử Uyên sư tỷ, ta ở Hư Thiên Tông làm sao có ngày được ngóc đầu, biết đâu lại cả đời thất hồn lạc phách...
...
- Xem ra sư tỷ của Cổ Thần đúng là tốt thật, chỉ có điều... Tiểu Bạch không biết hai người quen nhau lúc nào?
Tiểu Bạch dỏng tai nghe xong, hoài nghi hỏi lại.
- Ha ha ha ha...
Nhìn bộ dạng Tiểu Bạch, Cổ Thần cười lớn nói:
- Không cần biết chúng ta quen nhau lúc nào, chỉ cần sau này chúng ta quen nhau là được rồi.
Một vạn dặm xung quanh Hư Thiên Tông hoàn toàn thuộc phạm vi thế lực Hư Thiên Tông. Ở đây, sức ảnh hưởng của Đế Đình trở nên ít mong manh. Trong một vạn dặm này, Hư Thiên Tông chính là Đế Đình.
Không còn Đế Đình ngăn cản, Cổ Thần không cần uống thuốc biến hình nữa, cũng không cần ẩn ẩn núp núp, tăng tốc độ phi độn, hai ngày sau đã đến gần mạch Linh Hư Sơn. Thông tin Hư Thiên Tông mở cửu chiêu đồ sớm đã truyền đến các gia tộc.
Vô số tu sĩ đều đang chạy đến Linh Hư Sơn.
…
Hư Thiên Tông truyền thừa bao nhiêu năm nay, lịch sử ngược dòng đến thời đại thượng cổ chư tử đại tiên. Người sáng lập là một trong số các chư tử: Hư Tử. Tương truyền, "Hư" xuất thân Thái Hư Cung, là đệ tử thái cổ tiên tôn "Thái", nên, pháp thuật Hư Thiên Tông, có nguồn gốc từ pháp thuật đạo gia.
Nhưng, Hư là một nhân vật kì tài, được liệt vào danh sách chư tử bách thánh, hiệu xưng Hư Tử, không chỉ truyền thừa thái đạo thuật, với đạo nghiên cứu cũng rất tinh thâm, pháp lực vô biên, tự sáng tạo pháp thuật, khai tông lập phái, ở Linh Hư Sơn, dựng nên Hư Thiên Tông.
Dù tự mình dựng nên một phái, nhưng có Thái Hư Cung tồn tại, Hư đương nhiên không truyền đạo thuật Thái Hư Cung cho đệ tử của mình, bởi vậy, Hư Thiên Tông mặc dù xuất phát điểm từ Thái Hư Cung, nhưng pháp thuật truyền thừa chỉ nhang nhác chứ không giống nhau.
Thời kì thượng cổ, lúc Hư vẫn còn, Hư Thiên Tông và một trong thượng cổ tam địa thánh địa Thái Hư Cung có mối quan hệ mật thiết, nhưng, cuối thượng cổ, chư tử bách thánh biến mất, là thọ nguyên kiệt quệ hay đi nơi khác không ai biết, đến tận bây giờ nó vẫn là một câu hỏi lớn của Cổ Hoang.
Hư Tử thân là một trong chư tử bách thánh, đương nhiên cũng biến mất.
Không còn Hư Tử, Hư Thiên Tông và Thái Hư Cung dần dần mất liên lạc, thời gian cứ thế trôi đi, trải qua mấy ngàn năm lịch sử, lớp đệ tử đầu tiên của Hư liên tiếp về trời, hai phái càng không có liên lạc, chỉ là, đệ tử sau này của Hư Thiên Tông luôn ghi nhớ, Thái Hư Cung, là nơi mà tổ sư gia Hư Tử học nghệ.
Quả nhiên sự lễ phép của Cổ Thần đã có hiệu quả, tu sĩ trước mặt mỉm cười, nói:
- Ngươi tên gì? Đến từ gia tộc nào?
Cổ Thần nói:
- Tại hạ Cổ Thần, đến từ lãnh địa Cung gia, cách đây vài vạn dặm, được biết Hư Thiên Tông mở núi chiêu đồ, đặc biệt đến đây tương cầu đạo duyên.
- Ngươi là tu sĩ từ nơi khác đến?
Tu sĩ tiếp đón hỏi.
Cổ Thần gật gật đầu.
Những đệ tử đến báo danh trước đây không phải là cháu đích tôn thì cũng là cháu ngoại của một vị trưởng môn ngoại tộc nào đó, đương nhiên cũng có không ít tu sĩ từ nơi khác đến.
Tu sĩ từ nơi khác đến căn bản không có ô dù, thường thì các sư huynh phụ trách tiếp đón sẽ không tỏ ra niềm nở với họ, nhưng có lẽ vì sự lễ phép vừa rồi của Cổ Thần, nên tu sĩ này chẳng nói gì, tiếp tục hỏi:
- Bao nhiêu tuổi?
- Đã tròn mười ba!
Cổ Thần thật thà đáp.
Tu sĩ này lại lộ vẻ kinh ngạc, nhủ thầm tên tiểu tử này đúng là lớn trước tuổi, mới mười ba mà nhìn chẳng khác gì thiếu niên mười lăm mười sáu.
Một lúc sau, tu sĩ này lấy ra tấm thẻ ngọc, nói:
- Ngươi đã báo danh xong, tấm thẻ ngọc này là bằng chứng báo danh của ngươi, mùng năm năm sau, tấm thẻ ngọc này sẽ là chứng nhận thông hành, tìm bất cứ điểm tiếp đón nào đều có người đưa ngươi lên Thiên Phong, tham gia kiểm tra, có gì cần chú ý, vị trí điểm tiếp đón đều được ghi trên thẻ ngọc, tự đọc cẩn thận.
- Đa tạ đạo huynh.
Cổ Thần nhận thẻ ngọc, cảm ơn rồi rời khỏi nơi tiếp đón.