Chân Tiên
Chương 170 : Cố nhân tương phùng
Ngày đăng: 19:11 20/04/20
- Chuyện này...
Ngữ khí Hoàng Dược Tiên mềm mỏng, nói:
- Nhưng nhiệm vụ lần này, độ nguy hiểm không hề nhỏ, Cổ Thần, ngươi nên suy nghĩ cho kĩ.
Cổ Thần khẳng định nói:
- Đệ tử đã quyết định, sư phụ, đệ tử nhất định đi.
Hoàng Dược Tiên gật gật đầu, nói:
- Được rồi, ngươi có Cực Quang Bảo Kính hộ thân, chỉ cần cẩn thận một chút, an nguy bản thân có lẽ không thành vấn đề.
- Tạ sư phụ.
Thấy Hoàng Dược Tiên nhận lời, Cổ Thần mừng rỡ nói.
Hư Tử Uyên nghe hai người trao đổi mà chẳng hiểu gì, hỏi:
- Di chỉ Ma tông là cái gì?
Cổ Thần kể lại một lượt những gì Vô Thủy nói, Hư Tử Uyên nghe xong, hai mắt sáng rực, nói:
- Con cũng muốn đi.
Nghe vậy, Hoàng Dược Tiên và Cổ Thần cũng giật mình, đồng thanh nói:
- Con (sư tỷ) không được đi.
Cổ Thần nhớ kiếp trước sư tỷ trừ Hư Thiên Tông ra, chưa từng đi đến bất cứ nơi nào, Di chỉ Ma tông cũng được, Côn Ngô bí cảnh cũng được, sao kiếp này nàng lại có hứng thú đi mạo hiểm bên ngoài?
Cổ Thần nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có một nguyên nhân duy nhất, đó là kiếp này sư tỷ có tình cảm với hắn, nên có hứng thú với rất nhiều chuyện.
Cổ Thần đoán không sai, vốn dĩ Hư Tử Uyên không có cảm giác gì về sinh mệnh, chuẩn bị đợi đến năm ba mươi ba tuổi, sẽ nhẹ nhàng rời khỏi thế gian này, nhưng từ sau khi gặp Cổ Thần, tự nhiên nàng lại có khát vọng sống.
Nếu như không phải Cổ Thần muốn đi, Hư Tử Uyên sao lại có hứng thú đó?
Thấy Hoàng Dược Tiên và Cổ Thần cùng phản đối, Hư Tử Uyên liếc nhìn hai người, biết quyền quyết định vẫn là nằm trong tay sư phụ, nhất thời chạy đến bên cạnh Hoàng Dược Tiên, ôm tay ông lắc lắc nói:
- Sư phụ... Sư đệ đi, con cũng muốn đi.
Hư Tử Uyên làm nũng, rất có lực sát thương, Hoàng Dược Tiên nhất thời lộ vẻ khó xử, nói:
- Tiểu Uyên, con không đi được, nếu như xảy ra chuyện gì, ta biết ăn nói sao với phụ thân con?
- Sư phụ.
Cổ Thần biết, nàng đi khỏi Thành Nhạc Thủy khẳng định chịu không ít khổ sở, kiếp trước hắn đã từng trải qua, hơn nữa Vân Tuyết là phận nữ nhi, chịu khổ so với Cổ Thần kiếp trước nhất định nhiều hơn.
Hắn không ngờ Vân Tuyết lại gan đến vậy, dám rời khỏi Thành Nhạc Thủy, xem ra Cổ Thần sống hai kiếp, đi hai con đường khác nhau nên những người liên quan đến hắn cũng dần thay đổi.
- Trách ngươi? Tại sao ta phải trách ngươi?
Vân Tuyết bật cười giễu cợt, nói:
- Ngươi không thích ta thì có Bạch sư huynh thích ta, ngươi không thương ta thì có Bạch sư huynh thương ta, không gia nhập Huyền Âm Tông làm sao ta gặp được Bạch sư huynh? Hơn nữa, Bạch sư huynh cho ta biết thế nào là thiên tài chân chính, năm ngoái đã bước vào Trúc Thai trung kỳ, huynh ấy vừa thương ta, vừa yêu ta, nam nhân như vậy mới có tư cách làm nam nhân của Vân Tuyết này.
Nghe Vân Tuyết nói, Cổ Thần hơi nhíu mày, nói:
- Nếu là như vậy, thì xin chúc mừng nàng.
Nói xong, Cổ Thần xoay người bỏ đi, đi qua chỗ Vân Tuyết đột nhiên dừng lại nói:
- Ta không muốn bất cứ ai biết ta đến từ đâu! Nàng không nói, chúng ta vẫn là bằng hữu. Nàng nói, chúng ta sẽ là địch nhân.
Nói xong, Cổ Thần sải bước, quay về chỗ đệ tử Hư Thiên Tông, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo và Bạch Ngọc Tiên không biết vì lý do gì giống như hai còn gà chọi trợn mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn ngập sát ý, còn Vô Chân thì đang đứng giữa hai người khuyên giải.
Cổ Thần quay sang hỏi Hư Tử Uyên, thì ra có đệ tử kể cho Bạch Ngọc Tiên chuyện ngũ mạch đại tỷ thí mười ngày trước, Bạch Ngọc Tiên nghe nói Hoàng Phủ Hạo bị Cổ Thần dẫm dưới chân tát cho mười mấy cái, nhất thời bật cười gọi Hoàng Phủ Hạo là rác rưởi.
Ai ngờ Hoàng Phủ Hạo đứng ngay bên cạnh, tâm trạng vốn đã khó chịu nhất thời nổi giận lôi đình đòi động thủ. Bạch Ngọc Tiên chẳng coi nộ khí của Hoàng Phủ Hạo ra gì, đứng ngay trước mặt hắn nói:
"Bị người khác tát ngay trên lôi đài, chính là rác rưởi."
Thấy hai người định động thủ, nếu như không phải Vô Chân lộ diện, e rằng không ai trấn được cục diện, trưởng lão của Huyền Âm Tông và Hư Thiên Tông đang ở trong Hư Thiên Điện nói chuyện, nếu như đệ tử hai tông đứng ngoài đánh nhau tuyệt đối ảnh hưởng tới hòa khí.
Hoàng Phủ Hạo thường ngày huênh hoang kiêu ngạo, bây giờ lại gặp một Bạch Ngọc Tiên huênh hoang kiêu ngạo hơn hắn, căn bản không coi hắn ra gì, Bạch Ngọc Tiên là khách đến từ Huyền Âm Tông, Vô Chân không thể giúp Hoàng Phủ Hạo đánh Bạch Ngọc Tiên, đành phải lôi đệ tử nhiều chuyện kia ra, tát cho mười cái ngay trước mặt mọi người, coi như trừng phạt.
Đệ tử kia bị phạt rồi mà Bạch Ngọc Tiên và Hoàng Phủ Hạo vẫn như hai con gà chọi, giận dữ nhìn đối phương.
…
Vô Thủy cùng Thiên Huyền Tử ngồi trên vị trí tông chủ trên cùng, chúng trưởng lão Hư Thiên Tông cùng Huyền Âm Tông, phân ra hai bên trái phải, hoặc ngồi hoặc đứng trên đài cao.
Lần này những nhân vật đứng đầu hai tông tập trung ở bên trong Hư Thiên Điện tự nhiên là bàn luận về việc tiến vào Di chỉ Tà Băng Ma tông.
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, Thiên Huyền tử nói:
- Vô Thủy đạo hữu, Di chỉ Tà Băng Ma tông tái hiện, việc này không đơn giản một chút nào. Các thế lực khắp nơi trên thiên hạ khẳng định đều tiến đến, hai tông môn chúng ta liên hợp cùng một chỗ mới có phần thắng.
Vô Thủy gật đầu nói:
- Hôm nay Tàng gia thế đại, tất nhiên muốn lấy được kiện vật phẩm kia, như thế bọn họ mới có thể thêm sức khiêu chiến Thánh Đình. Thánh Đình cũng sẽ không để cho bất luận kẻ nào lấy được vật ấy, Thi Hồn Ma tông không cần phải nói rồi, loại sự tình này bọn hắn không chen vào một chân mới là lạ…