Chân Tiên

Chương 176 : Thiếu chủ Thi Hồn (1+2)

Ngày đăng: 19:11 20/04/20




Tu sĩ Tàng gia dĩ nhiên là tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ, linh phù thượng phẩm không thể nào đả thương được hắn. Thế nhưng uy lực của linh phù thượng phẩm không phải cái nào cũng giống nhau. Sau khi linh phù thành công cản trở một chưởng của Tu sĩ Tàng gia thì một quyền của Cổ Thần cũng đã đánh tới.



Cự chưởng đã bị Bạo Diễm Liệt Viêm phù ngăn cản, quyền cương thế như chẻ tre, đánh cự chưởng đánh thành tứ phân ngũ liệt. Không dừng lại, đó một quyền của Cổ Thần vẫn tiếp tục hướng về phía trước thẳng thừng oanh kích vào mặt của tu sĩ Tàng gia. Nguồn: https://truyenfull.vn



Tu sĩ Tàng gia thất kinh, hắn thật không ngờ một Trúc Thai trung kỳ nhỏ nhoi có thể đánh tan cự chưởng của bản thân. Nhưng tu sĩ Tàng gia cũng không hoảng loạn, hắn nhanh chóng lấy ra từ trong túi trữ vật một thanh mộc. Thanh mộc này trong nháy mắt hóa lớn, biến thành một tấm chắn trước mặt hắn.



Oanh......



Quyền này của Cổ Thần mạnh mẽ đánh lên tấm chắn thanh mộc. Một âm thanh bạo hưởng phát ra, cương khí cường đại hướng tứ phương tám hướng tản ra. Cự thuẫn thanh mộc rốt cuộc cũng ngăn trở được một cương quyền của Cổ Thần.



Thế nhưng chỉ một lát sau khi âm thanh bạo hưởng, một quyền Hắc Long Phá của Cổ Thần lại hung hăng đánh lên cự thuẫn thanh mộc của Tu sĩ Tàng gia.



Răng rắc........



Thanh âm nứt vỡ vang lên, một quyền này của Cổ Thần có thể nói là dùng hết toàn lực. Cho dù là tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ cũng phải cẩn thận đón đỡ. Một quyền này của Cổ Thần có uy lực vô cùng to lớn, lực công kích tương đương với một kích của tu sĩ Dẫn Hồn sơ kỳ.



Mà cự thuẫn thanh mộc kia tuy rằng là một bảo vật phòng ngự thế nhưng dưới một quyền toàn lực của Cổ Thần thì cũng phải xuất hiện những vết rạn nứt. Chắc chắn cự thuẫn thanh mộc cũng không thể đỡ được thêm mấy quyền nữa của Cổ Thần.



Cự thuẫn thanh mộc đã bị nứt, tầng chân khí phòng ngự của Tu sĩ Tàng gia cũng đã bị Cổ Thần chấn tan. Cự thuẫn thanh mộc hiện giờ chẳng khác nào một tấm gõ mục, tùy thời bị một quyền của Cổ Thần đánh nát. Tu sĩ Tàng gia nhanh chóng thu hồi cự thuẫn thanh mộc trở về mi tâm. Lần này hắn đã bị hao tổn quá nặng.



Tu sĩ Tàng gia bị một quyền kia của Cổ Thần phản chấn, nhất thời bị đẩy lùi về phía sau, bật lui hơn mười trượng. Sự khinh thường trong mắt đã không còn nữa mà thay vào đó là tràn đầy sự kinh hãi.....



Một tu sĩ Trúc Thai trung kỳ dĩ nhiên lại có thể phát ra một công kích tương đương với tu sĩ Dẫn Hồn trung kỳ. Thậm chí một uy lực một quyền kia còn mạnh hơn. Tại đại lục Cổ Hoang, người có thể làm được điều này nếu không phải không có Thông Huyền Linh Thể hiếm thấy thì cũng phải là người có xuất thân đặc biệt. Chí ít cũng phải đến từ thánh địa thượng cổ, tu luyện quyết pháp đỉnh cao thì mới có thể đạt được hiệu quả kinh khủng như vậy.



Điều tu sĩ Tàng gia không có giải thích được là Cổ Thần rõ ràng là một tu sĩ của Hư Thiên Tông, một đệ tử áo xám, thế nào lại có thể phát ra một quyền cường đại như vậy được?



Linh hồn Cổ Thần tu luyện Đỉnh Thiên Quyết của Thái Hư Cung. Mà Thái Hư Cung là thánh địa đứng đầu trong tam đại thánh địa. Thân thể Cổ Thần tu luyện Thiên Cương thối thể của Bách Thánh Các đứng thứ hai trong tam đại thánh địa. Quyền thì Cổ Thần tu luyện Kim Cương Thần Quyền của Thiên Thiện Tự đứng thứ ba trong tam đại thánh địa.




Hàn Cương Ấn từ trong mi tâm của Cổ Thần đi ra, trong nháy mắt liền hóa lớn che chắn trước người Cổ Thần. Một tiếng nổ vang lên, cương khí của ngân thi trảm lên Hàn Cương Ấn. Bất quá đây lại là một kiện pháp bảo phòng ngự trung phẩm có thể chống đỡ được một kích của tu sĩ Bồi Nguyên kỳ. Một đạo cương khí kia tựu không tạo thành bất kỳ hư hại nào đối với Hàn Cương Ấn.



Tốc độ của Cổ Thần cũng không hề suy giảm chút nào. Hàn Cương Ấn che chắn ở trước người trong nháy mắt ngăn chặn Lỗ Ngân Hùng và ngân thi ở trước thông đạo. Cuối cùng khi Hàn Cương Ấn biến mất thì Cổ Thần cũng đã chạy đi rất xa.



Lỗ Ngân Hùng cả kinh, hắn thực không có nghĩ tới một tu sĩ Trúc Thai trung kỳ cư nhiên lại có một kiện pháp bảo phòng ngự trung phẩm. Đối với việc Cổ Thần có thể chạy trốn khỏi mình thì Ngân Hùng hết sức kinh ngạc, thế nhưng trên mặt hắn vẫn nở ra một nụ cười khinh miệt. Ngân Hùng há miệng phun ra một Hắc Phiên. Hắc Phiên bay ra trong nháy mắt hóa lớn, trên Hắc Phiên cũng có hoa văn tử thi giống hệt như trên y phục của Thi Hồn Tông.



Lỗ Ngân Hùng cầm Hắc Phiên bước lên phía trước, pháp lực quán thâu thông qua Hắc Phiên hóa thành một đạo hào quang truy đuổi theo phương hướng Cổ Thần bỏ chạy. Chỉ cần Cổ Thần chưa ra khỏi phạm vi bao phủ thần thức của hắn thì hắn cũng không thể nào trốn thoát khỏi Lỗ Ngân Hùng. Bất quá sau một hồi truy sát thì trên mặt Lỗ Ngân Hùng lần thứ hai lộ ra vẻ kinh ngạc. Tốc độ phi độn của Cổ Thần không chậm một chút nào, so với Lỗ Ngân Hùng còn nhanh hơn, Ngân Hùng một mực đuổi theo ở phía sau nhưng càng đuổi thì khoảng cách giữa hai người lại càng xa.



Vô duyên vô cớ chọc phải một cường địch, trong lòng Cổ Thần cũng phiền muộn vô cùng. Với việc thần thức của Lỗ Ngân Hùng vẫn tập trung trên người bản thân thì Cổ Thần không cách nào tránh được. Tuy rằng tốc độ của hắn so với Lỗ Ngân Hùng có nhanh hơn nhưng vẫn không cách nào có thể thoát khỏi phạm vi thần thức của đối phương. Bị một người truy đuổi ai không khó chịu cho được?



Cổ Thần nhìn địa đồ, khoảng cách thông đạo tiến nhập từ tầng thứ hai đến tầng thứ ba rất gần, còn khoảng chừng trên dưới ba dặm nữa. Đối với tốc độ phi độn của hai người mà nói khoảng cách ba dặm cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.



Trong lòng Cổ Thần đột nhiên khẽ động, nói:



- Tiểu Bạch, huyễn vụ!!



Tiểu Bạch từ trong tay áo của Cổ Thần chui ra, biến thành một thước ngồi ở trên vai của hắn. Ngay sau đó một ngụm sương trắng từ trong miệng của Tiểu Bạch bay ra bao phủ Cổ Thần vào bên trong. Cùng lúc đó Cổ Thần đại hỉ, hắn nghĩ thực không sai huyễn vụ của Tiểu Bạch quả nhiên có thể cắt đứt thần thức của Lỗ Ngân Hùng đang bám trên người hắn.



Lô Ngân Hùng một mực truy đuổi, kinh ngạc không ngừng, hoàn toàn có thể dùng hai từ khiếp sợ để hình dung. Một Tu sĩ Trúc Thai trung kỳ dĩ nhiên lại có thể chạy thoát khỏi được thần thức phong tỏa. Điều này sao có thể, Lỗ Ngân Hùng không muốn tin vào sự thật trước mắt. Hắn cũng không tin Cổ Thần đã biến mất, cho nên nhất mực phi độn về phía trước đuổi theo.



Tiểu Bạch phóng ra huyễn vụ, trong khoảng hai lần nháy mắt thì Cổ Thần đã phi độn tới lối vào tầng thứ ba. Không nói lời thừa hắn liền tiến nhập vào bên trong. Quả nhiên không ngoài dự liệu, không gian xung quanh vặn vẹo một hồi, Cổ Thần liền xuất hiện trong một sơn động ở tầng thứ ba.



Phong ấn ngàn năm của tam tộc quả nhiên là lợi hại. Một nghìn năm đã trôi qua mà truyền tống trận tùy hướng trong di chỉ địa cung vẫn nguyên vẹn không chút hư hỏng.



Lỗ Ngân Hùng một đường đuổi tới, rất nhanh hắn cũng sẽ phát hiện ra thông đạo này, Cổ Thần không muốn ở lại lâu. Hắn để Tiểu Bạch tiếp tục duy trì huyễn vụ bao phủ lấy thân thể. Nhanh chóng đi về phía trước, chẳng mấy chốc Cổ Thần thấy cửa thông đạo. Hắn nhanh chóng mở địa đồ ra nhìn, rất nhanh Cổ Thần đã xác định được vị trí của mình.