Chân Tiên
Chương 230 : Huyết hải phiêu hương
Ngày đăng: 19:11 20/04/20
Xích Thứu vừa ra lệnh một tiếng, chúng yêu tu xích chuẩn tộc đều hóa thành hào quang, rất nhanh liền vây quanh một vòng bên ngoài vòng vây của thương lang tộc, không ít yêu cầu bay lên không trung đúng chúng một chỗ với chúng yêu tu thương lang tộc.
Thương lang và xích chuẩn tộc đều có hơn nghìn yêu tu, giống như một cái bình thắt cổ, bao vây xung quanh Cổ Thần.
Trong mắt Cổ Thần nhất thời xuất hiện quang mang màu hồng, nếu không thể tránh được, vậy thì chiến đi!
- Nhất nguyên sơ thủy thái hư sinh, lương nghi trung khai hỗn độn phân. Càn khôn trầm phù hợp hoan nhật, điên đảo côn ngô âm dương thành...
Liệt dương kiếm, cực âm kiếm lập tức xuất hiện trên tay Cổ Thần, trong miệng niệm trận quyết, mỗi một câu niệm liền bổ qua hai đạo kiếm cương một đỏ một trắng, bốn câu trận quyết niệm xong, bổ ra tám đạo kiếm cương, Hỗn Độn Âm Dương đại trận đã bố trí thành.
Một ấn ký âm dương lớn chừng mười trượng xuất hiện trên đỉnh đầu Cổ Thần, đỏ là dương, trắng là âm, âm dương giao hoán, ấn ký âm dương không ngừng chuyển động, một đạo quang tráo từ trong trận hạ xuống, lớn chừng mười trượng, bao phủ Cổ Thần trong đó.
Con mắt huyết hồng của Cổ Thần nhìn chằm chằm vào Thiên Vũ, quát lớn:
- Nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta tiễn các ngươi đoạn đường.
Nói xong, Liệt Dương, Cực Âm Kiếm khẽ động, trong sát na bổ ra hai đạo kiếm cương, hai gã yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ vừa mới xuất thủ tiến hành công kích đối với Cổ Thần, hai đạo kiếm cương phá không bắn tới, cắt đứt không gian thành hai nửa vỡ nát...
Trong sát na, hai đạo kiếm cương đã bắn tới trước mặt hai gã yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ, trước mắt chúng yêu tu, hai tên yêu tu Dẫn Hồn sơ kỳ, ngay cả pháp bảo hạ phẩm trong tay, tất cả đều bị bổ thành hai đoạn, nhất thời bỏ mạng tại chỗ.
Hỗn Độn Âm Dương đại trận quả nhiên không bình thường, dưới công kích của nhiều pháp bảo như vậy, quang tráo pháp lực tuy rằng lay động mãnh liệt, thế nhưng vẫn chưa tan biến. Thoạt nhìn Cổ Thần bị hơn nghìn yêu tu vây khốn, trên thực tế là chúng yêu tu bị Cổ Thần tàn sát.
Hai chân Cổ Thần dậm mạnh, mặt đất phương viên mười trượng nhất thời nứt nẻ tầng tầng, từng khe nứt xuất hiện, giống như mạng nhện, thân thể Cổ Thần mượn lực dậm mạnh chợt lóe về phía trước hơn hai mươi trượng, đột nhiên xuất hiện trước mặt Thiên Vũ.
Đánh người trước đánh ngựa, cầm tặc trước cầm vương...
Yêu tu đông đảo như vậy, Cổ Thần rất khó giết hết được, cho dù là hơn mười lần hô hấp Cổ Thần đã giết chết trên trăm tên yêu tu, mặt đất mặc dù sớm thành thi sơn biển máu, thế nhưng số lượng yêu tu công kích cảm giác như không hề ít đi, cứ tiếp tục như vậy, quang tráo pháp lực do Hỗn Độn Âm Dương đại trận hình thành sớm muộn gì cũng bị công phá.
Chỉ khi đánh chết hai gã yêu tu Bồi Nguyên trung kỳ Thiên Vũ và Xích Thứu trước, để chúng yêu tu như rắn không đầu, Cổ Thần tàn sát vừa chạy trốn, bằng không mà nói, có thủ lĩnh điều khiển, cho dù đám yêu tu kia chỉ còn lại một hai cũng sẽ không lui lại.
Người chưa tới, hai đạo kiếm cương đã phá không chém tới, Thiên Vũ nhấc lang nha bổng lên, nện mạnh vào thân kiếm cương, Thiên Vũ lập tức bị chấn động đẩy lùi ngược lại mười bước.
Lúc này, Cực Âm Kiếm trong tay trái Cổ Thần biến mất, chưởng trái quay sang ấn ký âm dương, một đạo băng chưởng đánh mạnh vào trong đó.
Đột nhiên, trong phòng chu vi trăm trượng, nhiệt độ giảm mạnh, đặt biệt xung quanh thân thể Cổ Thần hơn mười trượng, mặt đất trong nháy mắt nổi lên bông tuyết, một băng chưởng từ trong ấn ký âm dương bổ ra, lớn đủ mười trượng, mạnh mẽ chụp về phía Thiên Vũ.
Cùng lúc đó, một mùi thơm nhẹ nhàng thổi qua, át đi mùi máu tươi ngập trời, chúng yêu tu nguyên bản nhìn chằm chằm Cổ Thần đánh ra một băng chưởng về phía Thiên Vũ, lúc này nhất tề quay đầu sang hướng đông, trong mắt tràn đầy hưng phấn, vui vẻ.